"Ngài vẫn là ngài, thứ của tôi vẫn là của tôi, lần này chức vị của chúng ta được
tăng lên, hiệu quả và lợi ích mang đến trực tiếp chỉ là tất cả đãi ngộ được tăng
lên năm mươi phần trăm sao?"
"Trên lý luận mà nói thì là như vậy."
"Vậy chúng ta cần phải nghiên cứu thảo luận một chút về phương diện phi lý
luận." Karen điều chỉnh xong tâm trạng của mình, "Quyền hạn của chúng ta trở
nên cao hơn."
"Đúng vậy, không sai, ta còn tưởng rằng cậu còn cần ta đi dỗ dành một chút nữa
chứ."
Karen lắc đầu, nói: "Giới hạn cao nhất trong cái ngành này của chúng ta có thể
cao vô cùng, giới hạn thấp nhất cũng có thể thấp đến tận cùng, chủ yếu phải
xem cách chúng ta triển khai công tác, nếu như triển khai công việc tốt thì
chúng ta có thể điều động tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật khác hỗ trợ vô điều kiện,
nếu như công việc triển khai không được, thì xem như có quỳ xuống cầu xin
người ta thì cũng vô ích."
"Đúng, chính là như vậy, nhưng ta rất có lòng tin đối với cậu và bản thân ta,
chúng ta làm việc từng bước một, vậy thì chúng ta sẽ có cơ hội trở thành một
văn phòng có đủ thực quyền và sức ảnh hưởng nhất dưới quyền của Tổng bộ
Đòn Roi Kỷ Luật ở đại khu thành phố York này.
Ta tin tưởng rằng chỉ không lâu sau, lúc chúng ta gặp phải tiểu đội trưởng của
tiểu đội khác khi đi trên đường...
A không, đi trên đường gặp thì quá ngu xuẩn, muốn phát ra thông báo, những
đám đội trưởng kia phải vác ghế ngồi theo để ngồi nghe chúng ta họp ở chỗ
này."
"Ha ha."
"Thật ra chúng ta còn cần tranh thủ thời gian, cậu nhìn xem tại sao lão Colla lại
xin được quay trở về? Bởi vì ông ta nhìn thấy hướng gió của Đòn Roi Kỷ Luật
đang đi đến dốc núi, cái hướng gió thổi đó vừa lúc ở chỗ này, chúng ta làm càng
nhanh càng tốt, làm được càng nhiều thì hiệu quả và lợi ích sẽ giống như một
quả cầu tuyết lăn xuống mà càng lúc càng lớn vậy.
Được rồi, bây giờ chúng ta đến trò chuyện cụ thể một chút, hồi trước ta vẫn
luôn bận rộn việc trang trí... Không phải, là bận bịu điều tra tư liệu.
Lần này vừa đúng dịp, Vicole, cháu trai Chủ giáo, thích hợp để làm món ăn mở
màn cho chúng ta.
Lúc này ta sẽ đi điều tra hắn, có điều ta cần điều động người của cậu để dùng
một chút."
"Có thể, không có vấn đề, ngài có thể trực tiếp liên hệ với Alfred để phối hợp."
"Vậy cậu mau đi đi, chờ đến lúc có kết quả điều tra rồi, ta sẽ thông báo cho cậu,
ta biết bây giờ cậu chắc chắn muốn đi thăm vị hôn thê của mình."
"Đúng vậy, chủ nhiệm."
Karen đứng người lên, chuẩn bị rời đi.
Neo mở miệng nói: "Vậy thì có chuyện ta nhất định phải nhắc nhở cậu trước,
công việc của chúng ta là có tiến trình, cho nên, không cho phép dùng tư hình."
"Tôi đã hiểu."
"Nhưng nếu như hắn ta chống đối lệnh bắt, trước mặt đã có chứng cứ mà không
phối hợp điều tra thì xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn cũng không thể tránh
khỏi."
Karen nhẹ gật đầu: "Chúng ta phải cố gắng để việc ngoài ý muốn xảy ra thấp
nhất có thể."
Neo nói tiếp: "Có lẽ, để chuyện ngoài ý muốn xảy ra giống như là chuyện ngoài
ý muốn."
"Ngài không chở tôi về nhà à?" Karen hỏi.
Neo trực tiếp ném chìa khóa về phía Karen: "Cậu lái chiếc xe limousine của ta
trở về đi, ban đêm hoặc là sáng mai, để cho tên người hầu nam của cậu dắt theo
thiếu gia nhà Benda kia đến đây."
"Hôm nay ngài không về nhà à?"
"Công việc là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của ta."
"Được rồi, thưa ngài chủ nhiệm."
Chờ sau khi Karen ra khỏi văn phòng, Neo ngồi xuống phía sau bàn làm việc
của mình, mở ngăn tủ dưới bàn làm việc ra, lấy từ bên trong ra một xấp hồ sơ
dày, phía trên hồ sơ viết toàn những cái tên, tên của toàn bộ Chủ giáo trong đại
khu thành phố York đều có thể tìm được ở trong đây.
Có chuyện, Neo cũng không có nói láo, hắn cũng không phải chỉ bận mỗi việc
trang trí phòng, hắn đúng là đã sớm chuẩn bị xong để làm một món lớn, nếu
không cũng sẽ không đi sưu tập tư liệu đen của tất cả các vị Chủ giáo trong đại
khu, đương nhiên bên trong có rất nhiều thứ chỉ là lời đồn.
"Vicole Naton..."
Neo bắt đầu tìm kiếm, tìm được tư liệu về Dorford Naton, cũng chính là ông nội
của Vicole.
"Vị Chủ giáo này có thể nói là người có quan hệ tệ nhất trong giới Chủ Giáo
của đại khu, tác phong cũng rất tệ." Neo đưa tay vuốt vuốt trán của mình,
"Trước đó ta còn đang băn khoăn, ngay từ đầu thì đã ra tay với Chủ giáo thì có
quá lỗ mãng hay không, vốn là dự định lựa chọn một tên đã đứng vững gót chân
trước rồi mới thu thập thêm thông tin.
Karen ngược lại đã cung cấp cho ta một mạch suy nghĩ rất tốt, trước hết là xử
cháu trai, tiếp đó là con trai, cuối cùng lại là vị Chủ giáo này, đứng xếp hàng,
từng bước từng bước đến.
Làm thành một chuỗi tin tức, thì sức hút mới có thể kéo dài hơn, hiệu quả và lợi
ích cũng sẽ cao nhất.
Ta cũng không tin, cả nhà các ngươi sạch sẽ."
Tiếng bước chân truyền đến từ ngoài cửa.
Neo không có thu hồi hồ sơ lại, mà là đứng người lên.
Chỉ chốc lát, trước cửa xuất hiện bóng dáng của Bernie, vị này bộ trưởng phụ
trách hậu cần của tổng bộ, bây giờ vẫn còn là bộ trưởng bộ hậu cần như trước.
"Ta nghe nói, đội trưởng đội hành động của ngươi trở về."
"Đúng thế."
"Vì cái gì không dẫn hắn tới gặp ta?" Bernie lắc đầu, "Ta còn cố ý pha sẵn cà
phê trong phòng để đợi hắn ta đến đấy."
"Ta vốn dĩ còn tưởng rằng ngài đến đại khu Dinger vẫn còn chưa quay về."
"Ừm, cũng là vừa trở về, ngày mai hắn có đến văn phòng đi làm không?"
"Cậu ta cần nghỉ phép."
"Hắn nghỉ ngơi, còn ngươi làm việc?"
"Chúng tôi phân công là như vậy."
Bernie đi đến trước bàn làm việc của Neo, nhìn xem từng cái tên mà khiến
người ta "Nhìn thấy mà giật mình" ở trên đống hồ sơ, nói: "Miệng há thật to
nhỉ, dễ nứt bụng đấy."
"Đói đến con mắt cũng đã tái méc đi rồi thì không có một bữa cơm no đủ thì sẽ
không đã nghiền."
"Neo, ta chỉ có thể trịnh trọng nhắc nhở ngươi một câu..."
Neo cầm lấy cái bình nước trên bàn làm việc của mình, mở nắp ra, đổ một điểm
nước lên trên lòng bàn tay của mình, chà xát lỗ tai của mình.
"Ngài nói đúng, ta đang nghiêm túc nghe, đây chắc chắn là điều rất quan trọng."
Bernie sửng sốt một hồi, mở miệng nói: "Nếu như sự việc này được tiến hành
thuận lợi thì phía trên sẽ tiếp tục trợ lực cho chúng ta, giống như việc của Đội
Quan Sát lần trước; nếu như sự việc không được thuận lợi, vậy thì ngươi cùng
với Karen, bao gồm cả ta... Đều sẽ bị đẩy ra xem như vật tế, còn có..."
"Còn có chuyện gì, ngài nói tiếp, ta đang nghe."
Bernie cầm lấy bình nước của Neo, cũng đổ một chút nước lên trên bàn tay
mình, sau đó sờ lên lỗ tai của mình:
"Một chuỗi động tác này cũng không tệ, rất sáng tạo."