Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1681 - Chương 1686: Cảnh Sát Đã Đến

 Chương 1686: Cảnh Sát Đã Đến Chương 1686: Cảnh Sát Đã Đến Chương 1686: Cảnh Sát Đã Đến

- Chồng, nhanh rời giường, hôm nay cùng chúng ta đi ra ngoài dạo chơi!

Tần Thiên đang ngủ say, bị Lý Phỉ Nhi lay động cho tỉnh giấc, mở mắt ra xem, nhìn thấy Lý Phỉ Nhi cùng với Kiều Hi đều ăn mặc chỉnh tề đứng ở bên giường, chờ đợi hắn thức dậy.

- Được, được rồi, anh sẽ dậy ngay!

Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi nói, nói xong lăn lông lốc từ trên giường bò lên, ôm lấy hai người bọn họ, hôn mỗi người một cái, nhanh chóng mặc quần áo tử tế, đi ra đánh răng rửa mặt ăn điểm tâm.

Không đến 15 phút, Tần Thiên đã chuẩn bị xong.

- Đi thôi, các em muốn đi đâu chơi?

Tần Thiên hỏi.

Hai nữ lập tức nhíu mày, bởi vì nơi có thể chơi đùa ở thành phố Quang Châu bọn họ gần như đã đi hết, cũng không còn nơi nào thú vị.

- Em không biết, anh nói đi!

Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên nói, Kiều Hi cũng lắc đầu.

- Việc này, như vậy đi, anh dẫn hai người bọn em đi đến gặp mấy đứa nhỏ ở cô nhi viện, thuận tiện chơi đùa với bọn nó, tương lai các em cũng muốn sắp có em bé, trước học tập cách làm mẹ như thế nào, được không?

Tần Thiên nhìn hai người Lý Phỉ Nhi hỏi.

- Tốt, em muốn đi!

Kiều Hi trả lời rất nhanh, Lý Phỉ Nhi cũng nhẹ gật đầu, vì vậy ba người bọn họ nhất trí ý kiến, chuẩn bị đi đến cô nhi viện.

Đang chuẩn bị đi ra ngoài, đúng lúc này, bên ngoài bảo vệ của Tần gia đi đến, nhìn Tần Thiên nói:

- Gia chủ, bên ngoài có một đám cảnh sát đi đến, nói là muốn tìm cậu, muốn vào gặp!

- Cảnh sát? Kì quái, cảnh sát tìm mình làm gì, đi, đi xem!

Tần Thiên nói, nhanh chóng dẫn hai người Lý Phỉ Nhi đi ra bên ngoài.

Giờ phút này, tại lối vào biệt thự, vài chiếc xe cảnh sát chống bạo động đậu ở chỗ đó, hai ba mươi đặc công đột kích cầm súng đứng chặn ở cửa ra vào, đang giằng co với bảo vệ của Tần gia, một bộ dạng muốn đánh nhau. Không có chỉ thị của Tần Thiên, những người bảo vệ này sẽ không để cho đám cảnh sát đặc công tiến vào, nếu những đặc công mạnh mẽ xông tới chỉ sợ toàn bộ sẽ chết ở chỗ này.

- Để cho bọn hắn đi vào!

Tần Thiên nhìn hai bên giương cung bạt kiếm, hướng về phía người của hắn phất phất tay, tất cả mọi người liền chủ động lui ra. Những tên đặc công kia nhanh chóng lao đến, hơn mười họng súng chỉ vào Tần Thiên. Nhưng Tần Thiên lại rất nhạt định, những khẩu súng này hắn có thể dùng một tay bóp nát.

- Cậu chính là Tần Thiên a, có người tố cáo cậu có ý định mưu sát, xin theo chúng tôi đi một chuyến!

Một người đặc công cao lớn dẫn đầu nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói, trông như điều bọn hắn làm là hợp lý, lấy ra một cái còng tay, muốn bắt giữ Tần Thiên.

- Đợi một chút, tôi còn không biết chuyện gì đã xảy ra, các người đã bắt tôi, là ai tố cáo tôi có ý định mưu sát?

Tần Thiên nhìn tên đặc công cầm đầu nói.

Đúng lúc này, Lý Phỉ Nhi cũng đi đến, nhìn đám đặc công này giọng điệu lạnh lùng nói:

- Tôi là phó cục trưởng cục cảnh sát thành phố Quang Châu, Lý Phỉ Nhi, này là giấy chứng nhận của tôi. Mấy anh ở bộ phận nào, vì chuyện gì tới nơi này bắt người trước, lãnh đạo của các anh là ai, dựa theo quy trình bình thường, hẳn phải là cảnh sát nhân dân tới bắt người trước, đặc công các anh lúc nào nhúng tay vào chuyện của cảnh sát nhân dân. Cầm một phần tiền lương, làm hai phần công việc, học theo tinh thần của Lôi Phong sao?!

- Ha ha ha... Vợ, em nói thật đúng, thưởng cho em một cái!

Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi khích lệ nói, sau đó ôm hôn cô ấy.

Người đặc công cao to kia hiển nhiên không ngờ tới đây lại có thể xuất hiện một phó cục trưởng cục cảnh sát, lập tức sững sờ, nhưng rất nhanh đã phục hồi lại tinh thần.

- Chúng tôi là người của Phòng công an tỉnh, nhận được mệnh lệnh của cục trưởng trước tới nơi này. Tần Thiên là nhân vật nguy hiểm, cho nên phải cần chúng tôi trước tới bắt người, để tránh phát sinh bất trắc!

Người đặc công cao lớn kia nhìn Lý Phỉ Nhi nói.

- Thật sao, cục trưởng Phòng công an tỉnh sao, được, tôi đây gọi điện thoại hỏi một chút, nhìn xem Trương cục trưởng phải chăng đã ra mệnh lệnh như vậy!

Lý Phỉ Nhi lạnh lùng nói, trực tiếp cầm lấy điện thoại, chuẩn bị gọi điện thoại.

Tên đặc công cao to kia lập tức sắc mặt đại biến, bởi vì Phòng công an tỉnh căn bản không đưa ra mệnh lệnh như vậy, mệnh lệnh này là do thư ký bên cạnh Trương cục trưởng hạ lệnh. Bọn hắn có ý định mạo danh cục trưởng, nếu gọi điện thoại đến đó, tất nhiên sẽ bị lộ, đến lúc đó tất cả mọi người chết chắc. Tên đặc công dẫn đầu cảm thấy bắt đầu vô cùng sốt ruột, vốn tưởng rằng mọi chuyện sẽ thuận buồm xuôi gió, không nghĩ tới lại gặp phải vấn đề như vậy, thật phiền toái, hắn suy nghĩ xem bây giờ nên làm gì.

Tên đặc công cầm đầu sốt ruột, nhìn thấy Lý Phỉ Nhi gọi điện thoại, trong lòng giống như kiến bò trên chảo nóng, không biết nên làm sao.

Tần Thiên nhìn thấy bộ dáng của hắn, trong nội tâm lạnh lùng cười thầm, đưa tay che điện thoại của Lý Phỉ Nhi, không cho cô ấy gọi điện thoại.

- Làm sao vậy, chồng!

Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên khó hiểu hỏi.

- Đừng gọi nữa, người ta một chuyến tới nơi này không dễ dàng, anh theo chân bọn họ đến đó xem, nhìn xem là ai muốn tố cáo anh!

Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi nói, Lý Phỉ Nhi nhìn thấy nét mặt của Tần Thiên, lập tức đã hiểu rõ, theo như lời Tần Thiên, đi xem là người nào muốn gây khó dễ với hắn.

Địa vị của Tần Thiên bây giờ mặc dù nói không ai không biết không ai không hiểu, nhưng ít nhất tại thành phố Quang Châu quan chức cấp cao cũng biết rõ thân phận của Tần Thiên là gì, đừng nói chi là Tần gia. Chỉ bằng vào thân phận đại ca xã hội đen của Tần Thiên cùng với mối quan hệ với Lương Văn Đạo, cũng có rất ít người dám nhằm vào Tần Thiên.

Không nghĩ tới lần này rõ ràng có người dám ra tay với Tần Thiên, thật không hiểu được, xem ra hẳn không phải là đại gia tộc, bằng không mà nói, sẽ không phái cảnh sát đến.

- Đến đây đi, trói nhẹ nhàng thôi!

Tần Thiên vươn tay nhìn tên đặc công cao lớn kia nói.

Tên đặc công cao to kia cảm thấy như nằm mơ, vốn đang lo lắng không biết mang Tần Thiên trở về bằng cách nào, không nghĩ tới Tần Thiên lại chủ động yêu cầu dẫn về, trong lúc nhất thời hắn không hiểu lắm chuyện gì đang xảy ra.

- Thất thần làm gì, không phải cậu muốn bắt tôi trở về sao, còn không tranh thủ thời gian ra tay, chậm trễ sẽ không còn cơ hội!

Tần Thiên nói.

Tên đặc công cầm đầu kia lúc này mới hồi phục lại tinh thần, cả giận nói:

- Hung hăng càn quấy cái gì!

Nhanh chóng ra tay, một tay còng tay Tần Thiên lại.

- Vợ, chờ anh trở về lại cùng các em đi chơi, các em ở nhà an tâm chờ anh!

Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi cùng với Kiều Hi nói, hai người bọn họ nhẹ gật đầu, không có vẻ gì là lo lắng, bởi vì Tần Thiên cường đại, bọn họ điều biết đến, căn bản không cần lo lắng.

- Bớt nói nhảm, đi!

Tên đặc công cao lớn kia quay sang Tần Thiên quát, kéo một tay của Tần Thiên, muốn Tần Thiên nhanh chóng rời đi. Kết quả phát hiện Tần Thiên không chút nhúc nhích, ngược lại bản thân hắn thiếu chút nữa ngã sấp xuống, cực kỳ mất mặt, trong nội tâm càng thêm lửa giận, thầm nghĩ, đợi chút nữa sẽ hành hạ Tần Thiên thật tốt.

Tần Thiên trợn nhìn tên đặc công cao lớn kia, sau đó đi tới chiếc xe phòng chống bạo lực của bọn hắn, ngồi vào bên trong. Tên đặc công cao lớn kia lập tức hạ lệnh thu đội, lái xe dẫn theo Tần Thiên, rời khỏi khu này.

- Ai muốn đối phó chồng mình vậy?

Lý Phỉ Nhi nhìn thấy chiếc xe phòng chống bạo lực đi xa, lầu bầu nói, hoàn toàn không nghĩ tới tại thành phố Quang Châu này ngoại trừ tất cả các đại gia tộc ra, còn có người dám đối phó với Tần Thiên, thật đúng là không thể tin được.

- Đợi Tần Thiên trở về chẳng phải sẽ biết rồi sao, chị, chúng ta trở vào nhà đi xem phim!

Kiều Hi nhìn Lý Phỉ Nhi nói, hai người bọn họ một lần nữa trở về bên trong nhà.

Bình Luận (0)
Comment