Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1328 - Chương 1333: Hôn Mị Ảnh

 Chương 1333: Hôn Mị Ảnh Chương 1333: Hôn Mị Ảnh Chương 1333: Hôn Mị Ảnh

- Ba!

- A!

Cái tát của Mị Ảnh còn chưa đánh vào mặt Tần Thiên, mông của cô ấy đã bị hắn đánh mạnh vào, khiến cô ấy kêu đau một tiếng. Sau đó còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần, cả người cô ấy bị Tần Thiên trực tiếp đè xuống, thân thể nằm gọn dưới người của hắn, tiếp tục kiềm chặt hai tay của cô ấy, khiến cho cô ấy không thể nhúc nhích.

- Người đàn bà chanh chua chết bầm, rõ ràng là cô dùng ngực của mình áp vào mặt của tôi, lại dám đánh tôi, có tin tôi quất cô hay không?!

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh cả giận nói.

- Lưu manh, buông ra!

Mị Ảnh rống giận, hai chân kẹp lấy phần eo của Tần Thiên, mãnh liệt giùng giằng, nhưng vẫn không thể thoát được.

- A!

Đột nhiên, Mị Ảnh nhẹ nhàng thả lỏng, cả người run lên, sắc mặt chợt ửng đỏ, cũng ngừng giãy giụa. Tần Thiên cũng ngây ngẩn cả người, bởi vì Mị Ảnh mãnh liệt giùng giằng kẹp lấy phần eo của hắn, kết quả nơi riêng tư của cả hai kịch liệt đụng vào nhau, ma sát vào nhau, hạ bộ của Tần Thiên liền có phản ứng, hung hăng chĩa vào nơi riêng tư của Mị Ảnh.

Mị Ảnh lớn như vậy, nơi riêng tư lần đầu tiên bị hạ bộ của người đàn ông chạm gần vào, nhất thời cả người không khống chế được run một cái, phát sinh một tiếng kêu.

Trong lúc nhất thời, hai người đều yên lặng, vẫn không nhúc nhích, Tần Thiên nhìn Mị Ảnh dưới thân, sắc mặt hồng hồng, cực kỳ đẹp, phô bày cái miệng anh đào nhỏ nhắn thoạt nhìn cực kỳ mê hoặc.

Sáng sớm, bị Mị Ảnh gây xích mích bắt lại, ngửi hàng loạt mùi thơm trên người của con gái, Tần Thiên nhất thời có chút không khống chế nổi, cúi đầu, từ từ hướng phía Mị Ảnh hôn tới.

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên hôn tới, tim đập nhanh hơn, hai mắt từ từ nhắm ngHiền lại.

Miệng của hai người sắp tiếp xúc vào nhau.

- Không được!

Đột nhiên, Mị Ảnh vội vàng mở mắt ra, lập tức tránh né Tần Thiên, đánh vào tay, hai chân nhanh chóng vung vào thắt lưng của hắn, cố sức đẩy, trực tiếp đẩy được Tần Thiên ra. Cả người từ trên giường nhảy xuống, nhanh chóng đi đến WC, kéo mạnh cửa nhà vệ sinh ra, cả người dựa vào trên cửa mặt, miệng to thở dốc, trái tim gần như sắp nhảy ra ngoài.

Cảnh tượng vừa rồi không ngừng hiện lại trong đầu Mị Ảnh. Hai người chút nữa là hôn nhau, một khắc cuối cùng bản năng của Mị Ảnh vùng lên, tát Tần Thiên một cái, nhanh chóng trốn thoát. Một loạt động tác này chính cô ấy cũng không nghĩ tới.

- Phù phù!

Mị Ảnh cố gắng hít sâu, để cho bản thân bình tĩnh trở lại, không đỏ mặt, tim không đập nhanh.

Bên ngoài, Tần Thiên buồn bực ngồi ở trên giường, mới sáng sớm bị Mị Ảnh làm cho nổi hứng, còn bị ăn hai cái tát, trong lòng còn có một chút xấu hổ, muốn hỏi Mị Ảnh thế nào cũng không dám hỏi.

Đang nghĩ ngợi, điện thoại di động của Tần Thiên vang lên, Tần Thiên cầm lên vừa nhìn, là Phong Tử gọi tới, lập tức nghe máy.

- Tần Thiên, cậu không sao chứ?!

Điện thoại bên kia, Phong Tử vội vàng hỏi.

- Không có việc gì, có chuyện gì mà gấp gáp như vậy?

Tần Thiên nghi ngờ hỏi.

- Mẹ kiếp, làm tôi sợ muốn chết, không có việc gì là tốt rồi. Ngày hôm qua Mộ Dung Hiền gọi điện thoại cho tôi nói chỗ ở của cậu bị nổ tung, cũng chẳng biết cậu đi đâu, tôi còn tưởng rằng cậu đã xảy ra chuyện, không có việc gì là tốt rồi, tôi lập tức thông báo cho bọn họ không cần lo lắng!

Phong Tử ở đầu dây bên kia nói, nói xong liền cúp máy.

Tần Thiên nhìn vào điện thoại di động, có hơn một trăm cuộc gọi điện chưa nhận, trong đó có Mộ Dung Hiền, Dư kiều, Tần Chấn Long, ... Tần Thiên vội vàng điện thoại nói cho bọn họ biết hắn không có việc gì, không cần lo lắng.

- Mẹ kiếp, phòng của tôi làm sao bị nổ, không phải đang thật tốt sao!

Tần Thiên nhìn gian phòng buồn bực nói, nói xong phát hiện không đúng, hắn không phải ở trong quán rượu sao, ở đây không biết là địa phương nào. Hắn còn ngủ cùng với Mị Ảnh, không biết có chuyện gì.

Tần Thiên nhanh chóng hồi tưởng lại, nhớ tới ngày hôm qua chính hắn từ bên trong không gian chiếc nhẫn đi ra cứu Mị Ảnh, sau đó không biết thế nào đã ngất đi. Xem ra là do hắn hôn mê, sau đó Mị Ảnh dẫn hắn tới nơi này.

Căn phòng bạo tạc, đoán chừng là Mị Ảnh bị tên linh hồn áo đen tập kích.

Đang nghĩ ngợi, Mị Ảnh từ trong WC đi ra, đã khôi phục lại bộ dạng trước kia, gương mặt băng lãnh.

- Đi thôi, điều tra một chút xem có còn người của Âm dương thần giáo ở chỗ này hay không!

Vẻ mặt Mị Ảnh lạnh như băng nhìn Tần Thiên nói, lập tức xoay người đi ra bên ngoài, Tần Thiên cũng vội vàng đi theo. ...

Bởi vì có thêm sự tình lúc tối diễn ra, toàn bộ thành phố Giang Khẩu đều xảy ra sóng to gió lớn, lòng người dân của toàn thành phố đều bàng hoàng, không một ai dám tùy ý ra khỏi cửa.

Cảnh sát thành phố Giang Khẩu đều choáng váng, toàn bộ mộ viên biến thành một cái hố to, chẳng biết đi đâu, giống như bị thế lực nào đó bứng đi, cả đám không biết giải quyết vấn đề này như thế nào.

Tần Thiên và Mị Ảnh còn có hai vị trưởng lão Tần gia ở thành phố Giang Khẩu này điều tra một ngày một đêm, nhưng vẫn không có phát hiện người của Âm dương thần giáo. Mị Ảnh cũng nhanh chóng rời đi, bên trên có nhiệm vụ giao cho cô ấy, còn hai vị lão giả Tần gia vẫn ở lại, bởi vì họ sợ người của Âm dương thần giáo một lần nữa xuất hiện, tạm thời tiếp tục ở lại chỗ này quan sát tình hình, đồng thời hỗ trợ Tần Thiên.

Về phía tu luyện giới cũng một lần nữa truy tìm tung tích của Âm dương thần giáo, nhưng bọn người Âm dương thần giáo này cũng giống như lần trước, biến mất không chút dấu vết, chẳng biết đi đâu, không cách nào tìm kiếm một cách dễ dàng.

Tần Thiên bởi vì phải giúp Liễu Như Thích báo thù, vì vậy vẫn như cũ ở lại thành phố Giang Khẩu, không thể rời đi, tiếp tục phái người của Bách Hoa tông tìm kiếm nơi ẩn núp của Hàn Ma.

- Được rồi, anh không sao, mọi người có thể quay trở về!

Tần Thiên nhìn hai người Thiên Hà và Tây Đảo Hợp nói.

- Vâng, mọi người cẩn thận một chút, có việc gì lập tức tìm chúng ta!

Thiên Hà dặn dò Tần Thiên, cô ấy và Tây Đảo Hợp rời khỏi đỉnh núi, tiến vào trấn Thanh Phong. Còn Tần Thiên và Liễu Như Thích cũng rời khỏi không gian chiếc nhẫn, quay về trong phòng ở quán rượu.

- Đi thôi, ngày hôm qua chúng ta không có đến trung tâm thành phố mua sắm, ngày hôm nay bù lại!

Tần Thiên nắm tay Liễu Như Thích nói, hai người liền rời đi, trực tiếp đi bộ đến trung tâm thương mại. ...

Suốt cả ngày, Tần Thiên cùng Liễu Như Thích đi dạo phố mua sắm, tiêu xài phóng túng, vui chơi khắp nơi.

Trời chạng vạng tối, Tần Thiên nhận được điện thoại của Lương Văn Ngôn, bên trong điện thoại hắn rất kích động nói lời cảm tạ Tần Thiên. Nếu như lần này không nhờ có sự hỗ trợ của Tần Thiên, hắn đã gặp phải rắc rối, may mắn được Tần Thiên ra tay giúp đỡ, chuyện lần này có thể giảm tính nguy hiểm xuống thấp nhất. Kết quả Lương Văn Ngôn được cấp trên biểu dương, cho rằng hắn biết cách lãnh đạo, rất tốt khống chế được phần tử khủng bố, phá vỡ hành động của bọn chúng, đảm bảo sinh mạng và tài sản của nhân dân. Nếu không phải Lương Văn Ngôn vừa lên chức, phỏng chừng chuyện lần này có thể giúp hắn thăng chức.

Cuối cùng Lương Văn Ngôn mời Tần Thiên khi nào quay về thành phố Quang Châu đến nhà hắn làm khách. Tần Thiên đã đồng ý, hắn cũng muốn gặp lại Lương Như Yên, muốn biết cô gái này suy nghĩ việc trở thành nữ nhân của hắn như thế nào rồi. ...

Bình Luận (0)
Comment