Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1300 - Chương 1305: Phạm Kiến Gặp Chuyện Không Hay

 Chương 1305: Phạm Kiến Gặp Chuyện Không Hay Chương 1305: Phạm Kiến Gặp Chuyện Không Hay Chương 1305: Phạm Kiến Gặp Chuyện Không Hay

Lương Như Yên nhìn Tần Thiên, trong lúc nhất thời cũng không biết giải quyết như thế nào. Ban đầu không chiếm được liền muốn có được, hiện tại có được, trong lòng trái lại bắt đầu lộ vẻ do dự.

Suy nghĩ một hồi, Lương Như Yên nói:

- Hừ! Anh muốn chịu trách nhiệm với tôi, tôi muốn suy nghĩ thêm một chút, xem xét anh có thích hợp hay không?

Với tình huống hiện tại, cũng chỉ biết có như vậy, để cô ấy suy nghĩ thật kỹ.

- Còn gì mà lo lắng, phiền phức như vậy. Quên đi, anh chẳng chịu trách nhiệm gì nữa, anh đi!

Tần Thiên nói xong định rời đi.

- Anh dám!

Lương Như Yên nhất thời giận dữ, không hiểu vì sao lại có một người đàn ông như vậy, cũng không cho một cô gái xinh đẹp như cô ấy một chút mặt mũi. Lương Như Yên thật sự muốn một đao bổ chết hắn.

- Làm sao vậy, anh xem bộ dạng của em giống như không muốn, nên anh sẽ không dây dưa với em, còn không được sao?!

Tần Thiên kênh kiệu nói.

- Khốn nạn! Tôi là một cô gái, anh không thể nhường nhịn tôi được hay sao, tôi suy nghĩ một chút không được sao?!

Lương Như Yên cảm thấy vô cùng khó chịu, nói.

- Hì hì, vậy được rồi, anh sẽ để cho em suy nghĩ thật kỹ!

Tần Thiên nói xong, ôm lấy Lương Như Yên, bàn tay to đặt lên ngực Lương Như Yên xoa xoa bóp bóp, làm cho cả người cô ấy run lên, sắc mặt ửng đỏ.

- Không được làm bậy, đây là phòng làm việc!

Lương Như Yên vội vàng giãy giụa, đẩy Tần Thiên ra.

- Cũng đúng, vậy chúng ta đi nhà về nhà của anh, nhà của anh không còn ai cả!

Tần Thiên đề nghị, Lương Như Yên nghe thấy thiếu chút nữa té lăn trên đất. Cô ấy không biết tên khốn nạn Tần Thiên này rốt cuộc là khờ thật hay là bị ngu, thực sự muốn cô ấy tức điên mới bỏ qua hay sao.

- Anh đừng quấy phá nữa giúp tôi, ngoan ngoãn ngồi ở đây, không được giở trò xằng bậy, chờ tôi giải quyết công việc xong rồi cùng nhau đi ăn cơm trưa!

Lương Như Yên thở phì phò nói, nói xong quay trở lại bàn làm việc bắt đầu công việc. Tần Thiên cũng rất nghe lời ngồi ở trên ghế sa lon, chơi điện thoại di động, thỉnh thoảng nói chuyện với cô ấy.

Từ từ Tần Thiên cũng biết được tình trạng hiện tại của công ty Lương Như Yên.

Dựa vào tạp chí của Chân Như Hoa, việc đầu tư của Tần Thiên còn có quảng cáo hỗ trợ vào, công ty Lương Như Yên trong nháy mắt liền phát triển tốt. Tổng tài sản công ty sở hữu từ một hai trăm triệu bây giờ đã tăng gần năm tỷ, nhưng đang không ngừng tiếp tục tăng lên, tình hình vô cùng thuận lợi.

Dựa theo tình hình phát triển như vậy, đến khi cuối năm, giá trị toàn bộ công ty có thể đạt được hai mươi tỷ, có thể trở thành một công ty có tiếng tăm lớn.

Đây cũng là mong ước của Lương Như Yên, đưa công ty ngày càng phát triển, khiến cho nhiều người hơn tới công ty của cô ấy đầu tư, đạt được vị thế trên trường quốc tế, như vậy cô ấy mới thỏa mãn.

- Được rồi, Tần Thiên, tôi trước đó thấy anh và đại minh tinh Trương Tử Nghiên cùng nhau chụp ảnh bìa đĩa nhạc, người kia đúng là anh sao?!

Lương Như Yên nhìn Tần Thiên hỏi.

- Đúng vậy, thế nào?

Tần Thiên trả lời.

- Thực sự sao?

Lương Như Yên nghe Tần Thiên khẳng định trả lời, lập tức kích động, đứng lên nhanh chóng đi đến trước mặt của Tần Thiên.

- Em làm gì vậy... Ban ngày ban mặt, em muốn dùng vũ lực với tôi sao, anh sẽ la lên đó!

Tần Thiên đưa tay bảo vệ trước ngực, khẩn trương nói.

- Bớt nói nhảm cho tôi, ai muốn dùng vũ lực với anh. Tôi chỉ là muốn hỏi anh có quen biết Trương Tử Nghiên hay không, có thể mời cô ấy đến công ty của chúng ta chụp một quảng cáo được không? Tôi đã tìm gặp cô ấy nhiều lần, nhưng đều không được, anh có biện pháp gì hay không?

Lương Như Yên vô cùng mong đợi, vội vàng hỏi Tần Thiên.

Hiện tại Trương Tử Nghiên đã là một đại minh tinh quốc tế, sức ảnh hưởng vô cùng lớn. Chỉ cần cô ấy có thể mời được Trương Tử Nghiên đến chụp quảng cáo, và để cho Chân Như Hoa đăng vào trong tạp chí, chắc chắn nhiều người sẽ biết đến công ty, công ty vốn đang mở rộng sẽ càng thêm thành công.

- À, thì ra là như vậy, em chờ một chút, để anh hỏi thử xem sao!

Tần Thiên nói xong lấy điện thoại di động ra, tìm được số của Trương Tử Nghiên liền gọi cho cô ấy. Cuộc gọi rất nhanh đã được bắt máy.

- Này, đại minh tinh, có thời gian hay không, tôi muốn cần cô hỗ trợ chụp một quảng cáo, có được không?

Tần Thiên nghe điện thoại hỏi.

Bên kia điện thoại, Trương Tử Nghiên vừa tham dự xong một buổi họp báo trở lại trong phòng để nghỉ ngơi, thấy Tần Thiên gọi điện tới có chút kinh ngạc, trong lòng cũng rất vui vẻ.

- Không thành vấn đề, khi nào?

Trương Tử Nghiên rất nhanh liền đồng ý, không chút do dự.

- Mấy ngày nữa đi, tôi sẽ gọi điện thoại cho cô!

Tần Thiên nói xong trực tiếp liền cúp máy, đi về phía Lương Như Yên nói đã giải quyết xong.

- Cứ như vậy là xong? Anh không gạt tôi chứ?!

Lương Như Yên nhìn Tần Thiên với ánh mắt kinh ngạc nói.

- Anh lừa em làm gì, mấy ngày nữa em sẽ biết! Bây giờ đã mười hai giờ trưa, bụng của anh đã đói lắm rồi, chúng ta đi ăn cơm đi!

Tần Thiên vừa nói như vậy Lương Như Yên lúc này mới phát hiện đã tới giờ nghỉ trưa, Sáng sớm cô ấy chỉ ăn một ít, bụng cũng đã đói, lập tức thu dọn một chút, sau đó cùng Tần Thiên rời công ty, đi đến một nhà hàng kiểu Pháp cách công ty không xa.

Đây là một nhà hàng mới mở, Lương Như Yên rất thích ăn món ốc sên ở nơi này, hầu như mỗi ngày đều muốn tới đây ăn một bữa.

Hai người Tần Thiên vào nhà hàng, tìm chỗ ngồi xuống. Ăn xong, thì uống rượu vang, Lương Như Yên muốn cùng Tần Thiên nói tiếp về chuyện của Trương Tử Nghiên, bởi vì cô ấy còn chưa tin tưởng Tần Thiên nhanh như vậy đã mời được Trương Tử Nghiên.

- Tần Thiên!

Giữa lúc hai người đang trò chuyện, đột nhiên, xung quanh một âm thanh quen thuộc vang lên. Tần Thiên lập tức quay đầu lại, thấy ngay cửa nhà hàng một người mập mạp mặc tây trang, dẫn theo một mỹ nữ đi đến, đó là Phạm Kiến và Tiểu Mỹ.

- Phạm Kiến, không ngờ lại gặp mặt ở đây, mau tới đây!

Tần Thiên phất tay gọi hai người lại.

Hai người Phạm Kiến cũng nhanh chóng đi đến chỗ Tần Thiên.

Lúc này, nhà hàng đột nhiên có mấy tên bịt mặt xông vào cầm súng ống trong tay, trực tiếp nhắm ngay hai người Phạm Kiến. Tần Thiên vừa nhìn, nhất thời sắc mặt đại biến, lập tức hướng về phía Phạm Kiến hô lớn:

- Phạm Kiến, cẩn thận phía sau!

Nói xong Tần Thiên nhanh chóng xông ra ngoài. Phạm Kiến thấy dáng vẻ kinh hoảng của Tần Thiên, lập tức quay đầu lại, thấy có người cầm súng chĩa vào hắn, sắc mặt đại biến, không nói hai lời, trực tiếp kéo theo Tiểu Mỹ, vội vàng chạy đi.

- Bang bang!

- Phanh!

Trong nháy mắt, tiếng súng đã vang lên.

- A... !

Trong nhà hàng có người đã trúng đạn, Phạm Kiến ôm lấy Tiểu Mỹ cùng nhau ngã trên mặt đất, nếu không phải tránh né kịp có lẽ đã chết.

- Muốn chết!

Tần Thiên lúc này đã xuất hiện ở trước mặt của mấy tên này, trực tiếp xoay tròn mà tát, mỗi tên đều nhận một cái tát điếng người. Toàn bộ bị đánh ngã xuống đất, miệng đầy máu tươi, tất cả súng ống đều bị Tần Thiên đạp vỡ.

- Phạm Kiến, Phạm Kiến, anh không sao chứ? Anh cố chịu, chặn vết thương lại, em lập tức điện thoại gọi xe cứu thương!

Lúc này, Tiểu Mỹ nhìn Phạm Kiến chảy nhiều máu vô cùng nóng vội hô lớn, vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi điện.

- A!

Phạm Kiến cố nén đau đớn, mặt đều trắng bệch, bện chặt vết thương.

- Để tôi, tôi xem một chút!

Tần Thiên nhanh chóng chạy đến bên cạnh Phạm Kiến, thấy người hắn chảy nhiều máu, thật may mắn đạn không trúng động mạch chủ. Tần Thiên nhất thời thở dài một hơi, không có gì đáng ngại.

- Không có việc gì, chỉ là một vết thương nhỏ, không mất mạng được, không cần gọi điện thoại, giao cho tôi được rồi!

Tần Thiên nhìn Phạm Kiến nói, lập tức từ tay của Phạm Kiến rút ra một con dao nhỏ, dùng để lấy đạn ở bên trong ra.

Bình Luận (0)
Comment