Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1664 - Chương 1669: Mãn Giang

 Chương 1669: Mãn Giang Chương 1669: Mãn Giang Chương 1669: Mãn Giang

Ba người bọn hắn súng còn chưa kịp lấy ra, Tần Thiên đã đoán được, hơn nữa, đối mặt với ba người có vũ trang như bọn hắn, Tần Thiên có thể bình tĩnh như thế, hoàn toàn không phải người bình thường, đám người này chỉ sợ là gặp phải cọng rơm hơi cứng.

- Đúng vậy, không được nhúc nhích!

Tên cầm đầu nhìn Tần Thiên quát, một tay rút ra khẩu súng giấu ở bên hông, chĩa vào Tần Thiên, hiển nhiên là sợ bị xe đi ngang qua phát hiện, rất có kinh nghiệm.

Hai tên còn lại cũng như thế, cầm súng chĩa vào Tần Thiên, nội tâm của ba người bọn hắn đều có chút bất an, bởi vì bọn hắn phát hiện Tần Thiên quá mức bình tĩnh, trong nội tâm đều không thể không cảnh giác. Ba người bọn hắn cũng không phải là người bình thường, đều là lính đánh thuê, giết qua không ít người, nhìn thấy không ít máu tươi, gần như là dạng người gì đều gặp, bình tĩnh cũng đã gặp.

Nhưng bình tĩnh như Tần Thiên, ba người bọn hắn là lần đầu tiên nhìn thấy.

- Như thế nào, bọn mày sợ hãi rồi sao, sợ hãi thì nói cho tao biết, ông chủ của bọn mày là ai, tao sẽ tha cho bọn mày, dù sao bọn mày cũng sẽ không làm được gì!

Tần Thiên nhìn ba người bọn hắn từ từ qua nói.

- Câm miệng, không được nhúc nhích, hai người bọn mày, đi đến chiếc xe đó mang con nhỏ kia qua đây, nhanh đi!

Tên cầm đầu quay đầu hướng về phía hai tên đồng bọn phía sau hắn hô, nhưng hai tên đó lại thờ ơ, khiến cho hắn rất là căm tức.

- Tụi mày bị điếc à, nhanh đi lên!

Tên thanh niên cầm đầu quát to, tiếng nói chuyện càng ngày càng lớn, hiển nhiên là trong lòng có chút sợ hãi, nếu không đã không như vậy.

Nhưng hai tên kia vẫn không nhúc nhích nhìn tên cầm đầu nói:

- Đại ca, bọn em không phải không muốn đi, mà là không nhúc nhích được nữa, thân thể giống như bị cái gì kìm chế lại!

Một tên trong đó nhìn tên cầm đầu khẩn trương nói, giọng điệu cũng thay đổi, có chút bối rối.

- Đúng vậy, em cũng không nhúc nhích được nữa!

Một tên khác cũng nói, hai người bọn hắn đều rất sốt ruột, bởi vì đột nhiên hai người bọn hắn đều phát hiện thân thể của mình giống như bị một nguồn năng lượng vô hình nào đó chế trụ, căn bản không có biện pháp nhúc nhích. Bất luận hai người bọn hắn có dùng sức như thế nào thì bản thân cũng không có cách nào nhúc nhích.

Tên cầm đầu nghe xong, lập tức sắc mặt đại biến, nhìn về phía Tần Thiên trước mặt, nhìn thấy Tần Thiên vẫn cười tủm tỉm đối với hắn, giữ y nguyên bộ dáng trước đó.

- Mày... Mày đã làm cái gì bọn nó, nhanh khôi phục lại như ban đầu, nếu không tao sẽ bắn chết mày!

Tên cầm đầu nhìn Tần Thiên quát to, hắn không biết hai tên đồng bọn bị làm sao, không biết có phải do Tần Thiên làm hay không, Tần Thiên đã làm như thế nào. Nhưng hiện tại xuất hiện tình huống như vậy, hiển nhiên không thể nào là do hắn hoặc là hai tên đồng bọn của hắn làm, như vậy cũng chỉ có thể là Tần Thiên.

Loại suy luận này tuy thoạt nhìn rất điên cuồng, nhưng Tần Thiên thật là quỷ dị, trong kế hoạch của bọn hắn là không có sự xuất hiện của Tần Thiên. Tần Thiên thuộc về một nhân tố ngoài ý muốn, xuất hiện vô cùng kỳ quái, biểu hiện của Tần Thiên từ lúc xuống xe đến bây giờ đến xem, hắn nhận định, chuyện này nhất định là Tần Thiên làm.

Tần Thiên nhìn thấy tên cầm đầu này bối rối, cười nói:

- Tại sao mày cho rằng là tao đã làm gì đối với bọn nó, phải biết rằng, tao một mực đứng ở chỗ này, hoàn toàn không hề nhúc nhích, anh em của mày tao đều không có đụng vào một chút nào!

Tên thanh niên cầm đầu nghe xong, lập tức choáng váng, bởi vì Tần Thiên nói một chút cũng không sai, nếu không phải do Tần Thiên làm, vậy thì là ai làm.

- Nhất định là mày, không phải mày chẳng lễ là tao sao, nhanh lên, khôi phục lại cho bọn nó, nếu không tao sẽ không khách khí!

Giờ phút này, tim của tên cầm đầu bắt đầu đập nhanh hơn, bởi vì hắn phát hiện, chuyện này hắn không có biện pháp khống chế.

- Nếu tao là mày, tao sẽ không nói mấy lời này, tao sẽ rất thành khẩn cầu xin tha thứ, sau đó nói cho đối phương biết, ai là người thuê chính mình, như vậy, nói không chừng có thể nhặt về một cái mạng, mày nói xem, có đúng như vậy không. Bổ sung thêm một câu, tiền bạc dù có nhiều đi chăng nữa, cũng không mua được mạng sống. Còn nữa, tao biết rõ quy tắc của bọn mày, nhưng quy tắc là chết, người mới là sống, bọn mày đã hiểu rõ chưa?!

Tần Thiên với vẻ mặt thân sĩ nhìn tên cầm đầu nói, khích lệ hắn đầu hàng.

Tên thanh niên cầm đầu nghe xong mấy lời Tần Thiên nói liền lộ vẻ do dự, bởi vì Tần Thiên nói một chút cũng không sai. Nếu bọn hắn chết ở chỗ này, tiền có kiếm được nhiều đi nữa cũng chẳng để làm gì được.

- Nếu mày chết rồi, vợ của mày có khả năng sẽ ngủ với người khác, ở trong nhà của mày, hơn nữa còn xài tiền của mày. Sau đó, còn đánh đập con của mày, mày bằng lòng chấp nhận tình huống như vậy sao?!

Tần Thiên tiếp tục nói.

- Câm miệng, mày đừng nhiều lời, mau khôi phục bọn nó lại như cũ, tao sẽ cho mày biết ai là người thuê bọn tao!

Tên cầm đầu rốt cuộc gánh không được nữa, trực tiếp ném súng đi, đầu hàng.

Tần Thiên nhìn thấy rất hài lòng, tiếp tục nói:

- Như vậy, bây giờ, nhặt súng của mày lên, đi trở lại trong xe, chúng ta từ từ nói chuyện, nói xong rồi, bọn mày sẽ không có chuyện gì nữa!

- Không được, trước tiên mày phải khôi phục cho bọn nó, nếu không tao sẽ không hé nửa chữ!

Tên thanh niên cầm đầu lo lắng Tần Thiên sẽ đổi ý, cho nên không đồng ý yêu cầu của Tần Thiên.

Tần Thiên nhìn hắn, sắc mặt trở nên lạnh lẽo, một cổ sát khí đáng sợ bạo phát ra, xâm nhập vào trên người ba người bọn hắn. Chỉ một thoáng chân của ba người bọn hắn đều mềm nhũn, sắc mặt một mảnh trắng bệch, đột nhiên tim đập nhanh hơn, cả người đều giống như gặp quỷ nhìn Tần Thiên với vẻ mặt vô cùng hoảng sợ. Bởi vì trên người Tần Thiên bạo phát ra sát khí quá kinh khủng, quả thực là ác quỷ hại người.

- Mày cảm thấy mày có tư cách đàm phán điều kiện sao?!

Tần Thiên lạnh lùng quát.

- Vâng... Phải. . Tao sẽ đi!

Tên thanh niên cầm đầu khẩn trương nói, run rẩy nhặt súng lên, nhanh chóng đi vào trong xe, Tần Thiên đi theo sau lưng hắn, tiến vào trong xe.

Chỉ chốc lát, Tần Thiên đã đi ra, vung tay lên, hai tên kia không cách nào nhúc nhích rất nhanh đã khôi phục lại năng lực hành động, lập tức cả hai té quỵ trên đất, miệng lớn thở hổn hển, toàn thân mồ hôi lạnh ứa ra, giống như mới từ Quỷ môn quan trở về.

Xác thực, điều này không xê xích gì nhiều, nếu tên cầm đầu không đồng ý khai nhận, như vậy ba người bọn hắn thật có thể đều bị Tần Thiên giết chết hết.

Tần Thiên trở lại xe của mình, một lần nữa khởi động xe, dẫn theo Lương Như Yên rời đi.

- Tần Thiên, cậu đã làm gì với bọn hắn, tra được ai muốn giết tôi chưa?

Xe chạy, Lương Như Yên nhìn Tần Thiên gấp gáp hỏi.

- Tra được rồi, một người tên là, Mãn Giang, muốn bắt cóc cô, cô có quen biết tên đó không?

Tần Thiên quay sang hỏi Lương Như Yên nói.

- Mãn Giang?!

Lương Như Yên nghe xong, lập tức kinh ngạc kêu lớn lên.

- Như thế nào, cô có quen hắn sao, nói cho tôi nghe một chút!

Tần Thiên hỏi.

- Hừ! Đâu chỉ là quen biết, nếu có hóa thành tro bụi tôi cũng nhận ra, Mãn Giang, là bạn thời đại học của tôi!

Lương Như Yên tức giận nói, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng phẫn nộ.

- Thật sao, bạn học của cô, bạn học tại sao phải bắt cóc cô, cô đắc tội gì với hắn sao?

Tần Thiên nhìn Lương Như Yên hỏi.

Lương Như Yên nhìn sang Tần Thiên, nhẹ gật đầu, nói tiếp:

- Cũng không tính là đắc tội, một tháng trước, hắn đột nhiên đi vào công ty của tôi, vừa ý với tiềm lực của công ty chúng ta, muốn thu mua công ty của chúng ta thành công ty con dưới cờ của công ty bọn hắn. Công ty của bọn hắn hiện tại là công ty thiết kế thời trang lớn nhất Trung Hoa, tôi đã không đồng ý!...

Bình Luận (0)
Comment