Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1469 - Chương 1460: Nguy Trang

Chương 1460: Nguy trang Chương 1460: Nguy trangChương 1460: Nguy trang

Cô ta đờ đần cả người.

"À... cái này, hu hu hu, nguy hiểm quá. Ta cũng không thể để ngươi đi mạo hiểm được."

Trương Dịch cười khẽ một tiếng, xua tay nói: "Không nguy hiểm đâu không nguy hiểm đâu, cái thứ đó đối với ta chỉ là việc nhỏ mà thôi, ngươi cứ chờ đi, ta đi rồi sẽ về ngay!"

"Không! Thật... không cần."

Chu Vân Tước hoảng loạn phản bác.

Ánh mắt cô ta né tránh, không dám nhìn vào mắt Trương Dịch.

Rất khó khăn cô ta mới ra quyết tâm làm loại chuyện này.

Nếu như Trương Dịch đưa đứa bé về, vậy cô ta phải đối mặt với đứa bé như thế nào đây, phải đối mặt với bản thân cô †a như thế nào đây?

Chi bằng khóc to một trận, vừa có thể nhận được sự đồng cảm, lại vừa có thể gỡ bỏ phiền phức.

Né tránh thật đáng xấu hổ nhưng nó hữu dụng.

Trương Dịch đứng dậy, ánh mắt lạnh nhạt nhìn chằm chằm cô ta: "Ồ, vậy à”

Hắn cũng chẳng thèm nói thêm gì cả, nhưng nhìn như đã biểu đạt hết ý.

Trong lòng Chu Vân Tước vô cùng xấu hổ, không dám nhìn thẳng vào mắt Trương Dịch nữa.

Nghĩ đến điều này, cô ta từng đứng trên đỉnh cao đạo đức để chỉ trích Trương Dịch, nhưng cô ta lại không còn gì để nói. Bây giờ cô ta mới hiểu được, khi con người bất đắc dĩ, chỉ có thể lựa chọn cân nhắc đến bản thân trước.

Trái ngược với Trương Dịch lạnh lùng, hành động của cô ta lại giả tạo như cười như khóc.

Trương Dịch cũng không thật sự đi tìm giúp người cho cô ta.

Đã trãi qua lâu như vậy rồi, cho dù tìm ra chắc cũng chỉ còn một đống xương khô mà thôi.

Trương Dịch quay người rời đi, hắn gọi Lão Điền và Chu Khả Nhi tới nghiên cứu vị trí hiện tại cùng xác định phương hướng tiếp theo.

"Đã nhìn thấy đảo là có nghĩa vị trí hiện tại của bọn ta đang ở gần vùng biển Phồn Tinh và vùng biển Malle."

"Nhưng hẳn là vùng biển Phồn Tinh sẽ gần hơn một chút, đi về phía bắc, nhiều nhất là ba ngày nữa là có thể xác định được vị trí hiện tại."

Nhờ vào nhiều năm kinh nghiệm đi biển, Lão Điền đã đưa ra lời nhận định theo quan điểm của mình.

Trương Dịch nhìn bản đồ hàng hải, một tay chống cằm, trong lòng cũng đang suy nghĩ đến vấn đề sâu xa hơn.

Trước đây bọn họ đi vào vùng biển sương mù băng giá, là vì ở đó có thể che chắn tín hiệu điện tử hiệu quả, khiến hải quân Colombia không thể tìm ra bọn họ.

Bây giờ bọn họ sắp rời khỏi vùng biển sương mù băng giá rồi, sắp đi vào vùng biển Phồn Tinh.

Ở đây, tuy không phải là khu vực tuần tra chính của hải quân Colombia, nhưng vẫn có nhiều thế lực Nam Hải.

Ví dụ như vô số quốc gia nhỏ cùng cướp biển. Hơn nữa còn có một khả năng, đó chính là hải quân Colombia đã dự đoán được hành động của bọn họ.

Mà lúc này, khu vực biển Phồn Tinh này, có lẽ đã có tàu của hải quân Colombia.

Trương Dịch gõ gõ lên mặt bàn: "Cẩn thận lái tàu, chúng ta phải tìm được nơi ẩn nấp thích hợp một cách nhanh nhất."

Lão Điền gật đầu.

Mấy ngày tiếp theo, tàu Tiêu Diêu về phía Bắc theo thềm lục địa.

Quả nhiên như Trương Dịch dự liệu, từ từ đi ra khỏi vùng biển bí ẩn bao phủ trong sương mù băng giá.

Ba ngày sau, đi về trước theo khắp vịnh, sương mù xung quanh cũng dần dần tan đi. Tâm nhìn trước mặt trở nên thoáng đãng, biển băng mênh mông vô bờ đó, trước kia nhìn thấy vẫn luôn khiến người †a cảm thấy sợ hãi.

Nhưng mà bây giờ, lại khiến cho mỗi hành khách trên tàu thầm muốn reo hò thật to.

Rốt cuộc bọn họ cũng thoát khỏi vùng biển sương mù băng giá kỳ dị và nguy hiểm chết tiệt kia rồi.

Nhưng vào lúc vừa rời khỏi vùng biển này, Trương Dịch đã đưa ra một quyết định.

Hắn lại lấy thêm một chiếc tàu từ không gian dị năng ra.

Đó là một chiếc tàu đánh cá cũ nát, trên đó đầy những vỏ hà, lại còn có từng mảng gỉ sắt, chẳng biết đã phục vụ bao lâu rồi.

Tàu đánh cá như thế này, ở các quốc gia nhỏ vùng Đông Nam ở biển thường gặp.

Chiếc tàu này là lúc đầu Trương Dịch lấy được từ tên cướp biển.

Hắn đã tính đến sau này nếu gặp chuyện trên biển, có thể dùng nó làm cách ngụy trang.

Mà bây giờ, mặc dù bọn họ đã đi lòng vòng trên biển, tránh được khu vực tuần tra của hải quân Colombia.

Nhưng cẩn thận vẫn hơn, cũng không thể đảm bảo rằng sau này có gặp chuyện gì.

Cho nên dùng tàu đánh cá phổ biến ở vùng biển Nam Vùng làm ngụy trang sẽ là cách tốt nhất.

Trương Dịch bảo mọi người đều nhảy lên tàu đánh cá, sau đó đưa tàu Tiêu Diêu trở lại không gian dị năng của mình. Thủ đoạn này khiến cho những người trên tàu đều trợn mắt há hốc hết cả mồm ra.

Mặc dù Trương Dịch đã làm như vậy không phải mới một lần nhưng mỗi lần nhìn thấy, vẫn khiến bọn họ không khỏi cảm thán, loài người thông qua quá trình biến dị đã tiến hóa thành sinh mệnh thể ở chiều cao hơn.

Tàu đánh cá có hơi chật chội, cho nên chẳng tránh khỏi môi trường sống của mọi người sẽ trở nên khó khăn một chút.

Nhưng mà Trương Dịch cũng biết, điều này chỉ là tạm thời mà thôi.

Hắn sẽ nhanh chóng tìm ra đất liền, sau đó sẽ đưa tất cả mọi người trốn ở đó.
Bình Luận (0)
Comment