Chương 1277: Tới cảng biển Triêu Vũ
Chương 1277: Tới cảng biển Triêu VũChương 1277: Tới cảng biển Triêu Vũ
Năm 2051. khoa học cơ khí vẫn chưa thể phát triển đến mức như vậy.
Robot trong điều kiện thời tiết quá lạnh rất dễ bị trục trặc, hơn nữa khả năng tiếp tục hoạt động cũng không đủ tốt.
Nói cho cùng, đây là thời đại biến dị, dị năng ở nhiều lĩnh vực khác nhau đều thể hiện ra khả năng mạnh hơn khoa học kỹ thuật ngày nay.
Nhưng khoa học kỹ thuật cũng không ngừng phát triển, có lẽ sẽ không lâu nữa, khoa học kỹ thuật kết hợp với dị năng sẽ có thể bùng nổ thành ngọn lửa rực rỡ chói lọi hơn.
Dương Mật nghe vậy thì tò mò hỏi: "Vậy ta cũng phải đi không? Dù sao năng lực của ta là tuýp hỗ trợ mài!" Trương Dịch vừa cười vừa bóp nhẹ bàn tay trắng mịn của cô, ánh mắt hướng về thảo nguyên xa tít.
"Ngươi thì không cần đi đâu!"
Thí nghiệm cải tạo của tập đoàn Đặng Thị diễn ra đơn giản, thô bạo, người bình thường căn bản chịu không nổi.
Chu Khả Nhi, Dương Mật, Dương Hân Hân đều không nằm trong phạm vi cân nhắc của Trương Dịch.
Huống chỉ, năng lực của họ đều có chỗ đặc biệt.
Trương Dịch sẽ không cho tập đoàn Đặng Thị cơ hội nghiên cứu họ.
Cuối cùng sau khi bàn bạc, quyết định để Vưu Đại Thúc và Từ béo đến Bạo Tuyết Thành, tiếp nhận thí nghiệm và huấn luyện chuyên nghiệp của tập đoàn Đặng Thị. Còn Trương Dịch thì dẫn theo những người phụ nữ trong nhà đến cảng Triêu Vũ.
Một là giúp Trần Tĩnh Quan bố trí phòng thủ, hai là muốn đi tàu phá băng ra khơi du ngoạn.
Vưu Đại Thúc không có ý kiến gì, Từ béo tuy lầm bầm nói là cũng muốn ra ngoài chơi nhưng Trương Dịch trực tiếp phản bác lại ý kiến của hắn.
"Ngươi đến Bạo Tuyết Thành đi, ta sẽ bảo Đặng Thị sắp xếp cho ngươi mấy cô gái trẻ đẹp làm bạn đồng hành”.
Lời của Trương dịch khiến mắt Từ béo lập tức sáng lên, gật đầu như giã tỏi đồng ý luôn chuyện này.
Thế là hai chuyện này cứ vui vẻ quyết định như thế.
Mọi người lại vui vẻ chơi với nhau thêm hai ngày nữa, Trương Dịch mới đưa Từ béo, Vưu Đại Thúc lên chuyến tàu chuyên dụng đi Bạo Tuyết Thành.
Còn hắn thì dẫn các nữ quyến trong nhà đến cảng Triêu Vũ.
Sau khi trải qua trận chiến khốc liệt lần trước, nơi đây cũng nát be nát bét.
Cảng biển phần lớn đã bỏ hoang, nhiều container biến thành sắt vụn, văng tứ tung khắp nơi.
May là hầm trú ẩn dưới lòng đất không bị ảnh hưởng gì, người dân ở đây vẫn có thể sống tốt.
Khi Trương Dịch bọn họ đi xe tuyết đến nơi thì cảng biển có cả nghìn người đang bận rộn dọn dẹp chiến trường.
Trần Tĩnh Quan dẫn người đến tiếp đón Trương Dịch.
"Thủ lĩnh, ngài đến rồi!"
Trần Tĩnh Quan thoáng chốc đã thấy những người phụ nữ đằng sau Trương Dịch.
Hơn nửa năm nay mới được ra ngoài chơi một chuyến, họ đều mang những bộ quần áo đẹp nhất của mình ra.
Người nào người nấy đều mặc toàn những bộ áo lông đẹp nhất, trên mặt trang điểm tinh tế như thể chuẩn bị đi thi hoa hậu thế giới.
Kiểu ăn diện diễm lệ này khiến những người phụ nữ căn cứ Triêu Vũ vô cùng ngưỡng mộ.
"Ta đến xem thử tình hình bên này của các ngươi thế nào. Nhân tiện xin thêm một số thủy thủ có tay nghề và tàu phá băng Í Tiêu Diêu Hào ] kia. Ta định ra khơi chơi mấy ngày!"
Nghe nói Trương Dịch muốn ra khơi, vẻ mặt của Trần Tĩnh Quan lập tức trở nên do dự. "Thủ lĩnh, nếu ngài muốn ra khơi, ta có một câu không biết có nên nói hay không”.
Trương Dịch nhướn mày,'Sao thế?"
Trần Tĩnh Quan nói: "Nếu chỉ du lịch quanh vùng bờ biển gần thì không sao, nhưng ta không khuyên ngươi nên đi vào vùng biển sâu. Bởi vì bây giờ, biển còn đáng sợ hơn cả đất liền!"
Trương Dịch nheo mắt lại:
"Ngươi nói đến là sinh vật biến dị?"
Thế giới biển bao phủ bảy phần, đất liền chỉ ba phần.
Hơn nữa biển là không gian thẳng đứng, cho đến giờ chúng ta vẫn chưa hiểu rõ các loài sinh vật ở trong đó.
Thời đại biến dị đã đến, không biết có loài mãnh thú kỳ lạ nào xuất hiện trong biển. Đi biển có khả năng sẽ gặp chúng.
Trương Dịch tò mò hỏi: "Trước đây các ngươi có từng gặp phải khi đi biển không?"
Trần Tĩnh Quan gật đầu thật thà:
"Gặp rồi! Và còn mất luôn hai con †àu. Có nỗi kinh hoàng khủng khiếp trong biển, mấy con quái thú biến dị trở nên to lớn có thể dễ dàng lật úp một con tàu khổng lồ bằng thép nặng hàng vạn tấn!"
"Sau này, hễ đi biển, chúng ta đều phải tránh vùng biển quái vật xuất hiện. Do đó, ta mới nói với ngài như vậy, hy vọng ngài có thể cẩn thận."
Trong lòng Trương Dịch không khỏi nghĩ đến đội trưởng Canute của đội bốn băng hải tặc Thiên long.
Với năng lực của hắn ta chính là hóa thân thành một con cá mập xanh khổng lồ. Nếu như trước đây chiến trường của họ không phải trên đất liền mà là trên biển, chẳng sợ các thành viên đội Thiên Cẩu không dễ mà đánh bại được hắn ta đến vậy.
"Ta biết rồi, ta tránh vùng biển sâu là được chứ gì?"
Bây giờ chỉ cần không gặp phải loài mãnh thú đặc biệt mạnh thì bằng năng lực của mình, hắn vẫn có thể đối phó được.
Trần Tĩnh Quan gật đầu: "Vậy ta sẽ sắp xếp cho ngài ngay!"
Trương Dịch nói: "Trước mắt không cần gấp, hay là ngươi dẫn ta đi xem phòng thủ cảng biển của các ngươi trước đi! Trận chiến trước là bài học kinh nghiệm, khi đối mặt với kẻ địch đến từ phía trên biển, các ngươi thậm chí không có một tí biện pháp phản công nào. Tuyệt đối không thể để chuyện như thế xảy ra nữa."
Trần Tĩnh Quan gãi đầu, vẻ mặt hơi kỳ quái.
Hắn nghĩ thầm: Nếu không có quá nhiều người bị ngươi giết thì bây giờ chúng ta chưa chắc đã không phòng thủ được bọn hải tặc.