Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1352 - Chương 1343: Tích Tụ

Chương 1343: Tích tụ Chương 1343: Tích tụChương 1343: Tích tụ

Lúc đầu có thể không thể hiện ra, nhưng sự bất công sẽ ngày càng tích tụ và trở thành một vấn đề lớn.

"Ta... ta không nghĩ nhiêu như vậy. Chỉ muốn tìm cho mình một người bạn thôi."

"Cũng không muốn gây thêm rắc rối cho ngươi."

Trương Dịch cười khẩy một tiếng.

"Thật không dễ dàng gì, ngươi mới có thể hiểu được. Nếu không, ta thực sự rất sợ tàu này sẽ loạn lên."

"Sợ?"

Chu Vân Tước kinh ngạc nhìn Trương Dịch,/Ngươi cũng sẽ sợ sao?”

Hắn ta chính là Chiến thần nổi tiếng ở đại khu. Sau trận chiến Thực Nguyệt và đội Luân Hồi, hắn đã trở thành anh hùng của cả Bạo Tuyết Thành, danh tiếng một thời vượt xa Đặng Thần Thông và Cao Trường Không trước đây.

Hắn ta cũng sẽ sợ sao?

Trương Dịch gật đầu.

Trong đôi mắt hắn lóe lên một tia lạnh lùng thản nhiên.

"Ta sợ giết quá nhiều người sẽ làm bẩn con tàu của ta. Dọn dẹp sẽ rất mất thời gian."

Hắn nhìn Chu Vân Tước, giọng nói không chút cảm xúc.

"Ta là người rất kén chọn môi trường sống, mùi máu nồng nặc quá sẽ ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ."

Chu Vân Tước đột nhiên cảm thấy rùng mình. Từ trong ánh mắt của Trương Dịch, cô ta thấy Trương Dịch không nói đùa.

Nếu những người trên tàu khiến hắn thấy phiền phức, hắn thực sự sẽ ra tay giết người mà không một chút do dự!

Trương Dịch thuyết phục được Chu Vân Tước để cô hiểu rằng hành động của cô có thể gây ra nhiều rắc rối đến mức nào.

Mặc dù trong lòng có chút không hài lòng trước thái độ của Trương Dịch, nhưng cô không phải là một tiểu thư ngốc nghếch hoàn toàn không có đầu óc, dù sao thì xuất thân từ gia đình như vậy, vẫn có chút hiểu biết.

Vì vậy, cô nói: "Vậy thì được, để Tô Noãn Hề và các thủy thủ ăn cùng nhau. Sau này sẽ không đối xử đặc biệt với cô †a nữa."

Trương Dịch cười nói: "Như vậy sao được."

Hắn nghiêm mặt chỉ vào Chu Vân Tước nói: "Ngươi không có tư cách ăn phần của thủy thủ! Sau này giờ ăn thì ngoan ngoãn lăn xuống dưới mà ăn."

"Tất nhiên, nếu ngươi không ngại ăn ít một chút, thì có thể chia một phần cho cô ấy."

"Nhưng như vậy để phạt ngươi, trong vòng một tuần, khẩu phần ăn của ngươi phải theo chuẩn của đoàn Nham Lưul"

Trương Dịch không dễ nói chuyện như vậy, trừ khi là người nhà của hắn.

Còn với người ngoài, hắn cương cũng được, nhu cũng được.

Không phải Chu Vân Tước chịu mềm mỏng thì thái độ của hắn sẽ thay đổi. Chu Vân Tước tức giận nói: "Được, được, theo ý ngươi là được rồi chứ gì?"

Cô tức giận không phải vì hành động của Trương Dịch, mà là vì thái độ của hẳn, thái độ đối với cô.

Nếu cứ như vậy, thì sợ là nhiệm vụ mà Chu Chính giao cho cô sẽ chẳng bao giờ hoàn thành được.

Trong lòng cô cũng rất buồn, tại sao với sức quyến rũ của mình, mà không lấy được lòng một tên quản lý kho hàng này cơ chứ.

Chu Vân Tước trở về khoang thuyên, Tô Noãn Hề vẫn đang mong chờ cô sẽ giành lại cho mình một số quyền hợp pháp.

Tuy nhiên, Chu Vân Tước lại nói cho cô biết quyết định của Trương Dịch.

"Bây giờ là thời điểm rất quan trọng, trước hết thì ngươi hãy chịu đựng thêm. Sau khi đến bờ, ta có thể đưa ngươi đến trụ sở của đại khu Giang Nam, sắp xếp cho ngươi một công việc tử tế."

Chu Vân Tước lạnh lùng nói.

Sắc mặt Tô Noãn Hề thay đổi.

Chu Vân Tước nhướng mày: "Sao thế, ngươi không hài lòng à?”

Tô Noãn Hề vội lắc đầu nói: "Đâu có đâu! Ta biết mà, đàn chị là người tốt nhất. Lần này làm phiền đàn ngươi, thật sự xin lỗi nhiều!"

Cô tỏ vẻ tủi thân: "Dù sao thì người †a cũng không ngờ, cái tên họ Trương kia lại không nể mặt đàn chị."

"Dù sao thì chị cũng là cháu ruột của Thống Soái đại khu Giang Nam. Còn hẳn ta chỉ là một tên lính quèn làm việc ở bên dưới mà thôi."

Trong mắt Tô Noãn Hề lóe lên một tia khinh thường.

"Hừ, chẳng biết trên biết dưới, dám vô lễ với ngươi như vậy. Ta nghĩ sau này đừng hòng thăng tiến nữa!"

Cô ta còn tưởng rằng thế giới bên ngoài vẫn như ngày xưa.

Chu Vân Tước bất lực nói: "Thế giới bên ngoài đã thay đổi từ lâu rồi, nhiều chuyện không giống như trước nữa. Bao gồm cả những quy tắc mà ngươi biết."

Tô Noãn Hề nghi ngờ hỏi: "Dù có thay đổi thế nào, thì làm cấp dưới chẳng phải đều phải cố gắng nịnh bợ lãnh đạo và gia quyến của họ sao?"

"Trong hệ thống của Hoa Tư Quốc, từ trước đến nay đều là Người đứng đầu nắm quyền lực tuyệt đối. Điểm này là không thể thay đổi được."

Chu Vân Tước không biết giải thích thế nào với cô ta. Dù sao thì những người của đoàn Nham Lưu đã tách biệt với thế giới quá lâu rồi.

Họ vân chưa biết đến thế giới bên ngoài, sự tôn tại của một dị nhân hàng đầu có ý nghĩa như thế nào.

Ở một số quốc gia nhỏ, những người như Trương Dịch giống như sự tồn †ại của thần thánh.

Thậm chí cấp cao của sáu đại khu còn phải hết sức kéo gần quan hệ.

Chỉ cần nhìn thái độ của Chu Chính đối với Trương Dịch, thì có thể thấy được còn khách sáo hơn cả con trai ruột .

"Tóm lại, ngươi cứ nghe lời ta, sau này ở bên ta mãi, giúp ta chăm sóc Tommy. Ta sẽ không để ngươi chịu tủi thân"
Bình Luận (0)
Comment