Phu nhân Đường Lệ nhún vai, khinh thường nói: "Xem trước mắt, nó có lẽ cũng
không cần đến ông dùng mạng để đi bảo vệ nó, thậm chí cái chức vị Chủ giáo
của người ông ngoại như ông, ta cảm thấy đều là do người ta chủ động giúp ông
giành được."
Deron nhíu mày, nói: "Trước đó lúc bà nói lời này, ta còn cảm thấy không tin,
hiện tại bà nói lời này, ta đột nhiên cảm giác được rất có lý, chắc là như vậy."
Chủ giáo phụ trách Bộ Trận pháp của đại khu trước đây vốn đã phạm sai lầm,
nhưng sai lầm phạm phải cũng không tính vô cùng nghiêm trọng, vừa lúc bởi vì
khi cục diện của tầng lớp cao nhất trong đại khu rung chuyển, một đám đông
Chủ giáo ngã ngựa, nên cũng bị kéo xuống theo.
Bây giờ suy nghĩ một chút, cái này không chính là do cháu ngoại mình đang
giúp người ông ngoại là mình thăng chức sao!
Vừa nghĩ đến đây, khóe miệng Deron lộ ra ý cười lần nữa, Karen thật là hiểu
chuyện;
Ngay sau đó, ý cười thu lại, ông ấy bỗng nhiên ý thức được, việc thăng chức
đều phải dựa vào cháu ngoại mình giúp, vậy người ông ngoại của mình thật là
mất mặt!
"Xem trước mắt thì việc ông cần làm cho nó đó là bảo thủ bí mật này cho tốt,
bởi vì cho tới nay, ông không phát hiện sao, đều là Karen đang trợ giúp nhà
Guman các ông.
Nó đã cứu Eisen và Kaixi, nó giúp Eisen chữa bệnh, nó nâng đỡ Richard, nó
giúp ông thăng chức, nhà Guman các ông, thật ra cũng không cho nó được thứ
gì.
Cho dù là tối hôm qua ta dắt ông đi theo để ra tay, thật ra thì, ông có tới hay
không, thậm chí là ta có tới hay không, cũng sẽ không có ảnh hưởng quá lớn,
ông cũng nhìn thấy, Karen dùng khả năng của bản thân đã giải quyết vấn đề rất
nhẹ nhàng.
Deron, ta chỉ hi vọng ông có thể tỉnh táo một chút, nhớ kỹ lời mà ông vừa mới
nói, vĩnh viễn nhớ kỹ.
Đầu tiên ông là ông ngoại của nó, sau đó, ông mới là tín đồ của Thần Trật Tự.
Ta cảnh cáo ông, nếu như chuyện này ông lại khiến ta thất vọng..."
Ánh mắt của phu nhân Đường Lệ lạnh xuống:
"Ta thề, ta sẽ tự tay kết liễu ông, dùng cái con dao phay đã làm đồ ăn nửa đời
cho ông."
"Bà quá lo lắng rồi." Deron không có phản bác lại, mà là bắt đầu hít sâu, "Ta tin
tưởng, cháu ngoại của Deron ta, mãi mãi cũng không làm việc trái với Trật Tự.
Xem như chính miệng Đại tế tự nói với ta, là nó làm. Vậy ta cũng sẽ chỉ cho
rằng, là đại tế tự nghĩ sai."
Phu nhân Đường Lệ rất là ngoài ý muốn mà nhìn chồng mình, cười nói: "Lão
già, lần thứ nhất ta phát hiện ông thế mà có thể thông minh như vậy."
Lập tức trực tiếp giải quyết triệt để mâu thuẫn giữa tín ngưỡng và gia đình, đó
chính là tin chắc giữa cả hai không có khả năng xuất hiện mâu thuẫn.
"Vậy con gái của chúng ta, không chết ở trong lần nhiệm vụ đặc biệt đó?"
Mặc dù lúc con gái mình xảy ra chuyện, ông ấy cực kỳ xác nhận con gái mình
lúc ấy không có mang thai, coi như lui lại một vạn bước mà nói, nó lén lút có
thai với bạn trai, bởi vì còn nhỏ tháng nên không thể hiện ra, nhưng cũng không
thể trong thời gian ngắn như vậy mà sinh con ra trong lúc làm nhiệm vụ chứ?
Cho nên, ông ấy sẽ không khờ dại cho rằng nếu cháu ngoại mình còn, thì con
gái mình còn sống hay không?
Con trai mình vì sao lại có vấn đề tinh thần, ông ấy cũng không phải không biết
nguyên nhân.
Phu nhân Đường Lệ lắc đầu, hồi đáp: "Không có, lúc ấy tình huống cực kỳ nguy
cấp, vốn là tình cảnh tuyệt vọng, nhưng ngay lúc đó trong đồng đội của nó, có
một người có cha rất lợi hại, ông ta tự mình tiến vào đó cứu con của mình, tiện
tay cũng cùng cứu con gái của chúng ta ra.
Sau đó con gái chúng ta vì báo đáp ơn cứu mạng của ông ấy, kết hôn với con
trai của ông ấy, sau đó sinh ra Karen."
Deron: "..."
Nếu như người đứng trước mắt không phải là vợ mình, ông Deron thật rất muốn
mắng một câu: Ngươi là kể chuyện cười sao!
Phu nhân Đường Lệ chẹp miệng một chút, nói: "Nhưng ta cảm thấy đi, con gái
chúng ta trước lần nhiệm vụ đó đã đi cùng với con trai của ông ta, theo ta quan
sát thì khoảng thời gian kia tình trạng của con gái chúng ta thật sự có chút
không giống, nó thậm chí đã bắt đầu ngẩn người.
Bộ dáng kia, cực kỳ giống ta lúc tuổi còn trẻ, lúc ông về nhà không ở bên cạnh,
ta ngồi trên rặng đá ngầm ngoài bờ biển suy nghĩ..."
Phu nhân Đường Lệ ngừng câu chuyện.
"Ta nghe không hiểu, bà nói con gái chúng ta vào lúc đó đã có bạn trai?"
"Ừm, có lẽ vậy, bọn nó vốn là dự định sống cùng nhau, hẳn là cho dù người làm
cha như ông có không đồng ý đi nữa, nó cũng sẽ bỏ trốn."
"Làm sao có thể!"
"Khi đó không phải ông cũng tính bỏ hết tất cả để đi theo ta xem, nhìn nhìn lại
Richard đối với con nhóc nhà Filsher kia, nhà Guman các ông, thật đúng là có
cái truyền thống này."
Nếu như lúc kia không phải là cháu trai ruột của mình đưa đao của mình cho
người của cái gia tộc Filsher buồn nôn kia ngay trước mặt mình, như vậy thì đổi
lại bất cứ người nào khác, tên đó cũng đã biến thành thịt muối.
"Không phải, không phải, ta muốn hỏi không phải về chuyện tình cảm, ta tin
tưởng Karen là do con gái chúng ta tự nguyện sinh ra, bởi vì trên người Karen
cũng không có lệ khí.
Ta muốn hỏi chính là bà nói “tiện tay” khi nãy, bà cũng biết nơi đó là nơi nào,
có thể tùy tiện đi vào còn có thể tiện tay cứu người sao?"
Phu nhân Đường Lệ mở tay ra: "Cái này thì càng dễ giải thích hơn, người làm
cha như ông không làm được, cũng không có nghĩa là cha của người ta không
làm được."
"Ta..."
"Chỉ có điều cho dù cứu được người, nhưng bởi vì lần nhiệm vụ đặc thù đó, hai
người bọn nó cũng đã bị ô nhiễm, cái người kia giúp con trai mình và con gái
chúng ta nên đã nghĩ hết các loại biện pháp để ức chế sự ô nhiễm, nhưng cuối
cùng vẫn không thể cứu vớt bọn nó.
Nhưng mà, ông ấy đã cho bọn nó một khoảng thời gian tươi đẹp, chúng ta hẳn
là nên vui mừng, bởi vì chúng ta có thể xác định, con gái của chúng ta, nó thật
sự vui vẻ kết hôn với người mà mình thích, mà sau khi sinh con, nó còn được
tận mắt nhìn thấy con mình học cách đi.
Trong khoảng thời gian cuối cùng, con gái của chúng ta sống rất hạnh phúc;
Mà lại trong khoảnh khắc cuối cùng, chồng của nó, cũng cùng nhau kết thúc,
bọn nó sẽ không cô đơn, vĩnh viễn cũng không."
"Thế nhưng là vì cái gì... Không nói với người trong nhà một tiếng?"
"Ông cũng từng điều tra về lần nhiệm vụ đặc thù đó, ông hẳn là rõ ràng, lần
nhiệm vụ đó rốt cuộc là cấp bậc gì, bên trong ẩn giấu bí mật gì, bí mật này, cho
dù là ở trong thần điện, cũng là đám người trên tầng cao nhất kia mới có thể có
tư cách biết đến, không phải sao?
Trong lúc điều tra, ông gặp phải ngăn cản như thế nào, thậm chí còn có cảnh
cáo, chẳng lẽ ông đều đã quên rồi sao?