- Như thế nào, lâu như vậy không gặp, nghĩ tới tôi sao?
Tần Thiên bình tĩnh lau máu tươi bên trên dao găm sau đó thu vào, nhìn cô gái chính giữa ba người nơi cầu thang kia. Cô gái này Tần Thiên rất quen thuộc, tổ trưởng Long Tổ, Mị Ảnh, về phần hai người còn lại kia, Tần Thiên không biết, nhưng thực lực rất mạnh, một người cảnh giới bảy sao cấp bốn, một người cảnh giới bảy sao cấp năm.
Tần Thiên không biết Mị Ảnh dẫn theo hai người kia tới đây làm gì, nhưng mà từ khí tức của hai người kia để phán đoán, một người trong đó dường như đối với Tần Thiên rất không thoải mái.
- Vừa về đến đã giết người, cậu đã quên bản thân là phó tổ trưởng của Long Tổ rồi sao, cậu đã quên quy củ của Long Tổ sao?!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên bất mãn nói, từ từ đi về phía Tần Thiên.
- Không có biện pháp khác, người ta muốn giết tôi, nếu tôi không giết hắn, thực xin lỗi bọn hắn!
Tần Thiên bất đắc dĩ khoát tay áo, tỏ vẻ hoàn toàn không tự trách mình, là đám người này muốn dẫn đến cái chết.
- Hừ! Gia chủ Tần gia, cậu cũng quá không có quy tắc!
Một lão giả sau lưng Mị Ảnh nhìn lên Tần Thiên khó chịu nói.
Tần Thiên nhìn hắn một cái, hoàn toàn không có để ý tới, mà là nhìn Mị Ảnh, cười híp mắt nói:
- Cô nàng, lâu như vậy không gặp, vẫn xinh đẹp như ngày nào!
Tần Thiên vừa nói một bên thân thủ vuốt ve khuôn mặt của Mị Ảnh, Mị Ảnh sắc mặt lập tức đỏ thẫm, vội vàng lấy tay Tần Thiên ra.
- Tự trọng một chút!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên tức giận nói, nhưng trong ngữ khí lại không có chút sinh khí, quan hệ của hai người từ trước vô cùng lạnh như băng đã sớm trở nên mập mờ.
- Tôi rất tự trọng đó nha!
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh cười híp mắt nói.
- Cậu còn như vậy tôi sẽ thực sự tức giận!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên cả giận nói.
Tần Thiên nhanh chóng làm ra một bộ dạng nghiêm túc, nhìn Mị Ảnh nói:
- Được rồi, cô nói, chuyện gì, tổ trưởng đại nhân!
Mị Ảnh nhìn thấy biểu hiện của Tần Thiên, liếc mắt một cái, sau đó mở miệng nói:
- Tôi giới thiệu cho cậu một chút, hai vị này là trưởng lão của Thiên tổ, Thiên Dực, Thiên Tường!
Mị Ảnh chỉ vào hai vị lão giả phía sau cô ấy giới thiệu với Tần Thiên nói.
- Thiên tổ! Là cái gì vậy?
Tần Thiên nghi ngờ hỏi.
- Hừ! Thiên tổ chính là thủ trưởng của Long Tổ, tương đương với Thái Thượng trưởng lão của Tần gia các cậu!
Một người gọi là Thiên Dực trưởng lão nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói, ngữ khí đối với Tần Thiên vô cùng khó chịu.
- A a, thì ra là như vậy, nói đi, tìm tôi có chuyện gì, tranh thủ thời gian, tôi cũng không có thời gian, còn phải về nhà với vợ!
Tần Thiên không kiên nhẫn nói, Mị Ảnh dẫn theo hai người kia tới hiển nhiên không phải tìm hắn để ôn chuyện, tất nhiên là có chuyện gì.
- Có nhiệm vụ cho cậu!
Mị Ảnh nói.
- Tôi biết ngay, không đi, tôi cũng không muốn, tôi muốn ở cùng vợ, hơn nữa, lần trước chuyện ở Nhật Bản, chúng ta thế nhưng mà huề nhau, tôi không nợ quốc gia điều gì nữa!
Tần Thiên quả quyết cự tuyệt, đoán được là cái dạng này.
- Hừ! Vậy cũng không phải do cậu quyết định, nếu cậu không đi, tôi sẽ y theo quy định của giới Tu luyện giả, đối với tên khốn như cậu lạm sát kẻ vô tội tiến hành xử phạt!
Thiên Dực nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói.
Tần Thiên nghe xong, trong mắt lập tức bắn ra một tia lạnh lùng, nhìn về phía Thiên Dực.
- Đúng là như vậy nhưng tôi nhớ được tôi có quyền diệt sát những người muốn làm hại tới tôi, còn có những kẻ tham quan kia!
- Xác thực đúng là như vậy, nhưng dưới tình huống lạm sát cậu không có chứng cớ, cho nên nhất định phải tiếp nhận xử phạt, trừ phi cậu tiếp nhận nhiệm vụ, điều này mới có thể chống đỡ qua!
Thiên Dực nói.
- Ha ha! Tần Thiên tôi không thích nhất chính là người khác uy hiếp tôi, nhất là với tình huống tôi không có làm sai, tôi sẽ không tiếp nhận nhiệm vụ, tôi ngược lại muốn nhìn, các ông muốn xử phạt tôi như thế nào!
Tần Thiên nhìn Thiên Dực, trên người tuôn ra một cổ sát ý cường đại.
- Tôi đây sẽ phế đi cậu!
Thiên Dực phẫn nộ quát, lập tức bộc phát ra sát ý mãnh liệt, giương cung bạt kiếm.
Mị Ảnh xem xét, lập tức sắc mặt đại biến, vội vàng nói:
- Tần Thiên, Thiên Dực trưởng lão, có chuyện gì hãy từ từ nói!
Trưởng lão Thiên Tường kia một mực không nói chuyện giờ phút này cũng đứng dậy, nhìn Tần Thiên cười nói:
- Ha ha... Tần gia chủ, tuổi trẻ tài cao, quả nhiên là danh bất hư truyền, Thiên Dực, lui ra!
Thiên Tường vừa nói xong, gã Thiên Dực liền ngoan ngoãn lui qua một bên, rất hiển nhiên, Thiên Tường này chính là lão đại.
- Cám ơn, gặp lại sau!
Tần Thiên nhìn ông ấy, trực tiếp quay người rời đi.
- Đợi một chút, Tần gia chủ, cậu nghe tôi nói cho hết trước đã!
Thiên Tường vội vàng nói.
- Hừ! Nói cái gì, nói là ông vừa rồi đứng ở một bên, để cho Thiên Dực ra oai phủ đầu đe dọa tôi sao!
Tần Thiên lạnh lùng nói.
Thiên Tường nghe xong, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, lộ ra vẻ xấu hổ, xác thực như thế, Thiên Tường thân là lão đại chính giữa hai người, vốn là ông ấy nên ra mặt, nhưng ông ấy lại cố ý trốn ở bên cạnh, muốn để cho Thiên Dực một hạ mã uy của Tần Thiên, cho Tần Thiên e sợ đôi chút, như vậy chuyện kế tiếp sẽ dễ làm nhiều hơn. Kết quả không nghĩ tới Tần Thiên căn bản cũng không phải là người thiện chí gì, mà là thuộc về loại người, ai dám khiêu khích tôi, tôi đây dám giết chết kẻ đó, kết quả là, Thiên Tường đành phải đứng ra.
- Khục khục... Chuyện này, cậu suy nghĩ nhiều rồi, hiểu lầm, hiểu lầm thôi!
Thiên Tường vội vàng nói.
Nhưng Tần Thiên nhìn cũng không nhìn ông ấy, tiếp tục đi.
- Quá kiêu ngạo rồi, tôi muốn dạy dỗ thằng nhóc này!
Thiên Dực vô cùng giận dữ, đối với Tần Thiên cực kỳ khó chịu, rất muốn động thủ.
- Xíu... uuu!
- Oanh!
- A!
Thiên Dực vừa dứt lời, đột nhiên lúc đó, thân ảnh của Tần Thiên bắt đầu chuyển động, bộc phát ra khí tức khủng bố, cả người lập tức vọt tới trước mặt Thiên Dực, một cú hung hăng đá vào ngực Thiên Dực, trực tiếp đạp hắn bay ra ngoài, đụng vào trên mặt đất, trực tiếp khiến mặt đất ném ra một cái hố to.
- Nói thêm câu nữa, tôi sẽ đem đầu của ông cắt làm bóng để đá!
Tần Thiên rút chiến kiếm ra, để ngang trên cổ Thiên Dực, vừa định ra tay Thiên Dực vội vã ngừng lại, mặt xám như tro.
Mị Ảnh cùng với Thiên Tường bên cạnh nhìn thấy đều choáng váng, bởi vì tốc độ vừa rồi của Tần Thiên quá nhanh, hai người bọn họ đều không nhìn thấy rõ, Thiên Dực trưởng lão đã bị đánh bay ra ngoài rồi. Hơn nữa, thiếu chút nữa bị giết chết, thực lực này của Tần Thiên thật là đáng sợ, rõ ràng đạt đến cảnh giới bảy sao cấp bốn.
- Tên khốn này rốt cuộc là tu luyện như thế nào, có thể tiến bộ nhanh như vậy?!
Mị Ảnh nhìn thấy Tần Thiên cầm chiến kiếm, mặt lộ vẻ sát ý trong nội tâm vô cùng khiếp sợ, nhớ rõ thời điểm lần đầu tiên gặp Tần Thiên, Tần Thiên còn không phải là đối thủ của cô ấy, không nghĩ tới hiện tại rõ ràng khủng bố như vậy, phát triển quá nhanh.
Thiên Tường nhìn Tần Thiên, trong nội tâm thầm nghĩ không tốt:
- Thật sai lầm, vừa rồi không nên đối với Tần Thiên như vậy.
- Đừng... Tần gia chủ, có chuyện khó thì trao đổi, chuyện gì cũng từ từ!
Thiên Tường vội vàng đi qua.
Nhưng Tần Thiên lại trực tiếp thu về chiến kiếm, xoay người rời đi, cũng không muốn biết.
- Nhanh đi!
Thiên Tường vội vàng quay sang Mị Ảnh nói, hiện tại chỉ sợ chỉ có Mị Ảnh mới mặt mũi nói chuyện với hắn.
- Vâng, trưởng lão!
Mị Ảnh nhanh chóng đi theo Tần Thiên ra ngoài.