Sau khi trông thấy Karen đi tới, Bá Tước Recar lập tức hành lễ, lão Anderson
cũng hành lễ theo “Tổ tiên”.
“Cả hai cứ tiếp tục.”
Karen khoát tay áo, đi về phía phòng ngủ, trong hành lang, trông thấy lão
Saman đang vác Kevin trên vai, hẳn là muốn đi xuống dưới.
“Tại sao lại vác nó thế?” Karen hỏi.
Lão Saman thành thật trả lời: “Ta cảm thấy nếu dắt nó đi thì có hơi bất kính.”
Kevin rất là uất ức mà nức nở, biểu thị với Karen không phải do nó cố ý lên
mặt.
“Vậy cả hai đi làm việc đi, nó chắc hẳn là có thể giúp đỡ rất nhiều.”
“Không, là ta có thể học được rất nhiều từ nó.” Lão Saman hít sâu một hơi,
“Trời ạ, ta chưa hề nghĩ tới ở cái tuổi cao như này, lại có được cơ hội học tập
quý giá như thế, mà lại là...... Học tập từ vị này.”
“Hãy tận hưởng cho tốt.”
“Đúng vậy, đương nhiên.”
Lão Saman tiếp tục khiêng Kevin đi xuống, Kevin cũng là thở phào một cái,
trong khoảng thời gian này nó quyết định sẽ cùng với Lão Saman bận rộn làm
việc trong phòng, vừa lúc có thể tạm thời rời xa Karen, nếu không mỗi ngày đều
phải sống trong sự sợ hãi, nó lo rằng cái cơ thể chó này sẽ lão hóa sớm.
Karen đi vào phòng ngủ, Pall còn đang ngủ, Connor thì ngồi trước bàn trà,
chuyên chú uống thuốc.
Thấy Karen tiến đến, cô bé chủ động đem thuốc đưa đến cho Karen, nói:
“Ngươi cũng ăn đi!”
Karen đáp lời: “Điều kiện gia đình không tốt, chỉ có thể cung cấp đủ cho ngươi
ăn, ngươi phải biết quý trọng.”
Connor chớp chớp mắt, cảm thấy có chút không đúng nhưng đồng thời lại rất là
cảm động.
Alfred dựa theo lời dặn dò trước đó của mình, đã bố trí ở chỗ này một trận pháp
triệu hồi.
Karen lấy đồng xu Varax ra rồi nắm trong lòng bàn tay, đeo chiếc mặt nạ màu
bạc lên, khởi động trận pháp, bắt đầu kêu gọi Loya.
Rất nhanh, Loya đáp lại.
Trong một không gian đen kịt một màu, Karen trông thấy cả người Loya mặc
một bộ Lolita màu tím lanh lợi đang đi về phía mình, trong tay còn cầm một
quyển trục.
“Anh Karen, chị ấy hôm qua đã đến giúp anh phải không?”
“Đúng vậy, cô ta đã giúp ta một chuyện rất lớn.”
“Chị ấy còn tự xóa đi ký ức của mình hôm qua đấy, xin anh Karen yên tâm, chị
ấy tuyệt đối đáng tin, với lại có vẻ chị ấy đối với anh cũng có một loại hảo cảm
vô hình.”
“Có lẽ đối tượng mà cô ta có hảo cảm cũng không phải là ta.”
“Đúng rồi anh Karen, anh không triệu hồi em thì em cũng sẽ tìm anh đấy, bởi vì
em có một việc phải nói cho anh biết, là một chuyện tốt!”
“Loya, ta cũng có một việc phải nói cho cô, có lẽ nó sẽ có chút bi thương.”
“Lần trước anh Karen bảo em mời mọi người hỗ trợ sửa chữa phương án giải
phẫu liên quan đến khế ước cộng sinh, sau khi trải qua quá trình nghiên cứu của
cả đám khí linh, cuối cùng cũng đã sửa chữa xong rồi.
Bây giờ phương án này là đã dựa theo tình trạng cơ thể của anh Karen mà thiết
kế riêng, trên cơ sở bảo đảm xác suất thành công, cũng có thể cam đoan rằng cơ
thể của anh Karen sẽ an toàn.”
“Loya, thật sự là vất vả cho cô, cũng xin cô thay ta cảm ơn những khí linh đã hỗ
trợ giúp đỡ chuyện này, tất cả mọi người đã vất vả, nói cho bọn chúng biết, ta sẽ
nhớ kỹ ân tình của bọn nó.”
“Ha ha, về chuyện này anh Karen cứ yên tâm, em lo được! Hiện tại, em sắp trở
thành người dẫn đầu của cái tổ vượt ngục kia, ha ha.”
“Vậy sao, Loya của chúng ta thật lợi hại.”
“Đó là chuyện đương nhiên, a, đúng rồi anh karen, chuyện không tốt mà anh
muốn nói với em là gì, nghiêm trọng không?”
“Không nghiêm trọng, chỉ có điều là có lẽ phải thiết kế phương án lại một lần
nữa, bởi vì ta vừa đổi một cơ thể mới.”
Loya: “......”
......
Không gian phong ấn.
Loya xuất hiện, đứng ở vị trí cao nhất.
Phía dưới, một đám khí linh lập tức hỏi:
“Thế nào, vị vĩ đại kia có hài lòng với phương án của chúng ta hay không?”
“Chắc chắn là phải hài lòng rồi, phương án kia của chúng ta tuyệt đối là phương
án hoàn mỹ nhất!”
“Đúng vậy, ta rất có lòng tin với thành quả của chúng ta, đây chính là sự kết
tinh từ trí tuệ tập thể của mọi người ở đây.”
“Ta nghĩ chúng ta sẽ lập tức được vị vĩ đại kia tán thưởng thôi!”
“Đúng vậy, mọi người chớ nói chuyện nữa, chờ Loya truyền đạt lại ý của vị vĩ
đại kia đi, ha ha, ta đã có chút không kịp chờ rồi.”
Loya mở miệng nói: “Phương án, phải thiết kế lại.”
“Cái gì?”
“Vì cái gì? Chỗ nào có vấn đề chứ?”
“Phương án của chúng ta tuyệt đối là thích hợp với trạng thái cơ thể của vị vĩ
đại kia nhất!”
“Đúng vậy, không sai, mỗi một bước chúng ta đều nhằm vào tình huống hiện
thật mà quy hoạch một cách cặn kẽ nhất!”
“Cho dù là các đại học giả và nghiên cứu viên chuyên môn trong cao tầng của
Trật, bọn họ đoán chừng đều không có làm tốt bằng chúng ta, chúng ta có được
trí tuệ càng xa xưa hơn bọn họ!”
Hai tay Loya chống nạnh, thở phì phò hô lên:
“Đều do đám heo ngu ngốc các ngươi làm việc quá chậm rồi!
Các ngươi còn ở nơi này đắc ý cái gì, các ngươi hẳn phải tỉnh táo lại!
Bởi vì,
Tốc độ nghiên cứu phương án của các ngươi thậm chí không đuổi kịp tốc độ
tăng trưởng cấp bậc sinh mệnh của vị vĩ đại kia!”