Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 622 - Chương 622: Cháu Gái.

Chương 622: Cháu Gái. Chương 622: Cháu Gái.

Lưu Vãn Chiếu có biết Hà Tứ Hải đi gặp Đinh Mẫn, mua mì gói chỉ là thuận tiện mà thôi.

Lưu Vãn Chiếu vẫn có chút tín nhiệm ấy đối với Hà Tứ Hải. Hà Tứ Hải nói nàng ghen chỉ là nói đùa mà thôi, bởi vì Lưu Vãn Chiếu nhìn rất thoáng đối với chuyện này.

Bởi vì dựa vào năng lực của Hà Tứ Hải, nếu như thật sự muốn giấu nàng có người phụ nữ khác thì không thể sẽ để cho nàng nhận ra được, cho nên nàng cũng rất buông lỏng.

Lúc này Huyên Huyên lại giục nàng tiếp tục kể chuyện xưa, thế là nàng lại quay về kể tiếp.

Hà Tứ Hải vào nhà bếp chuẩn bị làm cơm tối.

Buổi tối Lưu Vãn Chiếu và Huyên Huyên không ở lại nhà Hà Tứ Hải ăn cơm tối, mà là bị Tôn Nhạc Dao qua đây bắt trở về, thuận tiện đưa cho Hà Tứ Hải một bát thịt bò tương.

Nói là ngày hôm nay nàng làm, để Hà Tứ Hải và Đào Tử nếm thử, Hà Tứ Hải cũng không khách sáo, trực tiếp nhận lấy.

Sau khi ăn cơm tối, Hà Tứ Hải ngồi xem phim hoạt hình cùng Đào Tử một hồi liền tắt ti vi, ngày hôm nay chơi ở ngoài một ngày, chuẩn bị để Đào Tử đi ngủ sớm một chút.

Hà Tứ Hải đi vào phòng tắm chuẩn bị đánh răng rửa mặt, trên đường đứa nhỏ liền chạy mất.

Hà Tứ Hải cũng không quản nàng, chỉ là gọi một câu: "Đừng đùa nữa, nhanh đánh răng rửa mặt rồi đi ngủ."

"Tới ngay." Đào Tử nghe vậy lập tức đáp một tiếng.

Hà Tứ Hải nghe vậy cũng không quản nàng nữa, đánh răng rửa mặt trước, nhưng mà chờ đến mình súc miệng xong, cũng không thấy bóng người của nàng.

Đi ra ngoài thì thấy nàng đang dùng máy chụp ảnh nhỏ mới mua ngày hôm nay chụp hình cho tiểu Bạch.

Mấu chốt là nàng cũng không cố chụp ảnh, mà là để cho tiểu Bạch co quắp thành một đoàn, nói là viên thịt lông xù.

Một hồi lại để cho tiểu Bạch bày ra dáng vẻ uy phong giống hổ lớn, gầm rú một tiếng.

Tiểu Bạch bị nàng chơi đùa đến mức không thèm kêu nữa, nằm trên mặt đất, mặc cho nàng kéo đến kéo đi.

Hà Tứ Hải trực tiếp đi tới, ôm nàng trở lại.

"Đánh răng rửa mặt."

"Con còn chưa muốn ngủ, con còn muốn chơi một hồi nữa." Đào Tử bất mãn nói.

"Con nhìn con kìa, con mắt đều nhỏ cả rồi, còn nói không mệt."

"Nơi nào? Nơi nào?"

Đào Tử nhón mũi chân, cố gắng tiến đến trước gương, cố gắng trợn trừng con mắt của mình lên, muốn chứng minh rằng mắt của mình không có nhỏ, cho nên nàng không mệt.

"Không mệt cũng phải lên giường ngủ, trợn tròn mắt đều không được." Hà Tứ Hải nhưng không quản nàng có mệt mỏi hay không, tự nhiên mà giúp nàng lấy kem đánh răng.

"Ai ~, ba ba thật tùy hứng." Đào Tử giơ hai tay lên bầu trời, một mặt bất đắc dĩ.

"Là ai tùy hứng đây?" Hà Tứ Hải dở khóc dở cười mà gõ nhẹ một cái ở trên đầu nàng.

Nói không mệt, nhưng lên giường nàng còn không nói chuyện với Hà Tứ Hải được 3 phút đã ngáy liên tục rồi, tiến vào giấc mộng ngọt ngào.

Thế nhưng Hà Tứ Hải không thể ngủ, bởi vì buổi tối có hai "Khách hàng" tới cửa.

Một là bà lão gặp phải tại cửa tiệm cắt tóc vào sáng sớm hôm nay.

Một là con quỷ ngu ngốc mà Hà Tứ Hải để hắn chờ ở dưới lầu.

Hà Tứ Hải nhờ Đinh Mẫn giúp hắn điều tra thân phận của con quỷ ngu ngốc này một hồi, nhưng mà cũng không tra được kết quả hắn muốn. Cho nên hắn chỉ có thể hỏi thêm một chút, nhìn một chút xem có manh mối gì khác hay không.

"Ngồi đi." Hà Tứ Hải thắp sáng đèn Dẫn Hồn, chiêu đãi hai người bọn họ ở trong phòng khách.

"Cảm ơn tiếp dẫn đại nhân." Hai tay bà lão tạo thành chữ thập cảm ơn Hà Tứ Hải.

Về phần quỷ ngu ngốc thì trước tiếp nhận lấy ly nước rồi uống một ngụm, sau đó cười khúc khích nhìn Hà Tứ Hải, như là còn muốn uống thêm một ly.

Hà Tứ Hải lắc đầu bất đắc dĩ, lại rót cho hắn một ly, lần này hắn không uống hết nữa, mà là ngồi xổm ở trên ghế, luồn ngón tay vào tay cầm của ly nước.

Hà Tứ Hải không quan tâm nữa, mà là quay sang hỏi bà lão: "Bà nghĩ kỹ chưa?"

Bà lão gật gật đầu, "Làm phiền tiếp dẫn đại nhân rồi."

"Không cần khách sáo, đây là chức trách của tôi." Hà Tứ Hải nói.

Bà lão nghe vậy, lấy một sợi dây màu đỏ xuống từ trên cổ, phía trên dây đỏ có cái khóa vàng.

Hình thức rất đơn giản, kiểu dáng cũng rất cổ xưa.

"Đây là thù lao cho tiếp dẫn đại nhân, hy vọng ngài không nên ghét bỏ." Bà lão nói.

Sau đó đặt ở trên bàn, quỷ ngu xuẩn đưa tay muốn cầm, Hà Tứ Hải lườm hắn một cái, hắn lập tức rụt tay trở lại.

"Bà cầm về trước đi, chờ sau khi hoàn thành tâm nguyện của bà rồi lại đưa cho tôi, vẫn là nói một chút về tâm nguyện của bà đi."

"Tâm nguyện của tôi chính là hy vọng Vệ Hồng bỏ xuống khúc mắc, đi về nhà." Bà lão nói.

"Vệ Hồng được tôi nuôi lớn từ nhỏ..."

Thì ra bà lão tên là Hứa Tiểu Liên.

Hứa Tiểu Liên có hai đứa con trai, n Vệ Hồng chính là con gái của con trai thứ hai n Quốc Cường.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment