Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 890 - Chương 890: Quan Thế Âm.

Chương 890: Quan Thế Âm. Chương 890: Quan Thế Âm.

Bởi vì sau khi Trương Lộc đi qua nhà ông bà ngoại, cũng không có việc gì làm.

Cho nên sáng sớm hôm sau, Trương Lộc lái xe chở mọi người đến chùa Nam Sơn.

Chùa Nam Sơn có tượng Phật Quan m cao nhất trên thế giới, cao 108 mét, cao hơn tượng nữ thần tự do 15 mét.

Bởi vì cách xa thành phố khoảng 40 km, cho nên lái xe cũng mất nhiều thời gian.

"Em nói xem, có phải thật sự có Quan m không?"

Ngồi ở ghế sau, lay ghế dựa, hướng về Hà Tứ Hải phía trước hỏi.

Vốn là Trương Lộc lái xe, thế nhưng người còn chưa lên xe liền bắt đầu lẩm bẩm nói, làm sao có thể để một cô gái lái xe được chứ?

Hơn nữa một người đàn ông trưởng thành ngồi ở phía sau không cảm thấy ngượng ngùng hay sao, ...

Hà Tứ Hải còn có thể nói cái gì, chỉ có thể bất đắc dĩ "Chủ động yêu cầu" để hắn lái xe.

Đương nhiên, bản thân hắn cũng đã chuẩn bị mình lái rồi.

Trương Lộc cũng đã có bằng lái xe từ lâu, thế nhưng cô vẫn luôn đi bằng xe của trường, lái xe kỳ thực cũng không nhiều, lên đường đều cảm thấy mới lạ.

Bản thân cô tùy tiện không sao cả, Hà Tứ Hải còn cảm thấy không yên lòng đây chứ.

Theo quan điểm của Trương Lộc, đã có một vị thần địa phủ như Hà Tứ Hải, khẳng định cũng sẽ có một vị thần phật giáo như Quan m.

"Không có." Hà Tứ Hải nghe vậy lập tức trả lời.

Nhưng mà nói xong lại cảm thấy không đúng, cái này còn thật sự khó mà nói.

Theo sự hiểu biết của hắn, lúc trước chúng thần chi kiếp, thân phận càng cao, Pháp lực càng mạnh thì xác suất thanh tẩy càng cao, trái lại những vị dã thần may mắn tránh thoát một kiếp cơ hội lớn hơn một chút.

Bởi vì thân phận cao, thần linh pháp lực mạnh, cướp cũng càng mạnh càng lớn, cho nên tránh thoát một kiếp về cơ bản là không thể.

Thế nhưng Hà Tứ Hải lại nghĩ đến đại hòa thượng Nghiễm Đức lúc trước đã kéo hắn vào cõi Phật, bàn tay lớn che trời hiển nhiên không phải là thứ mà các tu sĩ phật giáo bình thường có thể sử dụng được.

Cho nên Quan m Bồ Tát thật sự có thể tồn tại ở trong Phật Cảnh.

"Làm sao có thể sẽ không có chứ? Nhất định có, hơn nữa khẳng định so với em lợi hại hơn nhiều." Trương Lộc không tin nói.

"Mới sẽ không, ba em lợi hại nhất." Đào Tử nghe vậy ở bên cạnh lập tức nói ra.

"Biết rồi, biết rồi, cái con nhóc em, chỉ biết che chở ba em thôi."

Trương Lộc đưa tay véo nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt của Đào Tử một cái.

"Ô, ô ..." Đào Tử há to mồm muốn cắn tay nàng.

"Ông chủ thật sự rất lợi hại nha." Huyên Huyên ở bên cạnh nói.

"Đúng đúng ... hiahiahia ..." Uyển Uyển gật đầu liên tục.

Các nàng nhưng là đã từng chứng kiến bản lĩnh của Hà Tứ Hải, biết ông chủ rất lợi hại.

Các nàng đều là sắp bị dọa sợ quá khóc, ông chủ vậy mà không một chút nào sợ sệt.

Sau đó các nàng cùng tiến lên, trợ giúp Đào Tử, cùng nhau đối phó với chị tiểu Lộc "Đại bại hoại" này.

Trương Lộc ở hàng ghế phía sau nhốn nháo cùng với mấy đứa nhỏ.

"Được rồi, chị đầu hàng chị chịu thua." Trương Lộc rất nhanh kinh hãi.

Bàn tay đầy thịt của ba đứa nhỏ này chọc vào người nàng, không đau thế nhưng ngứa.

Huyên Huyên là người đầu tiên ngừng lại, nàng lo lắng chị tiểu Lộc nếu như bị các nàng đánh "Bị thương" rồi, buổi tối làm sao có thể đưa các nàng đi ăn thịt nướng ngon nhất chứ.

"Được rồi, đừng làm rộn nữa, uống chút nước đi." Lưu Vãn Chiếu mở một chai nước đưa cho Trương Lộc, bảo nàng cũng uống một ít.

"Hôm nay thật sự nóng." Nghiêm Tú Ảnh mở sổ xe rộng hơn để gió thổi tới.

Đào Tử ngồi ở bên há to mồm muốn uống gió, Lưu Vãn Chiếu vội vàng ngăn nàng lại, hớp gió sẽ đau bụng.

Cũng may, Huyên Huyên với Uyển Uyển đều mặc quần áo m Dương, nếu không ban ngày bọn họ tới đây, tối về, thời tiết lúc lạnh lúc nóng như vậy đột nhiên mà chuyển đổi, nhất định sẽ sinh bệnh.

"Tú Ảnh, tóc của cô thật đẹp."

Nhìn thấy mái tóc của Nghiêm Tú Ảnh bay trong gió, Lưu Vãn Chiếu có chút hâm mộ nói.

Tóc của Nghiêm Tú Ảnh dày và rậm, trên trán chải thành chia ba bảy, hơi nhếch lên, xoã tung hơi xoăn, rất xinh đẹp.

"Chị Vãn Vãn, tóc của chị cũng rất đẹp." Nghiêm Tú Ảnh đưa tay đem mái tóc đang bay ấn xuống, nhìn về phía Lưu Vãn Chiếu nói.

Đây cũng không phải là ngưỡng mộ lẫn nhau, tóc Lưu Vãn Chiếu mặc dù ngắn, thế nhưng nó rất bóng bẩy, làm cho người ta cảm giác tràn đầy sức sống.

Lưu Vãn Chiếu trong lòng biết đây là vì Hà Tứ Hải đã đưa cho nàng một sợi dây chuyền tẩm bổ, mái tóc trước đây của nàng cũng không có được tốt như vậy.

Cho nên nàng muốn nuôi tóc dài, để tóc dài như Nghiêm Tú Ảnh vậy, nhìn như vậy sẽ trông nữ tính hơn.

"Tú Ảnh, sao cô lại làm kiểu tóc như vậy, nhìn cô hơi đứng tuổi." Trương Lộc ở bên cạnh nói.

Nghiêm Tú Ảnh giữ lại kiểu tóc như vậy, xác thực làm cho nàng trở nên càng thêm thành thục hơn, so với tuổi thật lớn hơn rất nhiều, mà trên thực tế nàng so với Trương Lộc con nhỏ hơn một tuổi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment