Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 798 - Chương 798: Lời Hứa (2)

Chương 798: Lời Hứa (2) Chương 798: Lời Hứa (2)

Trương Lộc lúc này, tràn ngập tự tin, tài ăn nói lưu loát, hoàn toàn không nhìn ra một chút tính trẻ con nào.

Ba cô nhóc kia lại càng dùng một vẻ mặt sùng bái nhìn cô nàng.

Bởi vì chị Tiểu Lộc không những biết những cái tên kỳ lạ cổ quái đó, còn biết được rất nhiều câu chuyện liên quan đến bọn chúng.

Vô hình trung, hình tượng của Trương Lộc trong lòng bọn nhỏ lại tăng cao thêm rất nhiều.

Từ trong viện bảo tàng đi ra liền không đi dạo tiếp nữa, trực tiếp ra khỏi công viên, bắt một chiếc xe, chạy thẳng đến quán ăn mà theo lời của Trương Lộc là vô cùng ngon kia.

Sau đó.......

Quán đóng cửa, ông chủ về quê ăn tết luôn rồi.

Hay lắm, ba cô nhóc vốn đang mang vẻ mặt ngập tràn mong ngóng lập tức lé mắt nhìn Trương Lộc.

Có cảm giác ban nãy chị Tiểu Lộc giỏi như vậy, mấy cô nhóc ngược lại cũng không có giận.

Chẳng qua cảm thấy rất thất vọng.

“Ha ha, cái này, chị cũng không biết quán người ta sẽ đóng cửa mà.” Trương Lộc gãi gãi má, có chút chột dạ nói.

Quán ăn mà Trương Lộc dẫn bọn họ đến vốn dĩ không phải là quán ăn lớn gì, đương nhiên cũng không phải là mấy quán ruồi bọ gì.

Chẳng qua quy mô rất nhỏ, chỉ có tám chín cái bàn.

Trương Lộc cũng là được một người bạn dân bản địa giới thiệu cho quán này, đi đến vài lần, hương vị quả thật rất không tồi, cho nên liền nhớ rõ luôn.

Cũng không nghĩ đến, sắp đến tết ông chủ trực tiếp đóng cửa quán về quê đón tết.

Ngược lại Hà Tứ Hải không có trách Trương Lộc giống như ba cô nhóc kia, dù sao thì đây cũng không phải là lỗi của Trương Lộc, ai cũng không ngờ đến được.

“Còn có nơi nào khác không tồi không?” Hà Tứ Hải hỏi.

“Đương nhiên là có, nhưng mà giá cả có thể sẽ khá cao.” Trương Lộc nghe thấy thế do dự nói.

“Yên tâm đi, trưa nay để em mời, không cần chị bỏ tiền.” Hà Tứ Hải bật cười nói.

“Chị không có ý này.” Trương Lộc vội vàng xua xua tay, sợ Hà Tứ Hải hiểu nhầm cô nàng tiếc phần tiền kia.

“Được rồi, em biết chị không có ý đấy, đi thôi, quán ấy ở đâu nào, chị dẫn mọi người đi đến đó đi, mấy đứa nhóc phỏng chừng là đều đói rồi.” Hà Tứ Hải nói.

“Đúng, em đói rồi, đói đến nỗi bụng xẹp lép luôn rồi nè.” Huyên Huyên nghe thấy thế lập tức nói.

Sau đó gõ thùng thùng vào cái bụng nhỏ của mình hai cái.

“Hia hia hia.....” Uyển Uyển không cam lòng yếu thế, lập tức cũng gõ vài cái.

Ai yo, em làm sao có thể chịu thua được cơ chứ, Đào Tử xốc quần áo lên, liền gõ thùng thùng thùng vài cái.

Hà Tứ Hải: -_-||

“Mấy đứa làm cái gì thế, xem bụng mình là cái trống mà gõ đấy hử? Còn có Đào Tử, ai bảo em để lộ bụng ra như thế, em là con gái đấy, có ngại hay không hả?”

Đào Tử nghe thấy thế không có trả lời lại cô nàng, mà là nhìn sang bên ven đường.

Chỉ nhìn thấy bên đó có một cô gái, phần thân trên mặc một mảnh vải nhỏ giống như một chiếc khăn quấn quanh ngực, bên dưới lại mặc một chiếc quần đùi nhỏ, lộ ra từng mảng từng mảng trắng nõn, đừng nói là bụng, đến cả rốn đều lộ ra ngoài.

“Cô ấy không lạnh sao ạ?” Hà Tứ Hải có chút cạn lời nói.

Mặc dù bởi vì nguyên nhân vị trí địa lý của Dương thành, khí hậu hợp lòng người, nhưng mà đối phương thật sự cũng mặc quá ít rồi.

“Giữa đẹp và lạnh, cô ấy đã chọn đẹp thôi.” Trương Lộc nói.

“Em không thấy đẹp ở chỗ nào cả.”

“Còn có ba nhóc mấy đứa đừng có nhìn nữa.” Hà Tứ Hải vươn tay xoay đầu ba cô nhóc sang hướng khác.

“Đó là con gái nha.” Đào Tử nói.

Ý của cô nhóc Hà Tứ Hải tự nhiên hiểu được.

“Vậy cũng phải đợi em lớn lên rồi hẵng bàn ha.” Hà Tứ Hải thuận miệng nói một câu.

Sau đó phản ứng lại được, nếu như sau này Đào Tử lớn lên mà biến thành như thế, phỏng chừng não hắn cũng xuất huyết mất.

Thế là vội vàng bổ sung: “Lớn lên rồi cũng không cho phép được như thế, sau này lớn lên giống như chị Tiểu Lộc của mấy đứa là được rồi.”

“Ô?” Trương Lộc ở bên cạnh nghe thấy thế vẻ mặt ngập tràn kinh hỉ.

“Chị? Chị?” cô nàng lật tay chỉ vào người mình, vẻ mặt kinh ngạc.

Hà Tứ Hải yên lặng gật gật đầu.

“Hia hia hia.....chị Tiểu Lộc rất là giỏi.” Uyển Uyển cười nói.

Hai cô nhóc còn lại kia đồng ý gật gật đầu, nếu không thì mấy cô nhóc cũng không thích chị Tiểu Lộc đến như vậy.

Cô nàng quả thực là rất giỏi, thiên chân, thiện lương, ngoại hình cũng không tệ, cô nàng có thể thi đậu đại học Trung Sơn, liền chứng minh đầu óc của cô nàng cũng tuyệt đối không có vấn đề, ngày thường đều là phong cách của một nữ sinh tươi mát, khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy rất thoải mái.

Ban nãy cô nàng có nói trong trường học có rất nhiều nam sinh theo đuổi cô nàng, cũng là nói thật, nữ sinh như cô nàng, không có con trai theo đuổi mới là kỳ quái.

“Ha ha.” Trương Lộc đắc ý đến mức sắp bay lên luôn được, vung tay lên, dẫn đầu đi đến nhà hàng mà đối với cô nàng mà nói là khá đắt đỏ kia.

Đắt hay không đắt cũng chẳng sao cả, làm người thì phải vui vẻ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment