Ma pháp sư trên toà tháp đen 15
Edit: Meounonna
Chương 65: Tổng giám mục
“Lansat đi giúp ta tìm hoa diên vĩ đen.” Silvia ngồi bên mép giường lộ mặt ra, đột nhiên lên tiếng.
Lilina chuyển tầm mắt ra khỏi người Lansat, nương theo ánh trăng nhìn thấy Silvia, lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, “Silvia!” Nhưng ả nhanh chóng nói: “Không đúng, Silvia đã chết rồi, ngươi là — Một cô gái đã từng bị ta đoạt lấy dung mạo, ngươi tên gì?”
Silvia không nhớ cơ thể này tên gì nữa, nàng khẽ mỉm cười, “Ta tên là Silvia.”
Ánh mắt của Lilina thoáng chốc ảm đạm hẳn, “Rốt cuộc ngươi là ai?!”
Silvia từ giường đứng dậy, chân trần giẫm lên sàn nhà, im hơi lặng tiếng đi đến trước cửa sổ. Ánh trăng trắng bạc chiếu lên mái tóc xoăn dài màu nâu của nàng, ánh mắt màu trà hệt như vực sâu. Cổ và vai nàng vẫn còn dấu vết mập mờ, rõ ràng là một dung mạo gợi cảm, nhưng trên người lại có cảm giác thánh thiện khó nói thành lời.
Váy ngủ màu trắng, tắm ánh trăng ngẩng đầu nhìn ả, cảm giác ấy rõ ràng là Thánh nữ tiền nhiệm Silvia. Nhưng Lilina biết không phải vậy, vì ả tận mắt nhìn thấy thi thể của Silvia đặt ở trong giáo đường, Silvia mà ả chán ghét đã chết rồi.
Silvia thấy vẻ mặt Lilina thay đổi liên tục, ác ý trong mắt ngày càng nhiều, thầm nghiền ngẫm nở nụ cười. Nàng lại từ tốn nói: “Ta là ai? Ta đã nói rồi, ta là Silvia.”
“Lilina, ngươi đã đi đến toà thánh Quang Minh nhỉ, thương thế trên người tổng giám mục sao rồi?”
Vẻ mặt Lilina lại thay đổi lần nữa, tổng giám mục bị Thánh Nữ Silvia trước khi chết làm cho trọng thương, việc này cực ít người biết đến, ngoài ả và tổng giám mục, còn lại chỉ có hai người, họ chắc chắn sẽ không tiết lộ ra ngoài, vậy người phụ nữ thần bí trước mặt này sao lại biết được?
Nhìn thấy ả thay đổi sắc mặt, Silvia đã chắc chắn, vết thương của lão tổng giám mục chết tiệt chắc đã khôi phục hơn nửa rồi. Tổng giám mục có thể hấp thụ năng lượng nguyên tố trên người kẻ khác, ông ta dùng sức sống của Thánh Nữ Quang Minh các đời kéo dài sinh mạng của mình, cho dù bị thương, hấp thụ năng lượng của người khác cũng có thể hồi phục rất nhanh, hệt như con gián đánh mãi không chết.
Silvia đã nung nấu rất nhiều năm, chuẩn bị rất kỹ càng, cuối cùng nàng vẫn chết, cũng không thể g**t ch*t được tổng giám mục, chỉ làm ông ta bị thương, hơn nữa tổng giám mục sắp bình phục trở lại rồi. Nghĩ như thế, tâm tình của Silvia không thể tốt đẹp được. Lão tổng giám mục vừa thần bí lại tà môn, không chừng lúc nào đó sẽ biết nàng không hề chết, chuyện này không phải là không thể, nàng đã từng đi tới mật thất tư nhân của tổng giám mục một lần, thấy rất nhiều ghi chép và sách ma pháp liên quan đến linh hồn và hiến tế các loại mà ông ta sưu tầm.
Tổng giám mục cũng có nghiên cứu về linh hồn, vậy ông ta có thể sẽ hãm hại nàng lần nữa không? Silvia không thể không cân nhắc đến vấn đề này.
Lilina và tổng giám mục có quan hệ gì nàng không biết, nhưng nàng biết hai người âm thầm thông đồng làm rất nhiều việc với nhau, cho nên Lilina sẽ biết rất nhiều chuyện của tổng giám mục, hoặc nói cách khác, ả sẽ biết được điểm yếu của tổng giám mục.
Silvia từng nghe ngóng được một số tin tức ngoài lề, nhưng tổng giám mục quá xảo quyệt, nàng không tài nào biết chính xác được điểm yếu của tổng giám mục.
Nàng thầm nghĩ đến rất nhiều chuyện, gương mặt vẫn mang nụ cười dịu dàng, nói với Lilina: “Một thiên tài được mọi người ca tụng như Lansat, Lilina, ngươi có tin trận pháp hồi sinh thật sự có thể xuất hiện không?”
Lilina trợn trừng hai mắt, trận pháp hồi sinh? Trận pháp cấm kỵ trong truyền thuyết đó vốn không thể nào xuất hiện được, ngay cả tổng giám mục cũng không cách nào thành công kích hoạt nó, Lansat sao có thể làm được! “Không thể nào, trận pháp hồi sinh vốn chẳng có tác dụng!”
Silvia nhìn chằm chằm ả, giọng nói vẫn mang ý cười như cũ, “Nếu không có tác dụng, vậy tại sao ta lại đứng ở nơi này.”
Lilina vốn không muốn tin, nhưng khi nhìn về phía Lansat đang im lặng đằng kia, ả lại không chắc chắn lắm. Lansat là một quái nhân độc lai độc vãng, lúc trước ả còn nghĩ Lansat sẽ không bao giờ để ý ai, bây giờ nhìn thấy hai người thế này, rõ ràng họ có quan hệ không bình thường với nhau, nếu như thế Lansat nghiên cứu trận pháp hồi sinh vì Silvia cũng phải là không thể.
“Nói ra thì Lilina, lần đầu tiên ta và ngươi gặp nhau, ngươi đứng dưới tượng nữ thần quang minh quay đầu nhìn ta, ánh mắt ngập tràn ác ý không thể che giấu được kia là do đâu?” Silvia hỏi.
Lilina nghe thấy câu này, nội tâm đang dao động không ngừng chợt ngừng lại, sau đó ả nhanh chóng giơ tay lên, hai cánh cửa sổ lớn vỡ nát, tiếp đó ả xông vào trong phòng, ngón tay trở nên sắc bén vô cùng, xông thẳng về phía Silvia.
Trong tiếng vỡ nát của cửa kính, các mảnh thuỷ tinh văng tứ phía, tất cả hành động hệt như một thước phim chiếu chậm. Silvia lùi về sau một bước, ngăn cản Lansat người đang muốn ra tay chống trả, nở nụ cười với Lilina đang cách mình ngày một gần, miệng nàng mấp máy, đọc lên vài câu thần chú kỳ lạ.
Mọi thứ diễn ra cực kì nhanh chóng, gần như trong nháy mắt, khi móng tay màu đen của Lilina đang xông vào phòng chỉ còn cách Silvia một khoảng cách bằng bàn tay, cả căn phòng loé lên ánh sáng trắng gay gắt và lực lượng quang minh nồng đậm. Hiển nhiên Lilina không ngờ sẽ có biến cố xảy ra, bị thanh kiếm ánh sáng tạo thành từ nguyên tố quang minh đâm vào bụng.
Silvia thích chừa lại cho bản thân nhiều chiêu dự phòng và đường lui, trận pháp này được bố trí gắn với cả căn nhà mấy năm trước, những nơi giống thế này, còn có nhiều lắm.
Từ sau khi Lilina đến nơi này, biểu hiện thận trọng, không dám hành động thiếu suy nghĩ của ả được Silvia để mắt tới, nhận thấy sự suy yếu của ả ta, sau khi lấy thông tin tổng giám mục bị thương để dò xét xác nhận phỏng đoán của bản thân, Lilina thật sự vì giúp tổng giám mục ở Toà thánh khôi phục mà đánh mất phần lớn ma lực của mình. Nên nàng nhiễu loạn tâm trí của ả bằng lời nói, lấy Lansat để doạ ả, sau đó ép ả ra tay- Chỉ cần Lilina bước vào căn phòng này, nàng liền có thể nhốt Lilina của bây giờ lại.
Trận pháp Silvia nghiên cứu ra này lúc trước khi đối đầu với tổng giám mục có thể giữ chân tổng giám mục một khoảng thời gian dài, mới có thể làm cho tổng giám mục gian xảo kia bị thương, bây giờ lấy nó trói buộc Lilina đang trong trạng thái yếu ớt, hoàn toàn chẳng vấn đề gì.
Thấy Lilina bị nhốt lại, lúc này Silvia mới nhìn về phía Lansat bên cạnh, mỉm cười với anh, “Lansat, phiền chàng khống chế Lilina, em muốn biết một số thông tin từ miệng của bà ta.”
Lúc này Lansat mới đi lên, hoàn toàn trói chặt Lilina- người bị đâm xuyên bụng làm cho ngất xỉu.
Hình như Silvia hơi khác… so với trong tưởng tượng của mình? Lansat- người trong trạng thái si tình chỉ số thông minh giảm sút đáng báo động- mãi đến bây giờ nhìn thấy vết máu loang lỗ trên người Lilina, mới bất giác nghĩ thầm.
Lansat: Mấy người này xấu xa quá, ép Silvia không thể không ra tay tự vệ, bây giờ chắc là nàng đang buồn lắm!
Silvia không thể hiểu được nội tâm của chàng trai si tình muốn cứu vớt chút tôn nghiêm, nàng nói với Lansat: “Bây giờ em không có ma lực, không thể thi triển ma pháp cấp cao, nhưng em cần biết một số thông tin mà Lilina biết, cho nên có thể nhờ chàng sử dụng cấm chú ma pháp hệ hắc ám, giúp em rút kí ức của Lilina ra được không?”
Loại ma pháp hệ hắc ám rút kí ức này trong sách ma pháp hắc ám cũng thuộc loại cấm chú, ma pháp sư hắc ám bình thường ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua chứ đừng nói là sử dụng, vì sử dụng ma pháp này, người bị rút kí ức sẽ trở thành kẻ ngốc điên điên khùng khùng, hơn nữa quá trình cực kì đau khổ, rất lâu trước đây nó được dùng để ma pháp sư hắc ám giày vò người khác.
Lansat biết loại cấm chú này, nhưng vì anh thích Silvia nên mấy năm về trước anh đã quyết định không dùng những cấm chú tàn nhẫn bao gồm cái này từ lâu rồi. Bây giờ, nữ thần dịu dàng lương thiện của anh bảo anh sử dụng cấm chú ma pháp hắc ám này.
Lansat: … Có phải mình nghe lầm rồi không?
Silvia đưa tay đặt lên cánh tay anh, hơi bóp nhẹ, “Lansat? Chàng sao thế?”
Lansat nhìn nữ thần không có chút biểu tình bất thường nào, hơi căng thẳng kéo áo choàng đen của mình, sau đó gật đầu. Nếu như nữ thần đã bảo anh dùng, vậy thì anh sẽ dùng, nữ thần chắc sẽ không vì thế mà chán ghét anh đâu nhỉ?
Kí ức của con người đồ sộ và phức tạp, mà kí ức cả đời người nhiều như thế, không thể rút hết tất cả kí ức ra được, chỉ có kí ức làm cho ả có ấn tượng sâu sắc mới có thể rút ra được. Lansat đưa tay nắm lấy đầu Lilina, niệm thầm chú ngữ, nguyên tố hắc ám màu đen tạo thành sương đen từ tay anh chui vào trong đầu Lilina.
Điểm sáng đậm nhạt với nhiều màu sắc khác nhau bắt đầu toả ra ngoài theo từng sợi từng sợi, quấn lại với nhau lơ lửng trước trán Lilina, cùng lúc đó Lilina tỉnh lại từ trong đau đớn, ả ý thức được kí ức của mình đang bị rút ra, vẻ mặt bắt đầu lộ vẻ hoảng loạn. Ả là Ma Đạo Sư hắc ám, luôn luôn tự phụ, cho rằng chẳng mấy ai có thể đánh thắng mình, nhưng bây giờ ả hoảng sợ phát hiện rằng e là bản thân sắp phải chết ở nơi này rồi.
Nhìn Silvia đứng bên cạnh, trong mắt Lilina ngập tràn oán hận và không cam lòng, nỗi hận thù ấy sâu sắc khôn cùng, làm Silvia cảm thấy hơi kỳ lạ. Từ lần đầu tiên gặp Lilina, Silvia bèn cảm thấy dường như ả đang thông qua nàng nhìn thấy một người đáng ghét khác.
Trong mắt Lilina đột nhiên nhanh chóng dâng đầy màu đen kịt, tuy ả bị giữ chặt, không thể sử dụng được tất cả năng lực, nhưng tốt xấu gì ả đã sống hằng ấy năm, không thể không biết chút thủ đoạn nào. Cho nên ngay lúc mắt ả ta hoàn toàn biến thành màu đen, Silvia và Lansat đều cảm nhận được một luồng hơi thở nguy hiểm.
Lansat quyết đoán cắt ngang việc rút kí ức, túm lấy sợi tơ kí ức màu sắc đó vào tay, sau đó mở áo choàng đen ra bao Silvia vào trong.
Tiếng ầm ầm cực lớn vang lên bên tai, làm cho người nghe choáng váng buồn nôn, vì nàng được Lansat bảo vệ bằng ma lực ngay, nên Silvia ngoài việc có chút choáng váng, không hề bị tổn thương gì hết. Nhưng lúc Lansat buông nàng ra, Silvia nhìn thấy trong tai Lansat chảy ra chút máu.
“Chàng không sao chứ?” Dường như Silvia rất lo lắng đụng nhẹ vào tai Lansat.
Lansat giơ tay lau tai mình, lắc đầu, “Ta không sao.” Anh cẩn thận mở bàn tay ra, vẻ mặt thấp thỏm nhìn Silvia, lộ ra sợi kí ức màu, “Chỉ rút được một chút kí ức thôi.”
Thông qua áo choàng đen của anh, Silvia nhìn thấy căn phòng bị nổ tung tan nát, Lilina thà tự kết liễu chứ cũng không muốn bị nàng rút kí ức, xem ra trong trí nhớ của ả có khá nhiều điều thú vị. Chỉ tiếc là bây giờ chỉ còn lại chút ít thế thôi, cũng không biết bên trong có tìm được thông tin mà nàng muốn biết không.
Lòng thầm tiếc là thế, ngoài mặt Silvia vẫn dịu dàng, nắm tay Lansat nói: “Kí ức của bà ta không có đủ cũng không sao, ở đây không tìm được thông tin em muốn, ta còn có thể tìm cách khác, chỉ cần chàng không có việc gì là tốt rồi.”
Lansat: Quả nhiên Silvia vẫn dịu dàng và lương thiện như thế~ Nàng không hề muốn làm những việc như này, đều do những kẻ xấu xa kia ép nàng.
Silvia nắm sợi kí ức thuộc về Lilina dán sát vào trán mình, nàng nhanh chóng nhìn thấy được rất nhiều chuyện mà Lilina trải qua.
Là một ma pháp sư hắc ám, trải nghiệm từ nhỏ đến lớn đương nhiên chẳng phải chuyện vui vẻ gì cho cam, ngược lại, mỗi ma pháp sư hắc ám đều gặp phải những chuyện xấu xa dơ bẩn nhiều hơn người thường nhiều, những nỗi đau khổ và nhục nhã trở thành mặt tối trong họ. Những gì Lilina trải qua cũng rất thảm hại, ả bị rất nhiều người ép trở thành bộ dáng tàn nhẫn của hôm nay, sau đó ả lại đi bức ép càng nhiều người vô tội hơn.
Đối với những kí ức này, Silvia không hứng thú mấy, nàng lướt qua hết. Cảnh tượng lúc thì rõ ràng lúc thì mơ hồ, nhưng nhanh chóng dừng lại trước bóng dáng một người mà Silvia quen thuộc.
Đó là tổng giám mục. Ông ta đứng trên một pháp trận hiến tế quen mắt, bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp tóc vàng đang nằm, cô ấy mặc trang phục của thánh nữ, trông giống Thánh Nữ tiền nhiệm Christy trước Silvia, Silvia từng nhìn thấy chân dung của cô ấy trong hành lang dài của toà thánh.
Rõ ràng tổng giám mục đang dùng Thánh nữ để hiến tế sức sống, kéo dài sinh mệnh của ông ta, Silvia cũng chết trên trận pháp hiến tế này.
Thánh nữ Christy nằm trên trận pháp đã chết rồi, máu tươi của cô ấy lan tràn khắp trận pháp, ánh sáng trắng lập loè, tổng giám mục đứng trong trận pháp bỗng chốc xảy ra biến hoá. Lưng gù của ông ta trở nên thẳng tắp, mái tóc bạc trắng khôi phục màu trắng bạc bóng loáng, gương mặt già nua dần trở nên trẻ trung, cuối cùng xuất hiện một người đàn ông anh tuấn mặc áo choàng trắng tổng giám mục, gương mặt thanh thoát tựa thần linh, mắt xám tóc trắng bạc như sương tuyết.
Lần đầu tiên Silvia phát hiện hoá ra tổng giám mục già nua lúc trẻ cũng xinh đẹp như thế, quả thực có thể sánh ngang với Lansat. Đứng dưới góc độ của Lilina, Silvia dường như có thể thông qua đoạn kí ức này cảm nhận được tình yêu của Lilina đối với tổng giám mục.
Trong đoạn trí nhớ này, tổng giám mục khôi phục lại dáng vẻ trẻ trung chẳng được bao lâu lại trở về dáng vẻ già nua, ông ta nhìn đôi tay nhăn nheo của mình, rút lại về trong ống tay áo. Ông ta chậm rãi đi tới bên hông của mật thất này, mở ra một cánh cửa bí mật, đi vào trong.
Trong cánh cửa bí mật đó có rất nhiều tinh thạch nguyên tố quang minh, trên khối tinh thạch lớn nhất trôi lơ lửng một quả cầu thuỷ tinh, bên trong có một nụ hoa màu trắng.
Tổng giám mục nhìn nụ hoa ấy, âm thanh già nua vang lên tựa như tỉ tê: “Còn bao lâu nữa mới nở được đây, ta đã không thể đợi lâu được nữa, Miranda của ra, rốt cuộc khi nào nàng mới có thể trở về bên ta.”