"Thế nhưng là khi đó đã không còn kịp rồi, đứa bé kia đã lộ ra thiên phú, nhận
được sự thưởng thức của mấy vị trưởng giả, được Cây Sinh Mệnh ban cho một
nhánh cây, nếu muốn gượng ép ra tay để xoá bỏ nó, cái giá phải trả thật sự quá
lớn.
Huống hồ chi, lúc ấy cha còn hi vọng đón nó về trong nhà, chỉ có điều nó từ
chối.
Từ đó về sau, cha ăn ngủ không yên rất lâu, đứa bé kia trở thành một cái tâm
bệnh của ông ấy, bởi vì cha biết, trong lòng của đứa bé kia chôn dấu sự hận thù
rất lớn với gia tộc chúng ta.
Nó tự tay kết thúc mẹ của nó, nhưng nó chừa lại một khoảng đất trống rất rộng
ở bên cạnh mộ của mẹ nó, nó muốn làm gì thì đã rất rõ ràng.
Chỉ tiếc, Thần Sinh Mệnh cũng không cho nó sinh mệnh đủ dài, để nó không
thể trèo lên trên vị trí cao hơn, nếu không với tốc độ tiến bộ của nó khi đó, hai
mươi năm, ba mươi năm sau, nếu là nó vẫn không thể buông bỏ hận thù, gia tộc
chúng ta, nói không chừng sẽ bị nó trấn áp."
"Nó đã chết rồi, không phải sao, một đứa nghiệt chủng mà thôi, dù sao cũng đã
chết, haha, cũng là chết trong vùng sa mạc này."
"May mắn là nó chết, nếu không sau năm năm, mười năm, cha hoặc là ta sẽ đưa
ngươi áp giải đến trước mặt của nó, để cho nó trút giận."
Glihar: "..."
Tartas: "Lần này ngươi vận chuyển vật tư đến rất kịp thời, bên phía Đại Địa
Thần Giáo cũng biểu đạt lòng biết ơn với chúng ta, việc vận chuyển hậu cần của
liên quân vẫn là quá phức tạp và quá lằng nhằng."
"Quân đoàn Trật Tự đã cắn câu rồi sao?”
Tartas nhẹ gật đầu: "Đã cắn câu, đang chuẩn bị kéo lưới, chỉ có điều là quân
đoàn này trang bị rất tốt, muốn gặm được bọn hắn một cách triệt để, chính ta
khó tránh khỏi phải trả giá một chút. Nếu như không có ngươi kịp thời đưa tiếp
tế đến, chúng ta sẽ phải đánh đổi bằng sinh mệnh của càng nhiều tín đồ."
"Đây đều là việc ta phải làm, anh, chúng ta cần phải báo thù cho Bill, nó là con
của anh, nhưng cũng là cháu của ta.”
"Đến bây giờ ta vẫn không thể hiểu được, vì sao phòng tuyến của Billi lại thất
thủ nhanh đến như vậy, bên phía Đại Địa Thần Giáo, cũng rất nghi ngờ, những
phòng tuyến khác tình hình cũng không tệ lắm, bên phía Bill phải phòng thủ tốt
nhất mới đúng."
"Anh, hiện tại chúng ta suy nghĩ những việc này có ý nghĩa gì? Ta ngược lại
cảm thấy, phân tích xem vì cái sao tượng bùn của Đại Địa Thần Giáo lại bị đám
người của Trật Tự phá giải nhanh như vậy mới hữu dụng nhất, đám người Đại
Địa Thần Giáo từ trước đến nay đều rất tự tin với phương pháp liên lạc này của
mình."
"Chuyện này rất đơn giản, nếu như người của Trật Tự bắt tù binh, tra hỏi
phương pháp sử dụng lại chẳng phải rất dễ dàng sao? Hay là, cho dù không bắt
được tù binh còn sống, bọn hắn không phải còn có thể để cho người chết đứng
lên hành động trong một khoảng thời gian sao?
Điều đáng được ăn mừng chính là quan chỉ huy bên phía Đại Địa Thần Giáo
không phải thằng ngu, trước hết đã phát hiện điểm bất thường, cũng càng may
mắn hơn là vị Quân đoàn trưởng Karen kia dù sao cũng là một người trẻ tuổi,
cái mồi câu tiếp theo, hắn sẽ cắn câu."
"Ha ha, chuyện này cũng bình thường, nếu như ta ở tuổi của hắn có thành tựu
và địa vị như vậy, chắc chắn ta sẽ càng không coi ai ra gì."
"Lo làm thêm chút việc đi, nếu đã tới, thì cố kiếm một chút quân công.”
"Biết rồi, anh cả."
"Ừm."
Tartas đi ra ngoài, hắn không có đi đến chỗ bộ chỉ huy của mình, mà là đi tới
một khu đất trống trong doanh trại.
Phần giữa của khu đất trống lõm xuống, mà ở ngoài rìa thì có một cái bệ giống
như đài diễn thuyết.
Tartas đi đến đó, đưa tay, đặt lên phía trên.
Ánh sáng màu xanh lục hiện ra, rất nhanh, một quyển sách, xuất hiện rồi nở rộ
như một đoá hoa.
Một đám tướng lĩnh xuất hiện ở sau lưng Tartas;
"Các đơn vị tiến vào vị trí phục kích đi, ngày mai bọn hắn sẽ phải tiến vào điểm
mai phục, thông báo cho bên phía Đại Địa Thần Giáo, hi vọng bên phía bọn họ
đừng xuất hiện vấn đề."
"Vâng, Quân đoàn trưởng!"
"Vâng, Quân đoàn trưởng!”
Các tướng lĩnh cấp tốc rời đi, Tartas thì vừa lật xem quyển sách vừa ngâm tụng
trong miệng.
Thời gian dần trôi qua, trên mặt đất lõm xuống phía trước, xuất hiện chất lỏng
màu xanh biếc, chất lỏng bắt đầu từ từ tích luỹ, dần dần mở rộng, cuối cùng, tạo
thành một hồ nước màu xanh lục bên trong quân danh.
"Những sinh mệnh hùng mạnh được hiến tế trong “Thánh Ca Sinh Mệnh”, hiện
tại ta, Tartas. Telford dùng sự trung thành đối với Thần Sinh Mệnh Chỉ Thần tạo
ra cơ hội mà triệu hồi các ngươi, trong quá trình bảo vệ Cây Sinh Mệnh, cần sự
kính dâng và hy sinh của các ngươi, mà dấu ấn của các ngươi sẽ vĩnh viễn tồn
tại trong thân của Cây Sinh Mệnh, không bị lãng quên."
"Ừng ực… ừng ực…ừng ực…."
Một chiếc lưỡi hái to nhô ra từ trong hồ nước màu xanh lục, ngay sau đó, là một
con bọ ngựa hình thể vô cùng to lớn, toàn thân nó màu đen, bên trong đôi mắt lộ
ra sát ý lạnh thấu xương.
Một tên thần quan cầm trong tay một đóa hoa tươi màu tím tới gần nó, nó đứng
dậy, đi theo đóa hoa này rời đi.
Ngay sau đó, lại là một con tê giác thể trạng to lớn leo ra từ trong hồ nước,
quanh thân nó là những mảnh vảy giáp kiên cố, trên người có ngọn lửa không
ngừng tuần hoàn.
Sau đó cũng có một tên thần quan cầm một đoá hoa tươi màu tím dẫn nó đi.
Triệu hồi, vẫn còn đang tiếp tục, càng không ngừng có yêu thú thể trạng to lớn
xuất hiện từ trong hồ nước, sau đó rời đi, bố trí ở chiến trường, những con yêu
thú to lớn này ở trên chiến trường chính là những cỗ máy chiến tranh đáng sợ.
Chất lỏng trong hồ nước màu xanh lá dần dần hạ xuống bớt sau từng con từng
con yêu thú xuất hiện, đợi đến cuối cùng chỉ còn lại một vũng nhỏ, Tartas quỳ
sát xuống dưới, bắt đầu tiến hành lần ngâm xướng cuối cùng.
"Cây Sinh Mệnh cổ lão mà vĩ đại, thỉnh cầu ngài ban cho ta trí tuệ chân chính,
chỉ dẫn ta chiến đấu vì bảo vệ uy nghiêm của ngài!"
Cuối cùng cái phần chất lỏng màu xanh lá kia bắt đầu bồng bềnh nổi lên, ngưng
tụ thành một con Tinh Linh mang theo một đôi cánh màu tím, nó rất nhỏ, chỉ to
bằng đầu người bình thường, nó bay đến trước mặt Tartas, mở mắt ra, không
nhìn thấy đôi mắt bên trong hốc mắt, chỉ có một khoảng trống đen sì.
Tartas giơ hai tay lên, chuẩn bị tiếp dẫn nó.
Đây là thuật pháp chiến tranh "Trí giả Tinh Linh" của Sinh Mệnh Thần Giáo, nó
có năng lượng phân tích, chỉ huy, điều khiển cực kỳ mạnh, nghe nói, ở trong kỷ
nguyên trước, thậm chí khi triệu hồi ra, nó có thể có được năng lực xem bói.
Nhưng mà, đợi hồi lâu, Tartas vẫn không có cảm nhận được nó đáp xuống hai
tay của mình, hắn có chút tò mò ngẩng đầu, lại phát hiện cơ thể của Tinh Linh
bắt đầu tróc ra từng mảng, từng sợi tơ màu vàng kim bắt đầu hiện ra trên người
nó.
Trên mặt Tartas lộ vẻ vui mừng, mình vậy mà triệu hoán ra "Trí giả Tinh Linh"
có được năng lực xem bói.
Trí giả Tinh Linh đáp xuống, đứng trên hai tay của Tartas, hai chân của nó tạo
thành liên hệ với Tartas, Tartas cung cấp năng lượng sinh mệnh để nó tồn tại.
Từng sơi tơ màu vàng kim bắt đầu tràn ra, trong miệng của nó phát ra tiếng nỉ
non như một đứa bé.
Tartas hỏi:
"Trận chiến này, chúng ta có thể giành được thắng lợi không?"
Trí giả Tinh Linh tựa như muốn mở miệng chuẩn bị trả lời, nhưng vào lúc này,
trong hư vô như có một bàn tay vô hình, nắm lấy cổ của nó, để nó không cách
nào phát ra âm thanh.
Một màn này, để Tartas mở to hai mắt.
"Ê a … "
Trí giả Tinh Linh phát ra tiếng kêu rên cuối cùng, những sợi tơ màu vàng kim
trên người bắt đầu tiêu tán, dần dần biến trở về thành Trí giả Tinh Linh bình
thường, mà Tartas, cũng chỉ có được năng lực tính toán và phân tích rõ ràng hơn
mà thôi.
Năng lực xem bói thần kỳ cũng không có.
Chỉ là, Tartas cũng không cảm thấy thất vọng, trái lại, hắn cảm thấy hưng phấn,
bởi vì lúc trước trên người Trí giả Tinh Linh xuất hiện sợi tơ vàng kim, có nghĩa
sức mạnh của Cây Sinh Mệnh đang từng bước được khôi phục, có thể truyền
thêm càng nhiều sức mạnh cho thuật pháp chiến tranh này.
Lại liên tưởng đến Trật Tự Thần Giáo rung chuyển, Thần dụ ở Cánh Cổng Luân
Hồi…đây có phải có nghĩa rằng hai vị Chủ Thần của Sinh Mệnh Thần Giáo ta
sắp trở về?
"Ta muốn ghi chép việc này lại, hồi báo về Thần Giáo."
Tartas chỉ vô ý thức cho rằng, năng lực xem bói của Trí giả Tinh Linh lúc trước
là bị gián đoạn, bởi vì bước chân trở về của Thần dù đã xuất hiện, nhưng vẫn
còn chưa tới gần, chưa thật sự đến, cũng bởi vậy, hắn không để ý đến một khả
năng:
Xem bói có hiệu quả, nhưng kết quả xem bói, không thể nói ra.