Thì ra hơn một trăm năm trước ngài Philias đã từng đến nơi này, nói cách khác,
nơi này đối với chủ nhiệm Neo mà nói, cũng không phải xa lạ gì.
Bây giờ nhớ lại, từ khi phát hiện manh mối về nơi chôn xương của Compacini,
từng một bước điều tra, thậm chí ngay cả xác định thời gian xuất phát của lần
này, đều là do chủ nhiệm Neo chủ động thúc đẩy.
Nhất là xuất phát thời gian, thiếu gia lợi dụng khoảng thời gian cuối của kỳ nghỉ
ngơi, thương thế vừa mới hồi phục xong thì đã xuất phát ngay trong sự thúc
giục của Neo.
Trong này tất nhiên là có chủ động tìm kiếm một khoảng thời gian không ảnh
hưởng đến công việc ở trong Đòn Roi Kỷ Luật, nhưng trên thực tế vẫn là quá
gấp gáp một chút.
Kết hợp với lời mà ông lão ngà voi áo bào trắng kia nói, thời gian các người tới
vừa đúng lúc;
Cũng rất dễ dàng suy đoán ra được, trong tay của chủ nhiệm Neo, thật ra cũng
luôn có một bảng biểu thời gian.
Nhưng hắn lại vẫn luôn lén gạt đi cái sự kiện này, không có công khai nó ra.
Điều khiến Alfred không hiểu đó chính là tại sao chủ nhiệm Neo lại muốn giấu
giếm chứ?
Giữa Hắn và thiếu gia nhà mình, rõ ràng tồn tại quan hệ trao đổi bí mật đặc biệt,
theo lý thuyết, loại chuyện này xem như có công khai thì cũng không có gì lớn,
ngược lại sẽ tăng thêm lòng tin của mọi người đối với chuyến thám hiểm lần
này;
Mặc dù, chủ nhiệm Neo quả thật sắp xếp rất tốt, khiến cho quá trình đi từ thành
phố York đến nơi này, tất cả đều có vẻ rất thuận lợi.
Nhưng mà, có một việc Alfred sẽ không hoài nghi, anh tin tưởng chủ nhiệm
Neo không có ác ý đối với thiếu gia nhà mình, giấu diếm như vậy rất có thể là
bởi vì có nguyên nhân khác.
"Lúc trước vị Philias kia vì sao lại từ chối tiếp nhận truyền thừa?"
"Hắn nói hắn không muốn tiến vào trong vòng đấu tranh của giáo hội, thật ra ta
cũng rất tò mò, bởi vì trong trí nhớ của ta, kẻ cảnh giác và chèn ép tàn dư Ánh
Sáng mạnh mẽ nhất vốn chính là Trật Tự Thần Giáo, kết quả lại có một tên tàn
dư Ánh Sáng không hận Trật Tự Thần Giáo, ngươi cảm thấy chuyện này có ly
kỳ hay không?"
Không ly kỳ, bên cạnh ta vốn là có một tên tàn dư Ánh Sáng mà vẫn còn luôn
khăng khăng nói rằng mình trung thành với Trật Tự.
"Có lẽ đây là lựa chọn mà con người hắn theo đuổi." Alfred đáp lại nói.
Thứ mà Philias thật sư theo đuổi, là Ánh Sáng thật sự, hậu duệ của kẻ thù trên
Đảo Ám Nguyệt mà ông ấy vẫn có thể từ bỏ việc trả thù, ở chỗ này, ông ấy lựa
chọn không tham gia vào tranh đấu của giới giáo hội, cũng là việc dễ hiểu.
Ngươi không thể nói rằng ông ta cổ hủ, càng không thể nói rằng ông ta khờ dại,
có thể là bởi vì ông ấy đứng trên vị trí hoàn toàn khác với ngươi.
Ví như mặc dù ông ta không có trả thù đảo Ám Nguyệt, nhưng sau sự kiện này
tư lệnh hải quân Tafman của đảo Ám Nguyệt lại trở thành một tín đồ thành kính
của Ánh Sáng.
"Vừa mới có người xuống đây, hắn có chui vào đáy cát."
Alfred rất muốn biết, ông lão áo bào trắng này rốt cuộc có nhớ đến "Neo" hay
không.
"A, hắn không phù hợp yêu cầu."
Chủ nhiệm không phù hợp yêu cầu?
"Cùng hắn xuống đây còn có một vị trẻ tuổi khác."
"Hắn, cũng không phù hợp yêu cầu."
Thiếu gia cũng không phù hợp yêu cầu?
Chủ nhiệm không phù hợp yêu cầu coi như bỏ qua, Alfred có thể hiểu được,
hoặc là, hắn không nguyện ý phí công sức cho chuyện này, nhưng thiếu gia nhà
mình cũng không phù hợp yêu cầu, Alfred lại không thể hiểu được.
Dù người hái quả đào chính là bản thân Alfred, nhưng anh vẫn như muốn cảm
thấy không phục vì thiếu gia nhà mình bị người ta "Không lựa chọn".
"Cho nên, vì cái gì mà ta lại phù hợp với yêu cầu?"
"Phù hợp thì là phù hợp, không phù hợp chính là không phù hợp, cần một yêu
cầu cứng nhắc lựa chọn sao, đúng là có một cái, đó chính là hạt cát, bên trong
Hoang Mạc Thần Giáo có một câu nói, khi hạt cát rơi xuống từ trên người của
ngươi, nó đã biết ngươi suy nghĩ gì.
Tiến vào đầm cát, tính đến ngươi, cũng là ba người; khi bão cát thổi qua mặt
của các ngươi, người thứ nhất rõ ràng mang theo sự kháng cự, trong mắt của
hắn không thích có một hạt cát nào, theo bản năng mà phản cảm đối với tất cả
những gì hư ảo và mê mang.
Dạng người này, hắn sẽ xem huyễn thuật như một thủ đoạn, cũng sẽ không thật
sự để ở trong lòng, bởi vì hắn nhìn thấy rất rõ, sẽ lại vô thức để cho mình duy trì
trạng thái nhìn rõ ràng mọi thứ này.
Một vị khác chui vào trong đầm cát, giống như là đang chủ động nghênh đón,
hắn cực kỳ bức thiết cực kỳ khát vọng tiến vào cái hư ảo giả giả thật thật kia,
hắn chỉ đang cố gắng theo đuổi điều này.
Dạng người này, hắn sẽ xem huyễn thuật như là phương thức để mình chìm đắm
vào đó, nhìn thì giống như đang đặt ở trong lòng, nhưng khoảng cách thật ra
càng lúc càng xa, trên phương diện theo đuổi sự kích thích trên giác quan và
tinh thần thì hắn mãi mãi cũng sẽ không cảm thấy thỏa mãn.
Cho nên hai vị phía trên, đều rất thích hợp, nhưng lại đều không thích hợp.
Về phần ngươi,
Lúc hạt cát quét đến bên cạnh ngươi, ngươi là vừa duy trì tỉnh táo lại vừa chủ
động nghênh đón, ngươi cảm thấy chơi vui, ngươi cảm thấy hưởng thụ, ngươi
cảm thấy rất thú vị.
Huyễn cảnh sao, vốn là một chuyện rất thú vị.
Bản thể của ta đã từng nói rằng, huyễn cảnh, là một loại nghệ thuật."
"Lý do này, sao giống như được bịa ra thế?"
"Đúng vậy, cho nên đừng tiếp tục hỏi nữa, ta cũng không bịa ra thêm được
đâu”.
Ông lão ngà voi áo bào trắng không có phản bác, ngược lại tiếp tục cười nói:
"Bịa ra những lý do nhìn có vẻ rất cao thượng này cũng là một việc khiến dấu
ấn tinh thần bị bào mòn rất nhanh đấy, dù gì thì ngươi cũng không muốn trước
lúc ta truyền xong truyền thừa cho ngươi thì lại tiêu tán giống như tên kia đâu
nhỉ?
Nếu như lý do ở trên khiến ngươi cảm thấy không hài lòng, vậy thì ta cho ngươi
một cái lý do khác, ta nhìn ngươi thuận mắt và làm ta thấy dễ chịu hơn.
Phong cách ăn mặc của ngươi, động tác tứ chi của ngươi, biểu cảm trên gương
mặt, để cho ta cảm thấy rất giống với bản thể của ta.
Cụ thể nên hình dung như thế nào, nhất thời thật sự ta nghĩ không ra..."
Con mắt của Alfred lập tức liền sáng lên,
Trả lời rất chắc chắn và cũng rất xác thực:
"Tao!"