Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1393 - Chương 1384: Bàn Bạc

Chương 1384: Bàn bạc Chương 1384: Bàn bạcChương 1384: Bàn bạc

Những lời của Lỗ Đại Hải đã làm mọi người giật mình tỉnh ngộ.

Từ trước tới nay, đồ ăn mà Trương Dịch cung cấp cho mọi người đều đủ no.

Việc đám người Chu Vân Tước lén đưa hơn 20 tên nhập cư trái phép vào mới khiến cho lượng thức ăn trở nên thiếu hụt.

Cũng chính đám người Zaku đó, bọn chúng dùng bạo lực, cướp đoạt một lượng lớn thực phẩm.

Lỗ Đại Hải bị người ta oán hận, nhưng hắn ta không phải là thủ phạm chính.

"Ngươi nói là... những người đó ư? Nhưng họ quá lợi hại, chúng ta... chúng †a không dám dây vào!" Một gã đàn ông trọc đầu thở dài bất lực.

Lỗ Đại Hải cười lạnh: "Không dám dây vào bọn chúng thì chờ chết đói đi."

Bên cạnh có một người thanh niên tức giận nén giọng: "Đã sống chẳng ra sống rồi còn sợ mẹ gì nữa!"

"Nếu không phải chúng nó chiếm đồ ăn của chúng ta thì mọi người vẫn có thể sống tốt."

Lại có người sợ hãi: "Nhưng mà làm lớn chuyện quá cũng không tốt đâu. Sẽ có người chết đấy. Hơn nữa, trên kia còn có người quản lý, ta cũng sợ xảy ra chuyện chứ."

"Thôi thì cứ an phận, đừng rước họa vào thân."

Lại có người chửi rủa: "Bây giờ còn nhãn nhịn nỗi hả? Nhịn nữa thì mất mạng mất!" Lỗ Đại Hải không nói một lời, cứ nhìn họ nói chuyện.

Cuối cùng, có người nghĩ đến Lỗ Đại Hải.

"Lỗ đại ca, ngươi có thể nghĩ cách giúp chúng ta được không?”

"Ngươi giỏi giang như thế, chỉ cân có thể giúp chúng ta sống sót thì ngươi nói gì chúng ta cũng nghe theo."

"Đúng đúng, chúng ta nghe theo Lỗ đại cai"...

Lỗ Đại Hải chỉ chờ có vậy.

Hắn ta nhìn lướt qua mọi người, chậm rãi nói: "Chuyện này không thể giải quyết hòa bình được. Mọi người đều biết, người đông mà cháo loãng, thế chắc chắn có người sẽ phải chết đói."

"Các người muốn sống thì phải khiến chúng nó không thể sống." Hắn ta hơi nghiêng người về phía trước để có thể quan sát rõ hơn vẻ mặt của từng người.

"Chúng ta ít nhiều gì cũng là đồng bào, còn có tình cốt nhục. Đám người ấy thì sẽ không nể nang các người chút nào đâu."

"Cũng giống như bây giờ, ta còn có thể thương lượng với các người. Các người dám đi tìm Zaku không?"

Mọi người nhìn nhau, bọn họ làm gì có gan như vậy.

Một người đàn ông có vẻ gan dạ thì thầm: "Ý ngươi là, giết hết chúng đi..., vừa nói người này vừa cắt cổ ra hiệu.

Nhịp tim của mọi người bắt đầu đập nhanh hơn.

Giết người!

Đó là chuyện mà họ không xa lạ gì, trên tay của rất nhiều người đều đã từng nhuốm máu, giống như chuyện thường ngày ở huyện trên Nham Lưu Đảo vậy.

Nhưng đây là trên tàu Kim Phong, trong lòng bọn họ có nhiều điều e ngại.

"Chuyện lớn như vậy, phía bên trên kia sẽ không tha cho chúng ta đâu."

Lỗ Đại Hải nhếch mép: "Có một câu nói là pháp luật không xử phạt nhiều người. Nếu chỉ một hoặc hai người, chúng sẽ ném chúng ta xuống biển. Nhưng nếu chúng ta đoàn kết lại, cùng nhau hành động thì sao?"

"Kể cả những kẻ trên kia muốn ra †ay, chúng cũng phải chùn tay."

Những lời của Lỗ Đại Hải chỉ để xoa dịu mọi người, muốn kéo họ vào chỗ chết cùng hắn ta.

Hắn ta rất gan lì, mối thù mà Zaku đánh hắn ta, hắn ta nhất định phải trả! Cho nên, kể cả khi phải mạo hiểm mạng sống, bị Trương Dịch giết chết, hắn †a cũng muốn làm ván cược này!

"Các người bàn bạc đi, làm hay không làm!"

Lỗ Đại Hải khoanh tay trước ngực, chờ đợi câu trả lời của mọi người.

Hắn ta ung dung tự tại, tỏ vẻ chẳng quan tâm gì cả.

Dù sao thì, kể cả nhóm người này lùi bước, hắn ta vẫn nắm trong tay quyền quyết định phân bổ thức ăn.

Chỉ là, đám người ở các khoang khác đã sắp chết đói rồi, bọn họ không thể chờ đợi được nữa.

Một nhóm người nhìn nhau, rốt cuộc cũng có người tiên phong lên tiếng.

"Làm mẹ nói"

Một gã đàn ông vỗ đùi, hằn học nói: "Ta không muốn sống những tháng ngày sợ hãi này thêm nữa!"

"Con đường trở về còn dài lắm, chúng ta không thể mãi làm con rùa rụt đầu được."

"Chúng ta càng nhún nhường lại càng không có đồ ăn. Bọn chúng ngày nào cũng rượu thịt ê hề, kéo dài mãi chỉ có hại cho chúng ta thôi."

"Hay là tới lúc đó chúng ta phải để kẻ khác quyết định mạng sống của mình ư?'

Lời của hắn ta khiến cho nhiều người tỉnh ngộ.

Hiện giờ, Zaku và những kẻ khác còn e ngại, cho nên bọn chúng chỉ lấy đi hai thùng thức ăn.

Nhưng ngày này qua tháng khác, chắc chắn chúng sẽ lấy ngày càng nhiều. Bản tính con người, không ai hiểu hơn chính họ, những người ở đây đều là kẻ thông minh.

Đương nhiên là, lúc cân nhắc vấn đề này, mọi người đều vô thức liếc nhìn Lỗ Đại Hải.

Zaku là loại người như vậy, Lỗ Đại Hải thì sao?

Chỉ là, về mặt hiện giờ, Zaku mới là kẻ mà mọi người có nhiều hy vọng chống lại nhất.

Bởi vì họ có thể kéo Lỗ Đại Hải vào cuộc, cùng nhau đối phó với Zaku.

Nhưng vì lập trường nên họ không thể nào lôi kéo Zaku để đối đầu với Lỗ Đại Hải được.

"Thế thì làm thôi! Dù sao tiếp tục kéo dài thế này cũng chỉ có chết!"

Một nhóm người quyết tâm liều mạng với đám người bang phái nhập cư trái phép.

"Lỗ đại ca, khi nào chúng ta sẽ hành động?"
Bình Luận (0)
Comment