Buổi trưa, tất cả mọi người đều đi ra ăn cơm, sau đó bọn họ rời khỏi thị trấn, thuê xe đi đến thành phố lớn, mua vé máy bay, trực tiếp bay trở về thành phố Quang Châu.
Sau khi trở lại thành phố Quang Châu đã hơn mười giờ tối, đám nữ nhân của Tần Thiên đều chưa ngủ, nhìn thấy Tần Thiên trở về cao hứng cực kỳ khủng khiếp, lập tức lôi kéo sáu người Tần Thiên đi hát karaoke trong cư xá chúc mừng.
- Trong khoảng thời gian này anh không có ở nhà có phát sinh chuyện đại sự gì hay không?
Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ hỏi.
- Không có, Phạm Kiến có đến tìm anh mấy lần, không biết có chuyện gì, hỏi có việc gì thì cậu ấy không nói. Cậu ấy nói, nếu anh trở về thì hãy đi tìm cậu ấy!
Hàn Thi Vũ nói.
Tần Thiên nhẹ gật đầu, đoán chừng hẳn là việc tu luyện có vấn đề, Phạm Kiến nhất định là tấn cấp, chắc là muốn tìm hắn báo thù. Phạm Kiến còn cảm thấy khó chịu về lần trước, một ngày không đánh lại cảm thấy không thoải mái, Tần Thiên thầm nghĩ.
- Đúng rồi, Tần Thiên, vừa hay công ty của chúng ta muốn quay một bộ phim, anh muốn cùng đi đến xem không, Tử Nghiên đóng đó!
Hàn Thi Vũ vẻ mặt kích động nhìn Tần Thiên nói, nếu không phải Tần Thiên dẫn Trương Tử Nghiên về, chỉ sợ là bọn họ không có cơ hội cùng Trương Tử Nghiên hợp tác, càng không có được diễn viên ưu tứ như Trương Tử Nghiên đóng phim điện ảnh cho công ty bọn họ.
- Thật sự sao, lúc nào? Đúng rồi, Tử Nghiên đâu rồi, như thế nào không nhìn thấy cô ấy!
Tần Thiên hỏi.
- Sư phụ của cô ấy đã đến, nên cô ấy đã dọn đi. Ngày mai anh có thể gặp cô ấy, ngày mai chúng ta đi đến thôn Trần gia quay phim, anh có muốn cùng đi với bọn em không, dù sao anh cũng không có việc gì!
Hàn Thi Vũ nói.
- Tốt, vậy anh đi vài ngày, sau đó còn có chuyện khác!
Tần Thiên đáp ứng nói, nghỉ ngơi trước vài ngày, tiếp theo chuẩn bị đi báo thù cho Tây Đảo Hợp, sau đó tiến hành gấp rút tu luyện. Tần Thiên chuẩn bị cho Tây Đảo Hợp báo xong thù sẽ đi vào bên trong không gian thần tàng đại thế giới một lần nữa, trên địa cầu đã không còn cách nào làm cho hắn tu luyện một cách nhanh chóng, chỉ có thể tiến vào thế giới tu luyện khác Tần Thiên mới có thể an tâm tu luyện.
Mọi người cùng nhau ăn mừng cũng đến rạng sáng, hai giờ mới chịu trở về, sau khi trở về Tần Thiên liền đi ngủ. ...
Ngày hôm sau.
Buổi sáng hơn tám giờ, Tần Thiên bị Hàn Thi Vũ đánh thức, tổ biên kịch đã chuẩn bị xong, phải lên đường.
Lần này Hàn Thi Vũ và Lâm Hiểu Di dẫn đầu toàn bộ tổ biên kịch đi ra ngoài, những người khác ở lại thành phố Quang Châu bên này. Hiên Viên Phiêu Nhi nhàn rỗi không có việc gì cũng muốn đi, Tiêu Du cũng vừa tốt không có việc gì, liền cùng đi, Hiên Viên Thác thì đi trở về, muốn báo cáo kết quả công tác cho sư môn.
- Em cũng muốn đi, em có một tuần lễ nghỉ phép!
Lý Phỉ Nhi từ bên trong phòng lao tới nói, đợt này đến phiên cô ấy được nghỉ phép.
- Được, vậy thì cùng đi, nhanh đi thay quần áo!
Tần Thiên đưa tay ôm lấy Lý Phỉ Nhi, hôn lên môi của cô ấy, sau đó buông cô ấy ra. Lý Phỉ Nhi không giống như bình thường lập tức chạy tới rửa mặt, chỉ chốc lát đã thay xong quần áo, rửa mặt hoàn tất, mọi người đều đi ra cửa.
Bên ngoài từ lâu đã chuẩn bị xong một chiếc xe việt dã cỡ lớn, Tần Thiên lái xe, chở bọn họ rời khỏi cư xá, đi ra ngoại thành, người của tổ biên kịch cũng đã xuất phát đến nơi đó.
Đã đến bên ngoài thành tây, người của tổ biên kịch đã đến, tổng cộng có hơn mười chiếc xe, Trương Tử Nghiên cũng đã tới, ngồi ở trên xe quản lý, nhìn thấy Tần Thiên trở về vô cùng vui mừng, lập tức hướng về phía Tần Thiên phất tay kêu gọi.
Tần Thiên hướng về phía cô ấy mỉm cười, con mắt hướng nhìn vào trong xe của cô ấy. Một lão ni cô ngồi ở bên trong, nhắm mắt dưỡng thần, trên người tản mát ra một cổ khí tức vô lường khó đoán, tuyệt đối là một cường giả. Lão ni cô kia phát hiện Tần Thiên đang nhìn bà ấy, ánh mắt lập tức hướng nhìn về phía Tần Thiên bên này, liếc nhìn Tần Thiên, lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó một lần nữa nhắm mắt lại.
- Lão ni cô kia là sư phụ của Tử Nghiên sao?
Tần Thiên quay đầu lại nhìn Hàn Thi Vũ hỏi.
- Đúng vậy, thực lực của bà ấy rất đáng sợ, chúng ta đứng trước mặt của bà ấy căn bản không có bất kỳ sức phản kháng nào!
Hàn Thi Vũ nói, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, bởi vì lúc trước bọn họ đã từng cảm thụ qua sự đáng sợ của lão ni cô này, như sóng to gió lớn, vô cùng khủng bố.
- Ừm! Hoàn toàn chính xác, rất đáng sợ, đoán chừng chỉ có Thiên Hà mới có thể đối kháng cùng bà ấy!
Tần Thiên nói, hắn tự thấy bản thân không đủ sức chống cự bà ấy, đương nhiên, nếu Tần Thiên dốc sức liều mạng cũng chưa hẳn không thể đánh lại bà ấy.
- Thực lực của bà ấy chắc chắn là đạt cảnh giới bảy sao cấp năm, có cùng cấp bậc với em!
Thiên Hà mở miệng nói, với tư cách cao thủ cảnh giới bảy sao, liếc nhìn có thể thấy được đại khái thực lực của lão ni cô.
Tần Thiên nghe được lời Thiên Hà nói, cảm thấy rất tổn thương, thầm nghĩ trong đầu:
- Mẹ kiếp, lão tử tu luyện muốn chết mới đạt được cảnh giới sáu sao cấp bốn đỉnh phong mà thôi. Thiên Hà bằng cách nào giống như ngồi trên hỏa tiễn, cấp bậc tăng vọt, thật là không có thiên lý.
Lập tức, Tần Thiên phát động xe hướng đến thôn Trần gia.
Thôn Trần gia nằm ở sâu trong núi, khoảng cách giữ thôn này với thành phố Quang Châu đại khái hơn 100km, vị trí cực kỳ vắng vẻ, điều kiện vô cùng khó khăn. Lần này cần quay một bộ phim thần thoại, tên là Thiên Tiên, kinh phí đầu tư đạt đến hơn một tỷ, vì để đạt được hiệu quả hình ảnh ở trạng thái chân thật nhất, lúc này đây quay chụp toàn bộ đều chọn dùng quay ngoại cảnh.
- Đúng rồi, như thế nào anh không thấy được nhân vật nam chính, lần này quay phim không có nhân vật nam chính sao?
Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di hỏi.
- Nhân vật nam chính đang có rất nhiều lịch bận, nên ngày mai mới có thể tới, chúng ta tới trước, quay trước những phân cảnh khác!
Lâm Hiểu Di nói.
- Thì ra là như vậy, chậc chậc, nói không chừng anh có thể đóng vai nam chính!
Tần Thiên cười đùa nói.
- Em cũng nghĩ vậy, em sẽ lập tức gọi điện thoại cho nam diễn viên kia đừng tới nữa!
Hàn Thi Vũ lập tức đến, Tần Thiên nghe xong, vội vàng chối từ, hắn chỉ là tùy tiện nói đùa mà thôi, muốn hắn đi quay phim, điều này là không thể.
Chạy xe hơn hai tiếng đồng hồ, mọi người rốt cuộc cũng sắp tới nơi muốn đến. Thôn Trần gia ở trong núi sâu, muốn đi vào bên trong nhất định phải chạy vòng quanh núi lớn mấy kilomet. Cảnh sắc nơi này thật sự không tệ, đường đi vô cùng tốt, Tần Thiên vừa lái xe vừa thưởng thức lấy cảnh sắc xung quanh.
Đang thưởng thức, đột nhiên phía trước chính giữa đường đi xuất hiện một trạm nhỏ ngăn lại, chặn đường đi lên. Có mấy tên đàn ông đứng bên ven đường hút thuốc, thu phí qua đường, nhìn thấy một đoàn xe của bọn người Tần Thiên, lập tức có ý ngăn chặn lại.
- Có chuyện gì xảy ra, vì cái gì mà ở đây thu phí!
Tần Thiên nhìn mấy tên đàn ông kia khó hiểu hỏi.
Đám người này nhìn xe Tần Thiên, ngó vào bên trong xe nhìn thấy đám nữ nhân của Tần Thiên lập tức lộ ra bộ mặt háo sắc, hai mắt híp lại.
- Bớt nói nhảm, ở đây là địa bàn của chúng tôi, cậu muốn đi vào thì phải đóng phí. Một người 200, ở đây tổng cộng có sáu người, phải đưa tất cả 1200. trả phí đây!
Một tên ngậm điếu thuốc, tay cầm giấy viết sáu cái thẻ, đưa cho Tần Thiên, yêu cầu Tần Thiên trả phí đi đường, rõ ràng là làm loạn đoạt tiền.
- Đi ăn cướp à?!
Hàn Thi Vũ nghe xong, lập tức kêu lớn lên.
- Nói chúng tôi là cướp bóc tùy cô, có đưa tiền hay không, không đưa thì không cho đi qua. Nhưng mà, nếu cô để cho tôi hôn, tôi có thể không thu tiền!
Tên đàn ông ngậm điếu thuốc nhìn Hàn Thi Vũ cười háo sắc, mắt híp lại đùa giỡn nói. ...