Làm thú cưng của lão gia quý tộc ngoài hành tinh 14
Editor: Meounonna
Chương 87: Người ta phải đấm ngực em bằng nắm tay nhỏ bé này
“A Cẩn, bây giờ chị phải làm sao đây!” Đường Lê Lê trong màn hình khóc nức nở vừa ch** n**c mắt vừa ch** n**c mũi, hai mắt đỏ như thỏ.
“Em thật sự không ngờ tới.” Chung Cẩn mặt không cảm xúc nhìn cô ấy, nghe cô ấy nói xong mới chậm rãi thở ra một hơi cảm thán nói. Chị gái nhỏ tóc đen thẳng dài quen biết ở lần tụ họp trước này đột nhiên liên lạc với cô, vừa gặp đã oà một tiếng bật khóc làm cho Chung Cẩn người còn đang ngáy ngủ giật mình tỉnh cả người.
Lời nói ngay sau đó của chị gái nhỏ càng làm người ta tỉnh táo, cô ấy bảo sau khi nói chuyện với chủ của mình bằng máy phiên dịch, cuối cùng nhận được lời hứa là anh ta sẽ đưa cô về nhà, thoắt cái vui mừng quá trớn không cầm được lòng xuân đang rục rịch của bản thân, quyết định sẽ ‘ấy’ một lần với người ngoài hành tinh đó trước khi chia tay, kết quả hỏng bét, ‘ấy’ một lần mà ‘ấy’ ra một đứa con luôn.
Hôm qua Chung Cẩn mới nghe tin một quý tộc nào đó ở phương Tây làm lớn bụng thú cưng người trái đất, hôm nay liền phát hiện thì ra nữ chính trong tin tức là đồng hương của mình, đột nhiên có loại cảm giác ‘Thế giới tuy thật nhỏ bé, Vạn sự lại thật diệu kỳ.’
Đường Lê Lê- người lỡ cấn bầu- lau nước mũi đi, hơi tuyệt vọng sờ bụng mình, “Tại sao, không phải hai người tụi chị là những sinh vật khác nhau sao! Tại sao không có cách ly sinh sản, sao có thể sinh con chứ! Hơn nữa chuyện này cũng quá nhanh, còn chưa hết một tháng, người Riar bọn họ không cần mang thai 10 tháng sao!”
Chung Cẩn: “Thật ra em không thấy lạ vì sao không có cách ly sinh sản, em chỉ tò mò bộ phận đó của những người ngoài hành tinh này ờm…như thế, chị gái nhỏ à sao đến bây giờ chị vẫn có thể tung tăng chạy nhảy vậy?” Thật sự không bị bộ phận giống như cốt thép đó đâm chết à?
Đường Lê Lê đỏ mặt, giọng nói bé đi hẳn, “Cái đó… có thể co lại mà, hơn nữa cũng có thể thay đổi hình dạng, nếu không với dáng vẻ vốn có của nó chắc chắn sẽ chết người đó.”
Chung Cẩn: “À há.” Co lại biến hình? Đám người ngoài hành tinh này giỏi ghê.
Chung Cẩn: “Lúc chưa biến hình là hình dạng gì?”
Đường Lê Lê: “Là hình móc- Không đúng, em còn nhỏ, không thể nghe cái này!”
Chung Cẩn: Ê ê ê cái chữ ‘móc’ đó là ý gì hình như là hình dạng đáng sợ lắm đó nha, hơn nữa lúc chị bất cẩn cấn bầu tìm em khóc lóc sao không suy nghĩ thử, cơ thể này của em là một đứa trẻ chưa đầy 18 tuổi đó?
Đường Lê Lê lại khóc tiếp, “Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy, sao lại mang thai được chứ!”
Chung Cẩn phủi mặt một cái, mở tài liệu mình kiếm được ra, dùng giọng điệu học thuật nghiêm túc đọc lớn.
“Người sao Riar, sinh sống ở một hệ sao gọi là hệ sao Riar, được chia thành hai trung tâm Đông Tây. Tiện đây nói luôn theo em thì khái niệm này nghĩa là hai quốc gia. Trọng điểm là, người sao Riar không có giống cái, chỉ có hai vị Nữ Vương có thể sinh ra quý tộc năng lực mạnh mẽ có khả năng thống lĩnh người Riar cấp thấp, cũng chính là quý tộc thường mang 7 thanh kiếm. Những quý tộc không mang 7 thanh kiếm còn lại đều không phải do Nữ Vương sinh ra, mà là do những quý tộc khác từ xưa đến nay sinh ra.”
“Vì vốn dĩ Riar không có khái niệm giống cái, cho nên họ sẽ chọn những loài sinh vật ở hệ sao khác để sinh ra thế hệ sau, hơn nữa gen của họ vô cùng đặc biệt, cho dù cơ thể mẹ là gì, đứa trẻ được sinh ra đều sẽ là người Riar. Cho nên số lượng người Riar hiện tại mới khả quan đến vậy. Ngoài ra còn có một công ước Riar, đó là tất cả người Riar chỉ có thể sinh sản ra thế hệ sau với sinh vật có cùng nền văn minh ở bậc 3, vì nếu trình độ văn minh dưới bậc 3, tốc độ tiến hoá có thể sẽ khác nhau, vì thế sẽ xuất hiện việc thế hệ sau có những khiếm khuyết lại giống, cho nên hành động này là phạm pháp, cũng tức là người chủ kia của chị không chừng sẽ bị trừng phạt.”
Những tài liệu này đều do cô dịch ra bằng máy phiên dịch, hôm qua cô đã vô cùng kinh ngạc, bây giờ đọc lại một lần cho chị gái nhỏ nghe, vẫn làm cô thổn thức không thôi.
Chị gái nhỏ quả nhiên sững sờ một lúc lâu, cô ấy mở to hai mắt đột nhiên vỗ bàn một cái bộp đứng dậy, mặt mày nghiêm nghị la lớn: “Cái gì, muốn trừng phạt Tiểu Bạch Bạch nhà chị!”
Chung Cẩn: Tiểu Bạch Bạch nhà chị là cái quỷ gì? Người chủ ngoài hành tinh đó của chị có biết chị đặt cho anh ta một cái tên của cún cưng không?
Đường Lê Lê vỗ mạnh vào bàn, “Chẳng trách dạo gần đây anh ấy đều bơ phờ không có tinh thần, còn gỡ kiếm bạc đeo bên hông xuống! Thì ra là vì xảy ra chuyện rồi! Không được chị phải đi hỏi anh ấy!”
Còn chưa nói xong Đường Lê Lê đã tắt màn hình, để lại Chung Cẩn ở bên này cạn lời hồi lầu, mãi lúc sau cô mới đứng dậy chuẩn bị tìm kiếm tin tức liên quan khác. Chuyện này rất phiền phức, cô phải thử nghiệm từng câu từng câu bằng máy phiên dịch, tốc độ chậm kinh khủng, may mà cô vẫn tìm được chút tin tức có liên quan, người đó là quý tộc phương Tây 6 kiếm, vốn là một quý tộc chuyên về tuần tra khảo sát, bây giờ tạm thời đã bị đình chỉ chức vụ rồi.
Chung Cẩn cầm máy phiên dịch đi tìm Ni’er, xem có thể hỏi ra được chút gì đó không. Kết quả tìm hoài tìm mãi mà không thấy người đâu, nhìn lên trên cửa sổ mới phát hiện căn nhà không biết từ khi nào đã đi đến bên cạnh một cái hồ nhỏ, Ni’er đang ở trần đứng trong hồ, không biết là đang bắt cá hay đang làm gì.
Quay đầu nhìn ông Tata một cái, ông đang nghe nhạc lắc lư theo nhịp điệu lau dọn nhà bếp, Chung Cẩn giắt một thanh kiếm vàng nhỏ vào bên hông, sau đó lặng lẽ ra ngoài đi tới bên hồ.
Hồ ở nơi này trông có vẻ không phải màu xanh lam, trong suốt đến mức có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ trong nước, Ni’er đứng ở nơi nước cạn, nước chỉ ngập ngang hông anh, hai tay anh đang ở trong nước không biết đang mò cái gì, thi thoảng còn lặn xuống tìm gì đó. Ánh mặt trời chiếu rọi vào lưng anh, những giọt nước lấp lánh chảy dài trên phần lưng rộng rãi chắc nịch khoẻ khoắn, đầu tóc cũng ướt nhem, đỉnh đầu bù xù như đống cỏ dại, hình tượng hết sức phóng khoáng cuốn hút.
Chung Cẩn gọi anh một tiếng, Ni’er nghe thấy tiếng của cô liền xoay đầu lại ngay, sau đó sải bước dài đến bên bờ hồ. Càng nhiều giọt nước trước ngực thuận theo bước chân của anh chảy xuống, chảy xuống mãi. Ánh mắt của Chung Cẩn không tự chủ dời xuống th*n d*** của Ni’er, hình dáng của chỗ đó lúc trước cô không để ý lắm, không biết có phải vì những lời nói lúc nãy của chị gái nhỏ Đường Lê Lê hay không, Chung Cẩn bất giác cũng chú ý hơn chút, sau đó từ hình dạng của cái quần ướt sũng kia, cô có được một kết luận đáng sợ.
Chị gái nhỏ họ Đường là một đấng anh hào, hung khí đáng sợ đến thế còn dám tiến lên, hay là những người ngoài hành tinh bên phương Tây kia có cấu tạo khác với người phương Đông bên này?
Ni’er không hề hay biết Bé Đen đang suy nghĩ đến vấn đề học thuật này, anh bế Chung Cẩn lên, nhấc chân khảo sát xung quanh một lúc, không phát hiện ra sinh vật nào nguy hiểm mới nắn nhẹ mặt Chung Cẩn vài cái, “Không được tuỳ tiện chạy ra ngoài, ở gần đây có côn trùng lớn, nó sẽ bám lên cơ thể con mồi, chỉ một khoảng thời gian ngắn là có thể ăn thịt bé con như em một cách sạch sẽ đó.”
“Ni’er!”
Ầm một tiếng, một máy b** n*m b*m hình người rơi từ trên trời xuống, rơi vào ngay chỗ bên cạnh cách Ni’er không tới 2 mét, nện ra một cái hang sâu. Còn không chỉ có một cái, liên tiếp có người từ trên trời rơi xuống, rầm rầm rầm đều đập xuống bên cạnh Ni’er. Chung Cẩn ngẩng đầu nhìn, trên không có vài con tàu khổng lồ đang dừng lại, người nhảy xuống từ trên đó như thể là kiến vậy, lực độ khi rơi xuống dưới làm cho xung quanh bụi bay mù mịt.
Đợi tất cả những người đó đều đáp đất, bãi cỏ nơi này cũng bị phá huỷ gần hết rồi.
Chung Cẩn- người được bàn tay to của Ni’er bảo vệ đầu phun ra một bụm bụi trong miệng, nhìn xung quanh một vòng, bị những người đàn ông lực lưỡng cao trên hai mét xung quanh làm cho ngạc nhiên đến sững người. Những anh trai xuất hiện đột ngột như gió cuốn này bên hông đều đeo 7 thanh kiếm vàng, sau khi tìm tòi Chung Cẩn đã hiểu 7 thanh kiếm vàng có ý nghĩa thế nào rồi, không kìm được bắt đầu lo lắng vì trận thế lớn này.
Nếu không phải họ đều đeo 7 thanh kiếm vàng, còn tưởng đây là tập đoàn xã hội đen đến giết người báo thù nữa, ai nấy đều đằng đằng sát khí.
Ni’er ôm sát Chung Cẩn, không vui nhìn đám anh trai không mời tự đến xung quanh, “Các ngươi đến đây làm gì?”
“Tụi anh lo cho em, vừa xảy ra chuyện Bạch Sa ở phương Tây sống chết đòi kết hợp với một người trái đất, tụi anh sợ em cũng sẽ vi phạm công ước.” Anh trai A vừa đến liền nói.
“Đúng, cách đây không lâu chẳng phải em quyết định nhận một thú cưng người trái đất làm con sao, còn ban kiếm nữa, đầu óc em hỏng rồi à.” Anh trai B không khách sáo nói.
“Đừng nói Ni’er như thế, tính cách xấu xí của em ấy đâu phải anh không biết, đợi chọc cho em ấy giận lên lại phải đánh nhau.” Anh trai C vội vàng giảng hoà.
“Ni’er trong ngực em chính là người trái đất đó sao? Đáng yêu ghê, cho anh ôm một cái đi.” Anh trai D chỉ đến để góp vui, thoắt cái ăn nói lạc đề.
“Lộn xộn gì vậy đi qua một bên! Ni’er, lần này tụi anh đến là vì mẫu thân bảo tụi anh đến xem tình hình, gần đây em có việc gì vậy, bị một con thú cưng nhỏ mê hoặc đến mức đầu óc không tỉnh táo rồi à?”
“Cho nên vốn không nên nuôi thú cưng, đây là biểu hiện của sự yếu mềm.”
“Đừng nói như thế, thú cưng đáng yêu biết bao nhiêu, con này là do ta đi mua cùng với Ni’er đó.”
“À, đều tại ngươi, rảnh quá đưa Ni’er đi mua thú cưng làm gì, bản thân ngươi hư đốn thì thôi còn muốn dạy hư Ni’er.”
“Đừng nói gì nữa dạy cho em ấy một bài học trước đi.”
…
Đám đàn ông ồn ào bô lô ba la nói chuyện vừa nhanh vừa gấp gáp, Chung Cẩn cầm máy phiên dịch của mình mà xem không hết, khó khăn lắm mới hiểu dường như họ đến đây là vì cô, nhưng cô chẳng lo lắng chút nào.
Điều này không trách cô, đều tại cái máy phiên dịch không đáng tin này, cho dù là lời nói lúc tức giận, bị cái thứ này dịch ra cũng là giọng điệu nhão nhoẹt xà nẹo như đang làm nũng, trong mắt Chung Cẩn, đám đàn ông thô lỗ trước mặt hệt như đang tránh cứ bằng giọng điệu nhõng nhẽo với chất giọng Đài Loan. Cả màn hình toàn là “Em hư quá à!” “Làm người ta sợ muốn chết vậy á!” “Người ta phải đấm ngực em bằng nắm tay nhỏ bé này!” “Đáng ghét hưm hưm hưm!”
Chung Cẩn cất máy phiên dịch, cô thà không hiểu cũng không muốn nhìn cái thứ cay mắt này nữa.
Ni’er bóp bóp nắm tay, đột nhiên nhanh chân quay về căn nhà trước mặt, nhét Chung Cẩn vào trong, sau đó ra dấu tay với căn nhà. Chung Cẩn chỉ cảm thấy căn nhà đột nhiên như bị bơm hơi vào bay lên, cách xa Ni’er và đám đàn ông đó một khoảng.
Chung Cẩn chồm tới ghé sát vào bức tường trong suốt nhìn xuống dưới, Ni’er đang vô cùng không vui động đậy cánh tay, xoay cổ, nhào vào đám anh trai, sau đó bắt đầu trận đấu hỗn loạn một mình khiêu chiến một đám đông.
Đám anh trai ban đầu không muốn đánh nhau với anh, nhưng Ni’er nói câu gì đó, các anh trai mặt đối mặt nhìn nhau một lát, bèn đồng loạt cười gằn một tiếng, thế là hai bên đánh nhau túi bụi.
Đang ở trên cao nên Chung Cẩn nhìn thấy rõ ràng, Ni’er và các anh đều không đánh thật, mà đơn giản chỉ là vật lộn bằng cơ thịt thôi, một nắm đấm to như thế nện vào da thịt bộp bộp, ban đầu tất cả còn đồng tâm hiệp lực đánh em trai, sau đó không biết vì sao dần trở thành cả đám vật lộn với nhau. Chung Cẩn quan sát kĩ cuối cùng phát hiện đầu mối, thì ra trong đám anh trai xuất hiện nội gián. Cô còn nhớ đó là người ban đầu đi mua cô chung với Ni’er.
Anh trai đó nhân nước đục thả câu âm thầm phá đám bên trong, đánh một lúc, một anh trai nào đó phát hiện bản thân bị người bên cạnh đánh một cái, thế là không chút khách sáo đánh trả, bi kịch cứ thế xảy ra, càng đánh càng lộn xộn, đến cuối cùng đã không còn ai nhớ mục đích ban đầu là đánh em trai Ni’er nữa.
Ni’er đánh một hồi phát hiện mọi người không ngó ngàng tới anh nữa, bò từ dưới đất dậy phủi phủi ngực, tìm chuẩn một hướng, lại đâm đầu vào vòng chiến, đấm một quyền vào anh trai nội gián đã giúp anh.
Chung Cẩn: Đừng, là bạn cùng phe mà!
Ni’er không nghe thấy tiếng kêu trong lòng cô, đã bắt đầu hào hứng đánh nhau rồi.
Ông Tata ở bên cạnh chùi tay gấu vào tạp dề, cười ha ha nói: “Đã rất lâu Ni’er không chơi cùng với các anh trai rồi, nhìn nó chơi vui chưa kìa.”
Chung Cẩn: Ờ, cho nên đây là cách để gia tăng tình cảm gia đình của người Riar bọn họ đúng không. Nói sao nhỉ, quả nhiên một tên ngu xuẩn sẽ kèm theo một đám ngu xuẩn.