Ma pháp sư trên toà tháp đen 14
Edit: Meounonna
Chương 64: Thuộc về em
“Em muốn trở thành người yêu của chàng, sống chung với chàng, vậy Lansat ơi, khi em thuộc về chàng, chàng có sẵn lòng thuộc về em không?” Giọng nói của Silvia lay động lòng người, Lansat hoàn toàn không nghe rõ nàng nói gì bèn mơ màng gật đầu, lúc bị đẩy vào nhà tắm mới phản ứng kịp hai người sắp xảy ra chuyện gì.
Lansat: …Silvia thích mình, mình cũng thích nàng, cho nên việc như thế này là thường tình thôi.
Tuy tự nhủ với bản thân như thế nhưng cơ thể lại rất thành thật, lúc ngã lên giường, Lansat vẫn rất muốn nhảy cửa sổ bỏ chạy. Những chuyện xảy ra dạo gần đây có quá nhiều bất ngờ. Silvia thích anh, anh thật sự cảm thấy rất vui, vui đến mức cả người tràn trề năng lượng, nhưng vấn đề là anh thật sự không quen ở quá gần với người khác, càng đừng nói là, là, là kh** th*n dán sát vào nhau thế này.
Để đề phòng trường hợp bản thân theo bản năng đẩy nữ thần ra làm cho nàng xấu hổ, Lansat cố gắng áp chế nỗi xúc động muốn lùi bước của bản thân, mặc cho bàn tay của đối phương nhẹ nhàng m*n tr*n khắp người mình. Cảm giác đó làm cho anh run lẩy bẩy, cả người hệt như một cây cung bị kéo căng ra hết mức.
“Đây là mong muốn của Silvia, không được chạy, không được để nàng buồn.” Lansat không ngừng tự nhủ với bản thân trong lòng, thử đưa tay ra đáp lại hành động của Silvia, nhưng người đàn ông không có kinh nghiệm bi kịch thế đó, ngoài việc để tay lên lưng Silvia cọ vài cái thì không biết để tay mình ở đâu nữa.
Ngược lại thì Silvia không cảm thấy có gì khó khăn hết, dù sao Lansat trong mắt của nàng bây giờ giống hệt như một con cừu trắng ngây thơ vậy, sợ tới mức run rẩy cũng chẳng dám chạy, ngoan ngoãn đợi nàng ăn sạch, quả thực thoáng chốc làm dấy lên biết bao thú vui tàn ác mà nhiều năm nay nàng chưa từng nghĩ đến.
Sờ Lansat từ đầu đến chân trước- Kiểm tra xem lúc nãy anh có tắm sạch sẽ chưa. Nếu như chưa sạch, dù có đẹp cách mấy Silvia cũng cảm thấy bản thân không ăn xuống miệng được, nhưng hiển nhiên là Lansat rất nghe lời, anh tắm rất sạch sẽ, còn xài nước thuốc ma pháp nàng để trong nhà tắm nữa.
Thoang thoảng mùi thơm, da thịt trơn mềm. Silvia thầm nheo mắt l**m môi trong lòng, nhưng vẻ ngoài vẫn dịu dàng và trong sáng, hệt như một thiên thần thánh thiện kiên nhẫn dẫn lối những tín đồ hướng về thần Quang Minh. Dường như những gì họ đang làm hoàn toàn chẳng phải là chuyện thân mật giữa nam và nữ, nhưng đợi đến khi nàng ngẩng mặt lên trong vô thức, ánh mắt sâu thẳm kia lập tức hớp hồn người ta vào vực sâu.
Là một người tỉ mĩ và thông minh, Silvia cảm nhận được sự căng thẳng và không quen của Lansat, thế là nàng vô cùng ân cần chọn cách an ủi anh. Những nụ hôn dai dẳng làm người ta hít thở không thông, sự thân mật như cuốn lấy tâm tư của đối phương thế này an ủi tâm trạng căng thẳng tốt nhất, cộng thêm sự tiếp xúc thân mật của bộ phận khác trên cơ thể, Silvia hài lòng phát hiện cuối cùng Lansat đã dần bình tĩnh lại.
Nàng hệt như đang nấu một món ăn mĩ vị, kiên nhẫn xử lý nguyên liệu, mỗi công đoạn đều nghiêm túc tỉ mĩ, chỉ vì cuối cùng có được món ăn cao lương mỹ vị đó.
Thánh Nữ Silvia, hoàn thành mỹ mãn nhiệm vụ của bên nam (?) trong lần hành sự đầu tiên của hai người.
Silvia: Hửm? Tự nhiên nhớ ra mình nên là người căng thẳng xấu hổ mới phải.
Lansat: Không hiểu sao lại cảm thấy hơi kì, cảm giác hình như có chỗ nào không đúng?
Hai người mang theo cảm giác hình như có chỗ nào không đúng hoàn thành bước thân mật đầu tiên, sau đó cả hai cùng nhau phát ra tiếng than dài. Việc sau đó không cần Silvia phí sức nữa, Lansat lấy sức lực lúc anh nghiên cứu ma pháp trận ra để bắt đầu “nỗ lực cày cấy”.
Silvia ôm lấy đầu tóc xinh đẹp trước mặt, hơi kỳ lạ nghĩ sao lúc trước bản thân chưa từng nghĩ đến sẽ thử làm việc thế này nhỉ? Việc thoải mái vui sướng thế này ấy vậy mà mãi đến giờ nàng mới phát hiện được thú vui trong đó?
Lúc sung sướng đến mức cong gót chân lên, Silvia nhìn thấy gương mặt như thể đang phát sáng của Lansat trên người mình, đột nhiên ngộ ra. Có lẽ là do người lúc trước nàng gặp, người có năng lực mạnh mẽ thì khó coi, người đẹp mắt thì yếu đuối, cho nên nàng mới không ưng ý.
“Lansat.”
“Hửm?” Đột nhiên Lansat nghe thấy Silvia gọi tên anh, lập tức dừng lại động tác, chớp chớp mắt, hai má nhiễm đỏ dính vài sợi tóc đen.
“Chàng đẹp quá.” Silvia vừa th* d*c, vừa cười nói, đưa tay vén tóc rủ xuống của anh ra sau vành tai, sau đó thuận tay sờ vào tai của anh.
Lansat lập tức khàn giọng nói: “Nàng mới đẹp.”
Silvia cũng cảm thấy thế, nàng đáp: “Đúng, em đẹp.” Sau đó nàng kéo mặt Lansat xuống hôn một hồi, giục anh, “Chàng động đi~”
Lansat bị giọng nói và vẻ mặt của nàng làm cho quên hết tất cả, đôi mắt tím toàn là mê mẩn. Hai người lăn lộn với nhau từ trưa đến tận tối, Silvia có hơi chịu không nổi rồi, ngăn cản lại Lansat đang định tiếp tục. Lansat mới nếm được mùi vị chưa đã ghiền nghe Silvia cau mày hô hơi đau, sao còn dám tiếp tục, vội bế nàng đi tắm, sau đó lập tức tìm ra một đống nước thuốc định cho nàng uống.
Silvia ngâm trong bồn tắm, cảm giác da thịt chua xót của mình đỡ hơn chút ít, Lansat ngồi xổm bên cạnh bồn tắm đưa nước thuốc cho nàng, từng lọ từng lọ đặt bên cạnh thành bồn. Silvia xem trong đống nước thuốc đó, nhất thời không biết nên bày vẻ mặt gì.
Nước thuốc sinh mệnh có thể chữa trị đa số vết thương, nước thuốc nguyên tố tăng cường ma lực, nước thuốc giải trừ đại đa số lời nguyền rủa cấp bậc không cao, các loại nước thuốc kéo dài sự sống khi hấp hối vân vân, vấn đề là những loại nước thuốc này đều thuộc hệ Quang Minh.
Silvia hỏi người vẫn đang vùi đầu vào tìm nước thuốc- Lansat, “Mấy thứ này là chàng làm hết sao?”
“Ừm.” Lansat hơi ngại ngùng, “Làm không tốt lắm.”
Nội tâm Silvia rét lạnh, đây gọi là làm không tốt á? Một ma pháp sư hắc ám làm nước thuốc hệ quang minh còn tốt hơn một Thánh Nữ Quang Minh như nàng, còn muốn sao nữa? Thánh Nữ Quang Minh tuyệt vọng.
“Không đâu, chàng làm tốt lắm rồi.”Silvia mỉm cười, sau đó nhét đống nước thuốc đó vào tay Lansat. “Nhưng mà bây giờ em không cần xài những thứ này.”
Lansat cầm chặt nước thuốc do dự, “Nhưng lúc nàng kêu đau…”
Ờm xin lỗi, lúc nãy ta gạt chàng đó. Nhưng mà nàng có thể nói thật vậy ư? Không thể, cho nên đôi khi sắc đẹp rất có ích. Silvia ghé sát hôn lên trán anh, ánh mắt dịu dàng đến mức muốn tan chảy, “Không sao đâu, bây giờ không đau nữa, hơn nữa những loại nước thuốc này không có tác dụng với em.”
Lansat vừa mới khai trai ngượng ngùng che thân thể lại, cúi đầu nói với nàng: “Vậy ta sẽ điều chế loại nước thuốc mới, nhất định sẽ có tác dụng.”
Silvia: Một loại nước thuốc dược tính hoàn toàn mới nói điều chế là điều chế, đúng là thiên tài tuỳ hứng.
“Tốt thôi, em tin chắc chàng sẽ làm được.” Silvia thuận miệng nói.
Lansat nghe vào tai thì lời này đương nhiên biến thành sự cổ vũ, nên anh liền đứng dậy, ánh mắt phát sáng, “Ta biết phải sử dụng nguyên liệu ma pháp gì rồi! Bây giờ ta đi làm ngay!” Nói xong vội vàng biến mất. Che lại th*n d*** biến mất.
Silvia bị vứt lại trong nhà tắm một mình chống trán nghĩ: Lansat còn chưa tắm, mùi đó, thật sự anh không ngửi thấy sao?
Càng nghĩ càng không thể phớt lờ, Silvia cũng không ngâm mình nữa, đứng dậy khoác áo tắm, cứng rắn nhét Lansat- người đã nhào vào một đống nguyên liệu ma pháp- vào trong nhà tắm.
Lúc trước không nghĩ sẽ có tiếp xúc thân thể với Lansat, đương nhiên không cần quá để ý vấn đề vệ sinh cá nhân của anh, nhưng bây giờ, Silvia quyết định sẽ trở thành người yêu thân mật của Lansat khoảng thời gian này, như thế nếu không sửa soạn cho anh sạch sẽ chỉnh tề sao nàng có thể nhẫn nhịn được?
Nửa đêm hôm nay có một vị khách không mời mà đến ghé thăm.
Trong nhà có bày một trận ma pháp phòng ngự, ngay lúc Lilina bước vào khoảng sân nhà Silvia đã tỉnh giấc. Nàng không bị doạ sợ bởi hơi thở nguyên tố hắc ám quen thuộc của Lilina, mà bị hết hồn bởi bóng lưng đứng quay lưng lại với mình bên cửa sổ.
Sau khi nhanh chóng lấy lại tinh thần, suy nghĩ đầu tiên của Silvia là Lansat đi vào phòng khi nào thế? Khoảng 3 tiếng trước Lansat về phòng của anh, nhưng bây giờ anh xuất hiện trong phòng của nàng, ấy thế mà nàng không cảm nhận được?
Không nhanh chóng khôi phục năng lực Đại ma pháp sư, đúng là thật sự không cách nào yên tâm đi ngủ được.
Nàng mặc áo ngủ ngồi dậy, kêu một tiếng: “Lansat.”
Lansat đứng bên cửa sổ quay đầu lại, vẻ mặt lạnh lùng u ám lập tức thay đổi, vẫn là biểu cảm hơi e thẹn ngại ngùng sau khi họ làm chuyện thân mật với nhau, “Ta làm nàng thức giấc à?” Anh hỏi.
Silvia nhìn ra ngoài cửa sổ, “Hình như có khách đến?”
Lansat “ừm” một tiếng, “Có ta ở đây, ta sẽ giải quyết.”
Silvia không hề bất ngờ với câu trả lời của Lansat. Nàng đang suy nghĩ sao Lilina lại đến đây nhanh như vậy. Theo lý mà nói ả ta phải hai ngày sau mới đến được đây, hơn nữa ả ta quay về rồi, sao lại tìm đến nơi này trước tiên? Vì Lansat sao?
Giống như những gì Silvia nghĩ, sở dĩ Lilina đến đây, là vì cảm nhận được nguyên tố hắc ám của Lansat chiếm giữ ở vùng này. Việc này với Lilina mà nói hệt như có kẻ thù đứng trước cửa nhà như hổ rình mồi không thể làm ả ta an tâm được, hơn nữa ả ta về nhà, phát hiện ma pháp trận phòng ngự đã bị người ta phá huỷ. Có thể phá huỷ ma pháp trận này của ả tổng cộng không vượt quá 4 người, trong đó có Lansat, vừa hay anh cũng xuất hiện ở gần đây, không tìm anh tính sổ thì biết tìm ai?
Nhìn thấy một đống lộn xộn ở nhà mình Lilina tức đến mức mái tóc xoăn hồng phấn xù hết cả lên, ả không biết vì sao Lansat lại đến gây sự với mình, điều này thật sự không thể hiểu nổi. Mấy năm trước ả giết nhiều người như thế đẩy tội danh lên người Lansat, dẫn đến Lansat bị Toà thánh cử người tấn công thời gian dài, cũng không thấy anh đến tính sổ với ả, nhưng gần đây ả hoàn toàn không hề chọc đến Lansat, đột nhiên Lansat lại chủ động tìm đến cửa.
Chẳng lẽ cuối cùng Lansat muốn đến tính những món nợ trước với ả rồi? Lilina nghĩ đến đây vẻ mặt hơi nặng nề, tuy Lansat tuổi đời nhỏ hơn ả nhiều, nhưng trẻ tuổi như thế anh đã trở thành Ma Đạo Sư, tuyệt đối không phải là một nhân vật đơn giản, ả nhất định phải cẩn thận.
Lilina đứng trên bụi hoa bên ngoài cửa sổ, còn nâng váy chào Lansat bên trong cửa sổ một cách thục nữ, ả mặc chiếc váy hoa lệ khảm đủ loại châu báu, đội chiếc mũ to đan bằng lông vũ và băng lụa kết hình hoa, ánh mắt thâm trầm đánh giá Lansat đang đứng bên trong nhà.
Lansat lại khoác chiếc áo choàng đen lên người, Lilina không nhìn rõ vẻ mặt của Lansat, thấy anh đứng yên tại chỗ, nguyên tố hắc ám xung quanh tràn ngập hơi thở bài xích, nồng đậm quấn quanh tứ phía, lòng dạ ả lập tức nặng trĩu, nghĩ, quả nhiên Lansat đến để báo thù.
Lilina thật ra chưa từng tiếp xúc với Lansat, nhưng ả có nghe nói về những sự tích của Lansat, từ việc anh không hề nương tay tàn sát những kỵ sĩ Quang Minh kia có thể thấy, người đàn ông này chắc chắn không tốt bụng gì cho cam.
Hai bên âm thầm đánh giá đối phương, cuối cùng Lilina nhịn không nổi trước, ả ngọt ngào hỏi: “Lansat? Sao chàng lại phá huỷ ma pháp trận của ta? Nhà của ta không có sự bảo vệ của ma pháp trận, bị người ta làm rối tung cả lên, ta nhìn thấy thật sự cảm thấy rất không vui.”
Giọng điệu của Lansat nghe chừng còn không vui hơn cả ả, “Ta đi lấy một món đồ.”
Lilina híp mắt lại, lấy một món đồ? Nơi đó của ả có đồ gì Lansat nhìn trúng, làm một người đàn ông kỳ quặc trước giờ không rời khỏi tháp đen đích thân bôn ba một chuyến?
Chẳng là là cuốn ma pháp hắc ám thần bí ả kế thừa? Hay là chiếc mũ hắc ám trong lúc vô tình ả có được? Hay là có món báu vật nào có lợi cho Lansat mà ả ta chưa phát hiện ra?
Lilina hoàn toàn chẳng nghĩ đến cánh đồng hoa diên vĩ đen trong vườn nhà mình.
Ngồi sau tấm rèm trên giường, Silvia nghe hai người nói chuyện với nhau nghĩ Lilina thật giống với mình, đều quá cả nghĩ.
Nếu đã thế, nàng không ngại ả ta nghĩ nhiều hơn nữa.
Nghĩ thế, Silvia đưa tay vén rèm che nặng trĩu ra.