Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 758 - Chương 758: Chú Hà.

Chương 758: Chú Hà. Chương 758: Chú Hà.

Mọi người đều cảm thấy bất ngờ đối với cái gọi là chúc Tết sớm của Hà Tứ Hải, đồng thời đều cảm thấy rất kinh hỉ.

Kinh hỉ không phải là bởi vì Hà Tứ Hải mang quà đến.

Nói thực sự, Hà Tứ Hải cũng không mua quà gì quá quý trọng.

Hai bình rượu, hai bình sữa bột và mấy túi đồ ăn vặt.

Tạo sao lại lựa chọn mấy thứ này?

Bởi vì một gia đình có đàn ông, phụ nữ và trẻ nhỏ, ba món đồ này lần lượt tương ứng với ba loại người, không quan hệ già trẻ.

Cho nên mọi người cảm thấy kinh hỉ chính là vì Hà Tứ Hải không quên mà còn nhớ đến mình.

Con người thực ra đều là động vật trường tình, lúc trợ giúp ngươi có lẽ cũng không phải là hy vọng gì nhiều về ngươi.

Thế nhưng có thể nhớ đến đối phương chính là một chuyện khiến cho người ta cực kỳ hài lòng.

Thế nhưng điều làm cho mọi người bất ngờ chính là bạn gái của Hà Tứ Hải.

Mọi người đều kinh ngạc đến rớt cằm, Lưu Vãn Chiếu bất luận là dung mạo, khí chất hay bằng cấp thì quả thực là không thể xoi mói vào đâu được.

Cha mẹ đều là giáo sư đại học, bản thân lại là giáo viên trung học. Ở nông thôn, ba nghề nghiệp bác sĩ, giáo viên và cơ quan chính phủ chính là ba nghề nghiệp được tôn kính nhất.

Cho nên mọi người đều cảm thấy rất kinh ngạc khi thấy Hà Tứ Hải có thể tìm được một người bạn gái hoàn mỹ như vậy, đương nhiên ngoại trừ tuổi tác hơi lớn một chút thì quả thực không thể tìm ra chút tật xấu nào.

Hơn nữa cách làm người còn tự nhiên hào phóng, đi theo sau Hà Tứ Hải, mỉm cười, lễ phép xử sự, không có một tia xem thường dân quê nào.

Cho dù Hà Tứ Hải ngồi ở chỗ đó thao thao bất tuyệt với người ta, nàng cũng không có một chút không kiên nhẫn nào. Chuyện này khiến cho người ta càng xem trọng hơn.

Cho nên có một số người lớn tuổi trực tiếp mở miệng hỏi Hà Tứ Hải lúc nào kết hôn, bọn họ lúc nào có thể ăn kẹo mừng, lúc nào sinh con...

Dựa theo ý của bọn họ, một cô gái tốt như vậy nếu không nắm chặt ở trong tay thì sau này chạy mất không phải sẽ rất hối hận hay sao?

Nói chung, ở trong lòng bọn họ, Hà Tứ Hải chính là người trèo cao vị Lưu tiểu thư này.

Đương nhiên Hà Tứ Hải chỉ mỉm cười đáp lại là sắp rồi, cũng không giải thích nhiều.

"Có phải là rất vui hay không?" Hà Tứ Hải đi ra từ nhà bác Hà, quay sang hỏi Lưu Vãn Chiếu ở bên cạnh.

"Hì hì..."

Lưu Vãn Chiếu đương nhiên là rất vui rồi, đi thăm hỏi mấy nhà, không có nhà nào mà không khen nàng cả.

"Đều bảo anh phải cố gắng đối tốt với em, nếu không sẽ đánh gãy chân anh." Lưu Vãn Chiếu vui vẻ nói.

"Đều cảm thấy anh không xứng với em đó, đại mỹ nữ." Hà Tứ Hải cười nói.

"Đương nhiên."

Lưu Vãn Chiếu xoa eo, để lộ dáng vẻ xinh đẹp.

Sau đó kéo cánh tay Hà Tứ Hải lại rồi nói: "Cho nên, cưới được em, anh chính là kiếm bộn."

"Đúng vậy, biết rồi, biết rồi."

"Qua loa, quá qua loa rồi, thái độ thành khẩn một chút, đến, lặp lại lần nữa cho chị đây nghe một chút." Lưu Vãn Chiếu nói.

Tung bay, hoàn toàn tung bay.

Đúng lúc này, Hà Tứ Hải bỗng nhiên nghiêng đầu, hôn ở trên mặt nàng một cái.

"Muốn chết à, đang là giữa ban ngày, để cho người khác nhìn thấy sẽ không tốt?" Lưu Vãn Chiếu nhẹ nhàng đánh hắn một cái.

"Nào có người, đi thôi, chúng ta đến nhà chú hai."

"Có nha, chú vẫn ở chỗ này đây, còn có, cháu đến nhà chú làm gì?" Đúng lúc này, phía sau truyền tới một giọng nói.

Lưu Vãn Chiếu bị dọa cho sợ hết hồn, quay đầu lại thì thấy một người đàn ông trung niên cầm điếu thuốc, đang đứng sau lưng bọn họ.

"Chú Hà, cháu đang chuẩn bị đi tìm chú đây." Hà Tứ Hải cười rồi chào hỏi với hắn.

"Cháu tìm chú làm gì?" Hà Thuyền trợn mắt lên, nói.

Ánh mắt lại lặng lẽ nhìn về phía đống quà mà Hà Tứ Hải mang theo trên tay.

Ở trong lòng Hà Thuyền, tiểu tử Hà Tứ Hải này vô cùng tặc, một đồng đều có thể nắm chặt đến ra nước, mỗi lần "Giao thủ" với hắn đều không chiếm được lợi lộc gì, khiến hắn cảm thấy rất thất bại.

"Tìm chú làm gì sao, đương nhiên là mua món kho rồi." Hà Tứ Hải nói với vẻ đương nhiên.

"Sắp Tết rồi, chú không mở cửa nữa." Hà Thuyền tức giận nói.

"Không phải chứ? Buổi trưa cháu ăn cơm ở nhà ông Tứ, ông ấy có nói vịt quay được mua ở nhà chú vào sáng sớm mà." Hà Tứ Hải vạch trần ngay tại chỗ.

"Bán hết rồi." Hà Thuyền nói với vẻ đương nhiên.

Sau đó hỏi Hà Tứ Hải: "Vị này chính là bạn gái của cháu sao? Cũng không giới thiệu cho chú một chút?"

"Chú nhìn cháu kìa, lại có thể quên mất, đây là Lưu Vãn Chiếu, bạn gái của cháu. Đây là chú hai, Hà Thuyền." Hà Tứ Hải nói.

"Chào chú Hai." Lưu Vãn Chiếu đỏ mặt vội vàng bắt chuyện một tiếng.

"Chú là ông Hai của nó, thằng nhóc thối này cứ thích gọi là chú Hai." Hà Thuyền bất mãn nói.

Lưu Vãn Chiếu nghe vậy có chút lúng túng, không biết có nên đổi giọng gọi ông Hai hay không.

Chủ yếu là bởi vì Hà Thuyền có chút trẻ, nhìn qua thì khoảng tầm năm mươi tuổi.

"Dựa theo bối phận, anh đúng là phải gọi người ta là ông Hai." Hà Tứ Hải nhỏ giọng nói ở bên tai Lưu Vãn Chiếu.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment