Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 770 - Chương 770: Ở Nhà (2)

Chương 770: Ở Nhà (2) Chương 770: Ở Nhà (2)

"Cá sấu lớn, ô, ô, cắn cái mông ba."

Đào Tử cầm kìm rút cá sấu nhỏ, đi theo phía sau mông Hà Tứ Hải, một đường đuổi theo cắn hắn.

"Đứa nhỏ này con không có lương tâm, ba mua cho con, con lại cắn ba sao?"

Đào Tử nghe vậy, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, hình như có đạo lý.

Thế là thuận tay nhét vào trong túi.

"Vậy chờ con gặp được chị Huyên Huyên và chị Uyển Uyển, cắn mông của bọn họ." Đào Tử nói.

"Ừm... , ba thấy được, ha ha ..."

Dù sao không nên cắn ba là được.

Hà Tứ Hải nói chuyện cùng với Đào Tử suốt đoạn đường, vừa đi vừa chơi về đến nhà.

Phát hiện Nghiêm Chấn Hưng lại ở đây, nhưng mà còn nhiều thêm một cô gái trẻ tuổi, đang cùng Trương Lộc nói chuyện.

Xét về ngoại hình, cô ấy ngược lại rất giống với nữ quỷ đang đứng sau lưng của Nghiêm Chấn Hưng, mặc quần jean, một đôi chân đặc biệt dài, vóc dáng cũng so với Trương Lộc cao hơn một chút, chỉ là hơi chút ngây ngô một chút.

"Tứ Hải, Đào Tử, các con đã về rồi à." Nhìn thấy Hà Tứ Hải, Trương Lục Quân là người đầu tiên mở miệng chào hỏi.

"Đây là chú Nghiêm, con gái của ông ấy Nghiêm Tú Ảnh." Trương Lục Quân giới thiệu cho Hà Tứ Hải.

"Xin chào em." Hà Tứ Hải vội vàng lên tiếng chào hỏi.

Nghiêm Tú Ảnh giơ tay lên mỉm cười với Hà Tứ Hải, sau đó đem ánh mắt rơi vào Đào Tử đang lôi kéo hắn.

"Em gái nhỏ, chào em." Cô mỉm cười hướng về Đào Tử chào hỏi.

Nhìn rất thoải mái hào phóng, một cô gái rất có khí chất.

"Đây là Đào Tử." Trương Lộc ở bên cạnh giới thiệu cho cô.

"Đào Tử thực sự là đáng yêu." Nghiêm Tú Ảnh cười tủm tỉm nói.

"Tú Ảnh cũng giống như tôi, đều còn đang học đại học, nhưng mà cô ấy đang theo học ngành thương mại quốc tế đại học Hồng Thành." Trương Lộc ở bên cạnh hướng về Hà Tứ Hải nói.

"Hai người các cô quen biết nhau à?"

"Đương nhiên, thỉnh thoảng tôi trở về sẽ gặp được Tứ Ảnh." Trương Lộc nói.

Hà Tứ Hải nghe vậy có phần đã hiểu ra

Đúng lúc này, Nghiêm Chấn Hưng ở bên cạnh từ trong túi áo lấy ra hai phong bì lớn.

Đưa cho Hà Tứ Hải với Đào Tử một người một cái.

"Lần đầu gặp gỡ, tôi cũng không biết mua cái gì cho các cậu, tôi đưa cho các cậu mỗi người một phong lì xì, tự các cậu mua đi." Nghiêm Chấn Hưng cười nói.

"Tôi cũng không thể nhận được." Hà Tứ Hải vội vàng từ chối.

Trương Lục Quân cũng vội vàng đứng lên.

"Sao có thể như vậy ..."

Sau một lúc từ chối, cuối cùng vẫn là "Bất đắc dĩ" nhận hai phong lì xì này.

"Chú Nghiêm, của con đâu, còn của con đâu?" Trương Lộc ở bên cạnh chỉ mình, vội vàng nói.

Xem ra quan hệ của hai nhà thật sự rất tốt, hơn nữa Trương Lộc cùng với bọn họ cũng rất quen thuộc, nếu không cũng sẽ không nói những lời như vậy.

"Ha ha, nha đầu này, sớm chuẩn bị cho con rồi, nhưng mà đến lúc lễ mừng năm mới, con đến chúc tết chú rồi chú lại cho con." Nghiêm Chấn Hưng cười ha ha nói.

"Chú Nghiêm, vậy cứ như vậy nha." Trương Lộc cười đùa nói.

"Nha đầu này, con so với Tú Ảnh lớn hơn một tuổi, làm sao một chút thận trọng như Tú Ảnh cũng không có chứ?" Trương Lục Quân lắc đầu cười nói.

"Chú hai, chú không cần đổi chủ đề, lễ mừng năm mới cháu cũng sẽ tới chúc năm mới." Nghiêm Tú Ảnh cười nói.

Lúc này bà nội từ phòng sau đi vào.

Nghiêm Chấn Hưng vội vàng đứng lên.

"Dì Chu."

"Chấn Hưng, buổi tối ở lại đây ăn cơm đi." Bà nội nói.

"Không cần, con ở nhà đốt ..."

"Ở lại ăn cơm đi." Bà nội nói lần nữa.

"Được." Nghiêm Chấn Hưng lập tức gật đầu.

Hà Tứ Hải hơi có chút bất ngờ, bởi vì từ rất nhiều chi tiết có thể nhìn ra, Nghiêm Chấn Hưng rất tôn kính bà.

Ví dụ như bà vừa vào nhà, nguyên bản đang ngồi hắn lập tức đứng lên.

Đồng thời chủ động tiến lên đỡ bà.

Giọng điệu của bà có hơi chút nặng một chút, hắn ngay lập tức sẽ đồng ý với bà.

Mà Trương Lục Quân ngồi ở bên cạnh bình chân như vại, giống như đã sớm thành thói quen.

Hà Tứ Hải vẫn luôn đem ánh mắt nhìn về phía ở bên cạnh, hiếu kỳ quan sát muốn nói chuyện với nữ quỷ.

Hà Tứ Hải cũng đoán được thân phận của nàng, nàng ấy nhất định chính là mẹ của Nghiêm Tú Ảnh, buổi sáng từ trong miệng của bà biết được, cô ấy đã qua đời từ rất lâu.

Người phụ nữ vẫn luôn đi theo phía sau Nghiêm Chấn Hưng chính là người vợ đã mất sớm của hắn Cố Xuân Vũ.

Bà nói lúc cô ấy qua đời, là vì con gái còn nhỏ, không yên lòng con gái, cho nên vẫn luôn không hề rời đi.

Thế nhưng tâm nguyện cụ thể, cô ấy cũng không hề nói với Hà Tứ Hải, Hà Tứ Hải cũng không hỏi.

Buổi tối hai cha con về nhà sau khi ăn tối cùng nhau tại nhà Hà Tứ Hải.

Nhà bọn họ ở quê cũng không còn mấy người, chỉ còn lại một người chú, nhưng mà hàng năm đều sẽ về quê một đoạn thời gian, đại khái sẽ trở về Hồng Thành sau khi qua tết.

Trương Lộc ngược lại là rất vui vẻ, cùng với Nghiêm Tú Ảnh hẹn ngày mai cùng nhau đi chơi.

Cô cảm thấy có một "Khoảng cách thế hệ" với Hà Tứ Hải, cảm thấy Hà Tứ Hải với cô quả thực cũng không phải là người cùng một thời đại.

Đương nhiên cô xưa nay cũng không có giấu diếm lời nói của mình, trực tiếp ở trước mặt Hà Tứ Hải nói, liền nhận được cái liếc mắt khinh thường của Hà Tứ Hải.

Thực sự là có một khoảng cách thế hệ với với nhau, cô có thể cùng chơi với Đào Tử, có thể với hắn không sự khác nhau ư?

Cho nên Hà Tứ Hải cũng không thừa nhận mình không theo kịp thời đại, chẳng qua là Trương Lộc quá ngây thơ mà thôi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment