Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 690 - Chương 690: Tâm Nguyện Đơn Giản.(2)

Chương 690: Tâm Nguyện Đơn Giản.(2) Chương 690: Tâm Nguyện Đơn Giản.(2)

Mẹ nói, chờ đến lúc có tuyết thì ba ba sẽ trở về, nhưng mà nàng đã chờ thật lâu mà vẫn chưa thấy tuyết rơi.

Các bạn nhỏ ở nhà trẻ nói, Lan Giang không có tuyết, nàng mới không thèm tin.

"Chờ một chút đi." Lý Hồng Liên mỉm cười nói.

Sau đó nói tránh đi: "Chờ tuần lễ này, mẹ dẫn con đi thăm ông ngoại bà ngoại có được hay không?"

Lúc nàng nói chuyện phải quay đầu đi chỗ khác, có chút không dám nhìn con gái.

Sợ con nhìn ra bản thân nàng đang lừa gạt mình.

"Được." Trương Huệ Nhã ngây thơ đáp một tiếng.

"Ăn sáng đi, ăn sáng xong mẹ sẽ đưa con đi nhà trẻ, chờ buổi chiều tan học, mẹ sẽ đến đón con."

"Được, vậy ba ba thì sao? Ba sẽ đến đón con sao?"

"Công việc của ba con rất bận." Lý Hồng Liên cúi đầu nói.

"Bắt kẻ xấu sao?" Trương Huệ Nhã hỏi.

"Đúng, bắt kẻ xấu."

"Ha ha, ba ba siêu lợi hại." Trương Huệ Nhã nói xong, miệng lớn ăn cơm.

"Cẩn thận nóng." Lý Hồng Liên lúc này mới dám ngẩng đầu lên.

"Không sợ, con cũng siêu lợi hại." Trương Huệ Nhã nói.

"Có đúng không, tiểu Nhã, sau này con lớn lên muốn làm gì?" Lý Hồng Liên hỏi.

"Làm cảnh sát, giúp ba ba cũng bắt kẻ xấu, như vậy ba sẽ có thời gian đến đón con tan học, chơi với con rồi." Trương Huệ Nhã ngây thơ nói.

Lý Hồng Liên nghe vậy có chút muốn cười, nhưng lại không cười nổi.

"Vậy tiểu Nhã ăn nhiều một chút, bề ngoài khỏe mạnh, như vậy mới có thể làm cảnh sát được," Cuối cùng Lý Hồng Liên suy nghĩ một chút rồi nói.

"Được ạ."

Ăn sáng xong, Lý Hồng Liên đưa con gái đến nhà trẻ trước.

Sau đó đi làm tại đồn công an địa phương trực thuộc chỗ ở hiện tại.

Lý Hồng Liên trước đây vẫn không có công việc, ở nhà chăm con là chính. Sau khi chồng hi sinh, nguồn kinh tế trong nhà liền bị đứt đoạn, còn có khoản tiền vay mua nhà nữa.

Cho nên nàng chỉ có thể đi tìm việc làm, quốc gia có hỗ trợ, để nàng làm một cảnh sát phụ trong khu vực mà nàng sinh sống.

Cảnh sát phụ thực ra rất khổ cực, có một đống chuyện lớn lung ta lung tung, thế nhưng bởi vì chồng cho nên mọi người đều rất chiếu cố nàng, trên cơ bản đều là làm một số công việc nội cần.

Như vậy không quá bận bịu mà cũng thuận tiện chăm sóc cho đứa nhỏ.

"Chào chị Lý."

"Chị Lý ăn sáng chưa?"

"Chị Lý, lúc nào mới mang tiểu Nhã tới chơi vậy."

...

Lý Hồng Liên mới vừa vào trong sở, mọi người đã dồn dập bắt chuyện với nàng.

Lý Hồng Liên đương nhiên biết, đây cũng là bởi vì chồng mình. Nàng là người thân của anh hùng, mọi người đều cảm thấy rất có thiện ý đối với nàng.

Nhưng mà nàng cũng rất là kinh hoảng, không ngừng ngỏ ý cảm ơn đối với mọi người, trong công việc cũng rất cố gắng, chỉ lo rằng mình sẽ làm bẩn danh tiếng của trượng phu.

"Chị Lý, sở trưởng bảo chị qua đó một chuyến." Đúng lúc này, một đồng nghiệp lại đây thông báo.

"Ồ? Tìm tôi, có chuyện gì không?" Lý Hồng Liên có chút thấp thỏm hỏi.

"Tôi cũng không biết." Đồng nghiệp thuận miệng nói một câu rồi tiếp tục trở về công việc.

Lý Hồng Liên nghe vậy, suy nghĩ một chút, bản thân mình gần đây hình như cũng không có sai sót gì trong công việc, thế là hơi lấy lại bình tĩnh, đi vào văn phòng của sở trưởng.

"Tiểu Lý, cô tới rồi, ngồi đi."

Thấy nàng đi vào, sở trưởng vội vàng đứng lên đến bắt chuyện với nàng, muốn rót nước cho nàng.

"Sở trưởng, không cần khách sáo như thế, " Lý Hồng Liên có chút bất an nói.

"Không có chuyện gì, ngồi đi, cô không cần sốt sắng." Sở trưởng nói.

"Được, cảm ơn sở trưởng." Lý Hồng Liên tiếp nhận chén nước rồi nói.

"Gần đây trong nhà vẫn tốt chứ, nếu như có khó khăn gì thì nhất định phải nói với tôi." Sở trưởng nói.

"Không có, tất cả đều rất tốt, cảm ơn sở trưởng đã quan tâm." Lý Hồng Liên có chút cảm động.

Từ sau khi chồng qua đời, bất luận là người xung quanh hay là hệ thống công an địa phương, đều đã giúp đỡ nàng rất lớn.

"Không có chuyện gì là tốt rồi, đến, cái này cho cô." Sở trưởng lấy một chồng ngân phiếu lớn từ trong ngăn kéo ra định rồi đưa cho Lý Hồng Liên.

"Đây là cái gì?" Lý Hồng Liên nghi hoặc hỏi.

"Cầm trước rồi lại nói." Sở trưởng nói.

Lý Hồng Liên nghe vậy lúc này mới vội vàng nhận lấy.

Sau đó phát hiện, trong này có vé máy bay, phiếu lưu trú, phiếu ăn uống, các loại vé vào cửa…

"Đây là... Đây là..." Trong lòng Lý Hồng Liên đã có suy đoán.

"Đây là phía trên phát xuống, tôi cho cô một tuần nghỉ, cô mang đứa nhỏ đi chơi thật vui đi. Cô cùng cần giải sầu, thay đổi tâm trạng." Sở trưởng cười nói.

"Như này không được... Không được." Lý Hồng Liên trả lại chồng phiếu cho sở trưởng, có chút khủng hoảng nói.

"Vì sao lại không được?"

"Tôi đã làm phiền mọi người quá nhiều rồi, thực sự là không thể muốn những thứ này nữa." Lý Hồng Liên nói.

"Tôi nói không tính, cô không đi, không phải là lãng phí sao? Lại không thể trả về, hơn nữa, phía trên chủ yếu cũng là cân nhắc cho đứa nhỏ." Sở trưởng khuyên nhủ.

Thực ra trong lòng hắn cũng hơi nghi hoặc một chút, chăm sóc người thân của anh hùng thì còn có thể thông cảm được.

Thế nhưng cách làm bình thường là cho một khoản tiền, để người nhà mang trẻ nhỏ đi du lịch.

Mà hiện tại sắp xếp cẩn thận như vậy đúng là thật sự rất hiếm thấy.

Nhưng mà đây là nhiệm vụ phía trên đưa xuống, hắn cũng không tiện nói gì.

Nghe sở trưởng nói như vậy, Lý Hồng Liên cũng chỉ có thể nhận lấy, hơn nữa nàng cũng rất muốn mang con mình đi trượt tuyết.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment