Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 874 - Chương 874: Bạn Thân. (2)

Chương 874: Bạn Thân. (2) Chương 874: Bạn Thân. (2)

Đặc biệt là Trương Hải Quân, trầm mặc một chút mới mở miệng nói: "Cha của Tiểu Bân cũng coi như là chiến hữu với bác, tuy rằng không ở cùng một hệ thống."

"Bọn họ chỉ có một đứa con là Tiểu Bân, từ sau khi Tiểu Bân qua đời, lão Khương phảng phất như già đi mười tuổi. Hắn vốn là một người thích tìm người nói chuyện, hiện tại đều ít nói đi rất nhiều rồi..."

"Trước đó mẹ của Tiểu Bân còn cân nhắc chuyện thụ tinh ống nghiệm, nuôi dưỡng thêm một đứa nữa, sau đó cũng không biết tại sao lại từ bỏ rồi, quãng thời gian trước không biết làm sao, vậy mà lại ồn ào muốn ly hôn..." Ôn Nhã nói xong thì thở dài sâu sắc.VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.

Một đứa con chính là một gia đình, con không còn, nhà cũng không còn.

Mọi người nghe vậy thì đều im lặng.

"Được rồi, được rồi, ăn tết không nói những lời này."

Trương Hải Quân thấy không khí trên bàn ngột ngạt, bưng chén rượu lên nói: "Qua rồi chính là qua rồi, chúng ta cùng nhau cạn một chén nào."

"Cụng ly." Huyên Huyên lập tức nhảy lên trên ghế, giơ cao ly nước trái cây trong tay.

Nhìn dáng vẻ gấp không thể chờ được của nàng, bầu không khí kiềm nén trên bàn lập tức bị quét sạch, tất cả mọi người đều nở nụ cười.

"Cụng ly."

"Thích ăn thì ăn nhiều một chút, mặc dù là mua vào buổi chiều thế nhưng đều còn tươi. Sáng sớm hôm nay bác đã nhờ người quen giữ lại..." Ôn Nhã nhiệt tình bắt chuyện với mọi người.

Ba đứa nhóc càng là vùi đầu ăn nhiều, chỉ lo ngẩng đầu một chút thì sẽ mất đi phần ăn.

Tài nấu ăn của Ôn Nhã rất tốt, khuyết điểm chính là chậm, làm một món ăn bình thường cũng mất mấy tiếng.

Thế nhưng nhà bếp mà nàng từng nấu cơm luôn sạch bóng, giống như không động tới vậy.

"Ba người các em ăn ít một chút." Hà Tứ Hải nói.

"Làm gì, trẻ nhỏ thích ăn thì cứ để cho bọn chúng ăn." Ôn Nhã ở bên cạnh nghe vậy lập tức nói.

"Chủ yếu là hai ngày nay các nàng ăn quá nhiều rồi, cháu sợ các nàng bỏ ăn." Hà Tứ Hải nói.

"Cái này... Các nàng cũng sẽ bỏ ăn sao?" Nghiêm Tú Ảnh bên cạnh tò mò chỉ vào Uyển Uyển và Huyên Huyên.

Ạch...Tứ Hải cũng không biết làm sao để trả lời vấn đề này.

Nhưng mà lấy góc độ của người mà nói thì là có.

Tuy nói như vậy, nhưng hai người bọn họ lại không thể hoàn toàn được xem là người, ít nhất thì cũng không phải người bình thường. Dù sai người bình thường ai có thể phát lửa, chớp mắt đi ngàn dặm.

Hơn nữa m Dương Y mặc trên người cũng tương đối đặc thù, chẳng những có thể nghịch chuyển âm dương, duy trì nhiệt độ ổn định, hơn nữa còn có thể điều tiết rất nhiều mặt trái trạng thái của thân thể.

Đương nhiên ——

Bỏ ăn không thuộc về mặt trái trạng thái, dù sao chuyện này thuộc về ăn nhiều.

Tuy rằng Hà Tứ Hải đã lên tiếng trước, thế nhưng sau khi ăn, bọn nhóc nào còn có thể chăm sóc miệng của mình. Ai nấy đều ăn đến bụng nhỏ tròn vo, sau đó nằm trên ghế sô pha uể oải xem phim hoạt hình.

Hắn thực sự là vừa bực mình vừa buồn cười.

Buổi tối Hà Tứ Hải vẫn không có để Huyên Huyên và Uyển Uyển ở lại Lộc thị, để cho các nàng ai về nhà nấy.

Tuy rằng hai đứa nhóc rì rà rì rầm biểu thị bất mãn.

Đặc biệt là Huyên Huyên, vì sao chị gái có thể ở lại còn nàng lại không thể?

Điều này làm cho nàng rất là không vui.

Các nàng còn muốn chơi cùng Đào Tử.

Thế nhưng không thể không nghe lời nói của ông chủ được, chỉ có thể làm bé ngoan và đi về nhà.

Nhưng mà vừa rạng sáng ngày thứ hai, các nàng đã chạy tới.

Ngày hôm nay, chị tiểu Lộc nói muốn dẫn các nàng đi công viên nước.

Hai người Đào Tử và Uyển Uyển đương nhiên là vui vẻ nhất.

Huyên Huyên lại có chút lo lắng, lại có chút do dự.

Nàng không thích nước, công viên nước vừa nghe liền biết là có rất nhiều nước.

Thế nhưng chị gái nói công viên nước cũng có rất nhiều trò chơi không có nước, cho nên nàng cảm thấy mình cũng nên đi nhìn một cái.

"Được rồi, đừng lo lắng, hôm nay chị sẽ luôn đi cùng với em." Lưu Vãn Chiếu nhìn ra sự lo lắng của Huyên Huyên thế là nắm tay của nàng rồi an ủi.

"Ha ha, em mới không lo lắng, tại sao em lại phải lo lắng chứ?" Huyên Huyên nghe vậy thì vừa cười vừa nói.

Một bộ dáng vẻ không sợ trời không sợ đất.

Nhưng mà tiếng cười giả tạo đã bán đứng nàng.

"Đúng, chị biết, em là dũng cảm nhất, thế nhưng chị có chút sợ. Em đi cùng chị có được hay không?" Lưu Vãn Chiếu đổi lời giải thích.

"Được nha." Huyên Huyên nghe vậy thì đáp ứng một tiếng.

Sau đó bày ra dáng vẻ mình rất mạnh mẽ, mình phải bảo vệ chị gái.

Lưu Vãn Chiếu bị nàng chọc cho cười vui vẻ, sờ sờ đầu nhỏ của nàng.

Trương Lộc đến rất sớm, còn lái một chiếc xe van, bởi vì khoảng cách có chút xa.

Bởi vì không có áo tắm, Trương Lộc kiến nghị bọn họ mua ở khách sạn, nơi này bán rẻ hơn ở công viên nước nhiều.

Ngoài ra còn có dép, giày đi nước, bao điện thoại di động, mũ, kem chống nắng…

Nói chung Hà Tứ Hải cảm thấy đi chơi một chuyến thôi mà cũng quá rườm rà.

Nhưng mà ba đứa nhóc còn có Lưu Vãn Chiếu và Nghiêm Tú Ảnh đều tràn đầy phấn khởi. Hà Tứ Hải cũng không tiện ảnh hưởng đến sự hưng phấn của mọi người.

Tuy rằng đến sớm, nhưng đợi đến được công viên nước thì cũng đã sắp mười giờ sớm, vừa lúc là thời gian công viên nước mở cửa.

Trương Lộc đã mua xong vé từ sớm, xe nhẹ đường quen mà đưa mọi người vào bên trong.

Nhưng mà trước khi vào thì phải thay áo tắm.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment