"Kẹt kẹt..."
Neo đẩy cửa phòng ra, mặt Meyer mỉm cười chủ động đi tới, hỏi: "Ngài và
Người lắc xúc xắc đã gặp mặt xong rồi sao?"
"Ngươi vào đây đi."
"Được rồi."
Meyer đi vào, trước hết, hắn nhìn thấy Leon đang đứng tựa vào vách tường phía
sau cửa như người mất hồn, sau đó ánh mắt của hắn rời đi, nhìn thấy được cái
đầu ở trên bàn.
"Cái này..."
"Đây là di thư của cô ta." Neo đưa cho Meyer một bức thư.
Meyer nhận lấy bức thư, không có vội vàng mở ra, mà là tiến hành nghi thức tỏ
lòng tiếc thương của Gananrad Giáo trước đầu của Người lắc xúc xắc.
Sau một lát, Meyer hít sâu một hơi, nói: "Ta còn tưởng rằng sẽ còn rất lâu, ta
thật sự không có dự liệu được, tất cả sẽ đến nhanh như vậy."
Leon sửng sốt một chút, cậu ta không nghĩ tới Meyer sẽ có phản ứng như vậy,
mà lại có vẻ không phải vì sợ bị Neo diệt khẩu mới thỏa hiệp, càng giống như
đã sớm cảm giác được từ trước.
"Nội dung trong thư, hẳn là đủ để ngươi ứng phó với phía trên." Neo nói.
Meyer nhẹ gật đầu, nói: "Ta đã rõ."
Hắn nghe ra được ý gì khác, Neo cũng không che giấu, nhưng hắn biết rõ, dựa
theo quá trình bình thường mà đi trình báo, mới có lợi nhất đối với mình. Dân
cờ bạc, thường thường sẽ rất để ý đến tiền vốn của mình đã đưa vào hoặc mất
đi.
Neo nhẹ xoay cổ, ra hiệu Leon cùng đi ra ngoài.
Leon không có phản kháng, yên lặng theo Neo đi ra.
Thần quan Gananrad Giáo không đi theo, hai người giống như là đang tản bộ, đi
ra ngoài đường lớn.
"Xoạc!"
Neo lại châm cho mình một điếu thuốc, quay đầu nhìn về phía Leon, phun khói
về phía cậu ta.
Leon không có phản ứng.
Neo mở miệng nói: "Trình độ chân của cô ta, rất không tệ nhỉ."
Leon nuốt ngụm nước bọt, trả lời cực kỳ cứng nhắc: "Bây giờ ta muốn nói
chuyện này với ngươi."
"Ta muốn để cho cậu biết, cô ta từng là một người xem trinh tiết còn quý giá
hơn mạng sống của mình, cậu có tin không?"
Leon nhìn về phía Neo, cậu ta tất nhiên không thể tin được, dù gì thì cô ta thế
nhưng đã trực tiếp làm ra chuyện như vậy đối với một người đàn ông lạ lẫm.
"Cậu có biết tác dụng của Người lắc xúc xắc ở trong Gananrad Giáo là cái gì
không?"
Leon do dự một chút, hỏi: "Là cái gì?"
"Là bánh xe."
"Bánh xe?"
"Bọn hắn đẩy Gananrad Giáo tiến lên, bản thân bọn hắn sẽ tổn hại. Người lắc
xúc xắc cách mỗi một khoảng thời gian, đều sẽ đánh cược một lần, đối tượng
đánh bạc cũng không phải là người hiện thực bên trong, mà là... Cậu có thể hiểu
thành là hóa thân của dục niệm, không phải Thần Gananrad, nhưng cũng không
phải là Tà Thần, không có cao cấp như vậy..."
"Tà Thần..." Trong mắt Leon lộ ra vẻ nghi ngờ, cậu ta hiển nhiên không cách
nào thích ứng với việc Neo lại lôi một vị Tà Thần ra làm ví von nhẹ nhàng như
vậy
"Ha ha, không cần giật mình như vậy, về sau cậu sẽ cảm thấy cực kỳ bình
thường."
"Cái gì?"
"Cậu lập tức cũng sẽ biết thôi." Neo duỗi lưng một cái, "Quay lại lúc nãy,
Người lắc xúc xắc cách một khoảng thời gian, cũng sẽ tiến hành đánh cược
cùng với những Tà Ảnh không cách nào chạm đến kia nhưng lại thật sự tồn tại,
thắng thua là xem vận may, nhưng loại chuyện như đánh bạc, chỉ cần chơi đủ
nhiều, cũng luôn luôn không thắng được nhà cái, Người lắc xúc xắc, cũng
không phải là nhà cái."
"Thắng..."
"Thua, sẽ bị trừng phạt, bởi vì ngươi làm mất chip để cược."
"Vậy... Nếu như thắng thì sao?"
"Phần thưởng khi thắng đó là không bị trừng phạt."
"Cái này..."
"Cực kỳ không công bằng phải không?"
"Không công bằng."
"Nhưng đây mới là bản chất của đánh bạc, trên đời này, cho tới bây giờ cũng
không có trò chơi đánh bạc công bằng tuyệt đối, mà thứ Người lắc xúc xắc
muốn, thật ra chính là loại trạng thái liên tục không ngừng này.
Trong loại trạng thái này, bản thân bọn hắn có thể có được một loại môi giới đặc
thù, phát huy ra rất nhiều công hiệu kì lạ.
Thậm chí,
Còn có thể tiến hành xem bói."
"Xem bói?"
"Đúng vậy, phong ấn mà ngươi trông thấy chỉ là một trong số đó, nhưng sự ghê
gớm thật sự của bọn hắn, đó là xem bói, thậm chí so với những Thần Giáo có sở
trường xem bói kia đều sẽ không thua kém."
"Bọn hắn thua sẽ mất đi chip đặt cược là gì, vì duy trì loại trạng thái đánh bạc
này?"
"Mất đi chip đặt cược có đủ thể loại, có thể là để cậu dù có hai chân bình
thường, lại bị liệt, mất khả năng đi lại; có thể đoạt đi sự lương thiện của cậu,
tước đoạt sự bảo thủ, tước đoạt lòng tự trọng, tước đoạt thứ cậu yêu quý...
Cậu có cái gì, cậu càng để ý đến cái gì, Tà Ảnh càng thích lấy đi cái đó của cậu.
Dần dần, cậu mặc dù vẫn là chính mình, nhưng cậu, đã không phải là mình của
trước kia."
"Cho nên..."
"Cậu chắc hẳn là rõ ràng, ta mời cô ta làm gì cho ta?"
"Giúp ngài... Không, ngươi ép bức cô ta giúp ngươi phong ấn... Phong ấn nhân
cách."
Leon lập tức hồi tưởng lại cảnh tượng mà mình nhìn thấy trong phòng đọc sách
thư viện ngày đó.
"Đúng vậy, không sai, nhưng không phải ép bức."
"Cô ta nói mình sợ hãi, cô ta không muốn chết, là ngươi ép buộc cô ta phải
chết."
"Cậu dựa vào cái gì cho rằng, lời cô ta nói là lời thật lòng?"
"Lời thật lòng?"
Neo dừng bước lại, nghiêng người về phía Leon.
Leon lập tức lùi lại nửa bước, cổ ngửa ra sau, cậu ta hiện tại, căn bản là không
thể chịu được cảm giác áp lực từ Neo.
"Nhớ kỹ sao, ta đã từng nói với cậu, có đôi khi người mà cậu đang nói chuyện
cùng, có lẽ cũng không phải là ta thật sự.”
"Vậy ngươi... Có biết ai là cô ta thật sự sao?"
"Biết, lúc thông qua thư từ qua lại, ta đã biết, mặc dù ta không giống Karen, cậu
ta dường như nắm giữ một loại năng lực có thể nắm bắt giữ quy luật nội tâm
con người, nhưng ta có một khả năng mà Karen không có, đó chính là ta và cô
ta là bệnh nhân cùng phòng.
Cô ta là muốn giải thoát.
Không, là mỗi một Người lắc xúc xắc, cuối cùng đều sẽ đi đến con đường này,
cậu nhìn phản ứng của Meyer là biết."
"Thế nhưng là... Ngươi vì cái gì muốn nói những chuyện này cho ta biết?"