- Nàng không phải nói đùa chứ, Tiểu Bạch đáng yêu như thế, sao có thể là Thôn Thiên thú a, điều này cũng quá kinh khủng rồi!
Tần Thiên nhìn Bạch Linh, mặt mũi tràn đầy vẻ không tin. Tiểu Bạch thoạt nhìn tựu như một tiểu sủng vật vô cùng dễ thương, sao có thể là Thôn Thiên thú loại yêu thú hung tàn, chuyện này cũng kém quá xa.
Bạch Linh nhìn Tần Thiên lắc đầu nói:
- Ta không có nói giỡn, Tiểu Bạch chính là Thôn Thiên thú, chúng ta từng tại xem qua thánh điển bên trong Yêu tộc. Lúc Thôn Thiên thú còn nhỏ chính là có bộ dạng này, có thể tự nhiên xuyên thẳng qua không gian, không bị trói buộc, đồng thời có khí tức hung hãn, có thể làm cho tất cả yêu thú tám sao trở xuống cảm thấy được sự sợ hãi. Hơn nữa, theo sự phát triển, khí tức hung hãn trên người sẽ từ từ bộc lộ ra, cuối cùng nhất phát triển trở thành hung thú chí cường trong thiên địa. Hiện tại nó biến thành cái dạng này, biến hóa thành hình dạng con người, chính là dấu hiệu của sự phát triển!
Tần Thiên nghe Bạch Linh nói không biết nói cái gì cho phải, âm thầm suy nghĩ:
- Tiểu Bạch đã trở thành Thôn Thiên thú, trở thành hung thú, nếu thú tính của nó bạo phát ra sẽ như thế nào, sẽ hủy diệt sự sống sao, nói như vậy, chính mình chẳng phải đã trở thành tội nhân sao.
- Trong tương lai Tiểu Bạch sẽ trưởng thành, tất nhiên sẽ trở về bản chất thú tính, trở nên vô cùng hung tàn, tai họa của thế gian. Biện pháp tốt nhất là bóp chết nó từ khi còn nhỏ!
Thanh Nhi nói.
- Không! Không có khả năng, ta sẽ không giết chết Tiểu Bạch, ta không tin Tiểu Bạch sẽ biến thành hung thú nguy hại cho nhân gian!
Tần Thiên vội vàng phủ nhận nói, cực kỳ kích động, muốn hắn giết Tiểu Bạch, đó là chuyện tuyệt đối không thể nào.
- Ngược lại cũng không cần giết nó, Tần Thiên, mấu chốt là xem ở chàng!
Bạch Linh nói.
- Xem ở ta? Thế là thế nào?
Tần Thiên hoang mang hỏi.
- Xem chàng dạy dỗ Tiểu Bạch như thế nào, hi vọng ngươi có thể khống chế được Tiểu Bạch, khiến nó đừng làm hại nhân gian thì tốt rồi. Thôn Thiên thú xuất hiện, không nhất định là chuyện xấu, chàng là người có vận khí lớn. Thôn Thiên thú đi theo chàng, tất nhiên là có nguyên nhân, một thanh đao có thể sát nhân cũng có thể cứu người. Chính là xem chàng như thế nào khống chế Tiểu Bạch, khống chế tốt, chính là một chuyện vô cùng tốt!
Bạch Linh nhìn Tần Thiên nói.
Cô ấy nói một chút cũng không sai, Tiểu Bạch loại yêu thú nghịch thiên này, nếu được Tần Thiên khống chế tốt, đợi đến lúc trưởng thành, đây chính là muốn giết chết ai có thể giết.
- Yên tâm, ta nhất định sẽ khống chế tốt Tiểu Bạch, không nói với hai người nữa, ta đi xem Tiểu Bạch trước!
Tần Thiên nói xong, cả người liền biến mất, sau một khắc, đã xuất hiện ở trước mặt Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch đang ở trong rừng cây hù dọa yêu thú, chứng kiến Tần Thiên đi đến, vô cùng vui mừng, kêu lên hai tiếng cát và liền chạy tới, chạy một mạch về phía Tần Thiên. Chỉ tiếc chính là, thân thể Tần Thiên chỉ là linh hồn, căn bản không có thật thể, để cho Tiểu Bạch bị vồ ếch chụp hụt.
- Tiểu Bạch, ngươi không thể ôm ta được, thân thể của ta bây giờ chỉ là linh hồn. Đến đây, ta nói với ngươi mấy câu!
Tần Thiên nhìn Tiểu Bạch cười nói.
- Tần Thiên ca ca, huynh muốn nói gì với Tiểu Bạch vậy?
Tiểu Bạch mở miệng nói chuyện.
- Tiểu Bạch, ca ca đối với ngươi có tốt không?
Tần Thiên hỏi.
- Đương nhiên là có rồi!
Tiểu Bạch ngoan ngoãn trả lời.
- Vậy ngươi có nghe lời ca ca nói hay không?
Tần Thiên tiếp tục hỏi.
- Đương nhiên nghe á!
Tiểu Bạch đáp.
- Ừm, vậy là tốt rồi, về sau mặc kệ phát sinh dạng sự tình gì, ngươi đều phải nghe lời ca ca nói, ngươi có thể đồng ý với ca ca không?
Tần Thiên vui vẻ tiếp tục hỏi Tiểu Bạch.
- Ưm ưm, có thể, ta còn muốn gả cho Tần Thiên ca ca, làm vợ của Tần Thiên ca ca. Tần Thiên ca ca, chừng nào thì huynh cùng với Tiểu Bạch làm chuyện mà người lớn hay làm vậy, Tiểu Bạch rất chờ mong!
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên nói, nói xong cả người lập tức biến thành bộ dạng tiểu thiên sứ kinh diễm, trơn bóng nhìn Tần Thiên, mặt mũi tràn đầy vẻ ngượng ngùng.
Tần Thiên nghe xong, thiếu chút nữa hôn mê, nói thật, hắn đối với Tiểu Bạch hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác nào, cho dù là hiện tại Tiểu Bạch toàn thân không mảnh vải che thân, Tần Thiên cũng không có bất kỳ cảm giác. Bởi vì Tiểu Bạch trong mắt hắn chỉ là một con yêu thú, bất luận thấy thế nào, Tiểu Bạch cũng chỉ là yêu thú. Tuy Tiểu Bạch biến thành mỹ nữ, nhưng ngay từ đầu không giống với Bạch Linh đã mang bộ dạng nhân loại xuất hiện ở trước mặt Tần Thiên, Tần Thiên thấy thế nào cũng là yêu thú. Để cho Tần Thiên làm tình cùng với yêu thú, hắn không có biện pháp nào tiếp nhận khẩu vị nặng như vậy.
- Khục khục... Tiểu Bạch, đừng ẩu tả, ta là ca ca ngươi, như thế nào có thể cùng ngươi làm ra loại chuyện cảm thấy khó xử kia, nhanh biến trở về đi!
Tần Thiên vội vàng nói.
- Vì cái gì a, Tần Thiên ca ca, bộ dạng này của Tiểu Bạch rất xấu sao?
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên thương tâm mà nói.
- Không có, rất đẹp, nhưng mà ta chính là ca ca của ngươi, không có ý nghĩ khác, ngươi cũng đừng nghĩ lung tung, hiểu rõ chưa?!
Tần Thiên vội vàng giải thích mà nói.
- Không! Ta không cần, ta muốn làm vợ của Tần Thiên ca ca, ta cũng muốn giống như những nữ nhân khác, cùng với ca ca ở trên giường làm tình như thế!
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên quật cường nói, Tần Thiên nghe đến trán ứa ra mồ hôi lạnh, rất khó khăn để giải thích với con yêu thú này rồi.
- Khục khục... Chuyện này, Tiểu Bạch, ngươi mau nghe lời, ngươi nếu không nghe lời, ca ca sẽ tức giận, cũng không cần ngươi nữa!
Tần Thiên uy hiếp nói.
Tiểu Bạch nghe xong, lập tức khẩn trương, vội vàng biến trở về bộ dạng tiểu sủng vật đáng yêu, nhìn Tần Thiên nói:
- Ca ca đừng vứt bỏ Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nghe lời là được rồi!
- Ừm, vậy là tốt rồi, trước cứ như vậy, đến đây, những vật này đều cho ngươi ăn. Ca ca dẫn ngươi đi gặp các tỷ tỷ Bạch Linh, ngươi cũng phải nghe lời của bọn họ, hiểu rõ chưa?!
Tần Thiên nhìn Tiểu Bạch nói, lấy một ít Thiên Nguyên thạch cực phẩm từ trong túi trữ vật đem ra, cho Tiểu Bạch, nhanh chóng mang theo Tiểu Bạch đi đến chỗ của Bạch Linh, để cho Bạch Linh chăm sóc Tiểu Bạch.
Lập tức, Tần Thiên vội vàng đi tìm Mặc Linh Tuyết đã nhiều ngày không thấy. Từ lần đem Mặc Linh Tuyết đưa vào trong rừng rậm về sau, Tần Thiên đã không có đi tìm cô ấy, thiếu chút nữa đã quên, ngẫm lại cảm thấy hổ thẹn.
Tần Thiên tìm tòi thoáng một phát, Mặc Linh Tuyết đang ở trong rừng cây gõ nhánh cây mắng, chửi, trong tay còn đang nắm lấy thịt nướng mà Tần Thiên đã cho cô ấy mà ăn.
- Hừ! Tần Thiên khốn nạn, Tần Thiên tên vương bát đản, còn không ra, còn không ra, ta sẽ đánh chết ngươi, khốn nạn!
Mặc Linh Tuyết một bên ăn, một bên mở miệng mắng to lấy, cực kỳ tức giận. Tần Thiên đem cô ấy ném đi vào nơi này đã qua vài ngày chẳng quan tâm, chỉ biết cho cô ấy ăn uống, không có cái gì khác, khiến cô ấy tức chết.
- Hắc hắc, nương tử, ta đến rồi, ngươi mắng ta làm gì a!
Tần Thiên lặng lẽ rơi xuống trước mặt Mặc Linh Tuyết, cười híp mắt nói.
Mặc Linh Tuyết vừa nhìn thấy Tần Thiên xuất hiện ở trước mặt, vội vàng nhào tới, trực tiếp đem nhánh cây trong tay ném về phía Tần Thiên, kết quả trực tiếp xuyên thấu đi qua, dọa Mặc Linh Tuyết kêu to một tiếng, lập tức lo lắng nhảy dựng lên.
- Tần Thiên, chàng bị làm sao vậy, thân thể của chàng như thế nào biến thành bộ dạng như vậy rồi?
Mặc Linh Tuyết kinh hoảng nói, thò tay đi lấy thân thể Tần Thiên, phát hiện rõ ràng trực tiếp xuyên thấu qua.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng này của Mặc Linh Tuyết, đột nhiên muốn hù dọa cô ấy một chút, vì vậy thương tâm mà nói:
- Thực xin lỗi, Tuyết Nhi, ta không thể sống cùng nàng đến bạch đầu giai lão rồi. Ta đã chết, bây giờ nàng nhìn thấy chính là linh hồn của ta, ta rất nhanh sẽ hồn phi phách tán!
- Cái gì?!
Nghe được lời Tần Thiên nói, giờ khắc này, cả người Mặc Linh Tuyết đều giống như bị sét đánh trúng, một hồi lảo đảo, gần ngã sấp xuống, sắc mặt một mảnh trắng bệch, nước mắt rất nhanh đã chảy ra. ...