Trong phòng khách, Tần Thiên cùng với Kiều Hi ngồi ở trên ghế sa lon, ngồi đối diện với ba mẹ của Lý Phỉ Nhi. Mẹ của Lý Phỉ Nhi yêu thương nhìn xem Lý Phỉ Nhi, rất là quan tâm cô ấy, cha của Lý Phỉ Nhi thì vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tần Thiên.
Tần Thiên bị ông ấy nhìn có chút khẩn trương, vội vàng đón khuôn mặt nhỏ nhắn nói:
- Chú dì, lần này hai người tới thành phố Quang Châu có ý định ở lại đây bao lâu, con đi chuẩn bị phòng trọ cho hai người. Gần đây vừa hay con cũng rảnh, có thể dẫn mọi người đi dạo chơi!
- Không cần, con còn đang bận việc thì cứ làm, lần này dì cùng với chú của con đến đây, chủ yếu là để gặp mặt Phỉ Nhi. Chú của con không rảnh, ngày mai sẽ phải đi trở về, còn dì, sẽ sống ở chỗ này chăm sóc Phỉ Nhi, mãi cho đến khi con bé sinh con. Sẵn tiện hỏi các con một chút, khi nào kết hôn đây!
Mẹ của Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên cười híp mắt nói.
- Đúng, Tần Thiên, con chuẩn bị khi nào cho con gái của cô chú một danh phận đây. Một cô con gái xa nhà, không danh không phận lại mang cái bụng phình to, chuyện này truyền ra ngoài đối với thanh danh Lý gia bọn chú cũng không hay!
Cha của Lý Phỉ Nhi cũng đón lấy lời nói tiếp tục nói, vô cùng nghiêm túc.
Tần Thiên nghe xong, rất nhanh trong nội tâm nổi lên lộp bộp, thầm nghĩ:
- Mẹ nó, quả nhiên không khác gì với phỏng đoán của mình, cha mẹ của Lý Phỉ Nhi là tới bức hôn, thế này thì phiền toái. Cha mẹ của Lý Phỉ Nhi buộc mình lấy Phỉ Nhi, này làm sao lấy chứ, mình có nhiều bà vợ như vậy.
- Hơn nữa, chính mình là gia chủ Tần gia, căn bản không cần kết hôn, cũng không cần pháp luật làm chứng. Tần gia không bị hạn chế bởi mớ pháp luật kia, chỉ là mình phải giải thích thế nào đây, việc này có thể nói là rất khó.
Lý Phỉ Nhi đã nhìn ra Tần Thiên cảm thấy khó xử, vội vàng nhìn sang cha mẹ của cô ấy nói:
- Ai nha, cha, mẹ, con không phải đã nói với hai người rồi sao, anh ấy là gia chủ của Tần gia ở Đế Đô, hai người cũng không phải không biết, còn cố ý làm Tần Thiên khó xử như vậy, thật đáng ghét, con sẽ giận đó!
Lý Phỉ Nhi chắn lấy miệng nhìn cha mẹ của cô ấy biểu lộ ra vẻ mặt không cao hứng.
Cha mẹ của Lý Phỉ Nhi lập tức sắc mặt trở nên xấu hổ, Lý Phỉ Nhi nói không sai, xác thực bọn họ biết rõ thân phận của Tần Thiên cũng biết Tần Thiên có rất nhiều nữ nhân. Biết chắc sẽ không có khả năng chỉ cưới một mình Lý Phỉ Nhi, cũng biết Tần gia lớn mạnh, sẽ không phụ thuộc vào loại giấy hôn thú gì đó, chỉ cần ghi vào gia phả Tần gia là được rồi.
Sở dĩ bọn họ hỏi như vậy, chủ yếu muốn cho Lý Phỉ Nhi tranh thủ một chút, để cho Tần Thiên coi trọng Lý Phỉ Nhi nhiều hơn, đừng có mới nới cũ. Thật sự là đáng thương cho tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ, chỉ tiếc đã bị Lý Phỉ Nhi vạch trần.
- Con tiểu nha đầu này, mẹ là vì muốn tốt cho con, đần!
Mẹ của Lý Phỉ Nhi nhỏ giọng quở trách Lý Phỉ Nhi nói.
Tần Thiên nghe được cảm giác bản thân càng thêm xấu hổ, không biết nói cái gì cho phải.
- Lão đầu, không phải ông nói có lời gì muốn nói với con rể của ông sao, mau đi đi, ba người chúng tôi ở chỗ này tâm sự!
Mẹ của Lý Phỉ Nhi nhìn sang cha của Lý Phỉ Nhi nói, lây nhẹ ông ấy.
Cha của Lý Phỉ Nhi lập tức đứng lên, Tần Thiên vội vàng đứng lên, nhìn cha của Lý Phỉ Nhi nói:
- Thế thì, chú, con dẫn chú đi vào trong hoa viên thăm thoáng một chút!
Rất nhanh, Tần Thiên đã cùng với cha của Lý Phỉ Nhi đi ra bên ngoài.
Nhìn thấy hai người Tần Thiên đã đi ra bên ngoài, mẹ của Lý Phỉ Nhi vội vàng kéo Kiều Hi qua bên cạnh, nhìn hai người nói:
- Mẹ nói với hai con, các con đừng trì hoãn nữa, Tần Thiên kia có nhiều bạn gái như vậy, hai người các con cần phải liên hợp lại với nhau, nắm chặt tâm tư của Tần Thiên, đừng có chịu thiệt, biết rõ không. Đối với chuyện của đàn ông như này, mẹ rất có kinh nghiệm, nhất định phải một mực trông chừng nó, không thể để cho nó ở bên ngoài xằng bậy, hiểu rõ chưa!
- Mẹ, Tần Thiên rất yêu bọn con, sẽ không vứt bỏ bọn con, mẹ đừng suy nghĩ nhiều!
Lý Phỉ Nhi cảm thấy bất mãn mà nói.
- Dì, dì yên tâm, Tần Thiên đối với chúng con rất tốt, sẽ không vứt bỏ chúng con!
Kiều Hi cũng nói.
Mẹ của Lý Phỉ Nhi nhìn thấy hai đứa trẻ này khẩu khí thống nhất như thế, lắc đầu, nói tiếp:
- Các con biết cái gì, các con còn nhỏ, mẹ là người từng trải, có kinh nghiệm, các con phải tin lời của mẹ, không nghe lời của mẹ, các con khẳng định sẽ chịu thiệt, hiểu rõ chưa. Nhất định phải một mực bắt lấy tâm tư của người đàn ông của mình, hạn chế nó, đừng cho nó lại đi tìm những cô gái khác!
Hai người Lý Phỉ Nhi nhìn mẹ của cô ấy, trong nội tâm rất là bất đắc dĩ, bởi vì Tần Thiên muốn tìm bạn gái bọn họ hoàn toàn không khống chế nổi.
- Các con hiện tại còn trẻ, Tần Thiên khẳng định nói yêu các con rồi, nhưng vạn nhất có một ngày già đi, các ngươi còn dám cam đoan Tần Thiên vẫn y nguyên yêu các con sao. Đến lúc đó người ta ôm ấp cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, các con cảm thấy Tần Thiên còn có thể ôm các con, những bà vợ lớn tuổi có chồng sao?!
Mẹ của Lý Phỉ Nhi tiếp tục nói.
Một câu nói này rất nhanh đã xâm nhập vào nội tâm của hai người bọn họ, đúng vậy, nếu vạn nhất có một ngày bọn họ già đi rồi, Tần Thiên vẫn sẽ yêu bọn họ sao, hai người bọn họ đều không thể tin được.
- Thế thì... Làm sao bây giờ, làm sao bắt giữ tâm tư của Tần Thiên?
Lý Phỉ Nhi hỏi dò, Kiều Hi cũng chăm chú nhìn chằm chằm vào mẹ của Lý Phỉ Nhi, chờ bà ấy trả lời.
- Rất đơn giản, các con liên hợp với những người vợ khác trong nhà, cùng nhau tìm Tần Thiên nói chuyện, cấm Tần Thiên lại đi tìm người phụ nữ khác. Nếu không các con sẽ rời bỏ nó, mẹ cam đoan nó sẽ ngoan ngoãn nghe lời các con!
Mẹ của Lý Phỉ Nhi đắc ý nói.
Hai người Lý Phỉ Nhi nghe xong nhẹ gật đầu.
- Có lý!
- Rất có lý... ...
Tần Thiên bên này, đang cùng với cha của Lý Phỉ Nhi đi đến hoa viên, nhưng lỗ tai lại rất linh, mấy lời mẹ của Lý Phỉ Nhi nói bên trong nghe hắn nghe thấy rất rõ ràng. Nghe được lời của mẹ vợ dạy cho hai người bọn họ, Tần Thiên thiếu chút nữa đã hôn mê, cảm thấy mẹ vợ của hắn quả nhiên khó đối phó.
- Tiểu Thiên ạ, con có thuốc lá không?
Cha của Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên hỏi.
- A, có có!
Tần Thiên vội vàng nói, lấy ra một bao thuốc lá đưa cho cha của Lý Phỉ Nhi, tuy đã lâu không hút thuốc, nhưng Tần Thiên có thói quen mang theo bên mình một gói thuốc lá.
- Thú vị, con còn có loại thuốc lá này, bao nhiêu năm qua đã không hút, này, con hút một điếu, dì của con không cho chú hút thuốc, kìm nén chết chú rồi!
Cha của Lý Phỉ Nhi vỗ vai Tần Thiên rất là cao hứng nói, hoàn toàn đã không còn bộ dạng nghiêm túc như vừa rồi.
Hai người Tần Thiên mỗi người một điếu thuốc, ngồi trên ghế ở hoa viên xoạch xoạch bắt đầu hút, vùi đầu trong khói thuốc rất khoái hoạt.
- Ừm, loại hương vị này thật sự hoài niệm!
Cha của Lý Phỉ Nhi vẻ mặt hưởng thụ nói.
- Chú cũng thích loại này sao?
Tần Thiên ngỏ lời hỏi.
- Đúng vậy, trước kia tuổi còn trẻ vừa mới bắt đầu hút thuốc lá chính là hút loại thuốc giá rẻ này!
Cha của Lý Phỉ Nhi có chút cảm khái nói, Tần Thiên nhẹ gật đầu, sau đó đã cùng với cha của Lý Phỉ Nhi hàn huyên tâm sự. Hai người bọn họ trò chuyện rất là thích thú, bộ dạng như hận vì tương kiến muộn, không được kề vai sát cánh cùng nhau.
- Đúng rồi, tiểu Thiên, chú hỏi con một vấn đề, con như thế nào có thể để cho nhiều người phụ nữ như vậy vui vẻ ở chung với nhau, khiến cho bọn họ không tức giận, có thể chỉ dạy cho chú hay không?!
Cha của Lý Phỉ Nhi nhỏ giọng hỏi Tần Thiên.
Tần Thiên nghe xong, lập tức cả kinh, mở miệng nói:
- Chú hẳn là muốn cưới thêm vợ?!
- Không có không có, chú chỉ hỏi một chút, tùy tiện hỏi thôi!
Cha của Lý Phỉ Nhi vội vàng nói.
Tần Thiên mỉm cười nói:
- Chú chớ khẩn trương, con sẽ không nói cho dì biết, nhưng mà Phỉ Nhi sắp có em bé rồi, để cô ấy biết chú ở bên ngoài tìm người phụ nữ khác sẽ không tốt. Nhưng nếu chú muốn phát tiết một phát, ngược lại con có thể giới thiệu cho chú một ít người tình một đêm, cam đoan hoàn toàn chất lượng, không có bất kỳ tạp nhiễm, dì cũng không thể biết được!
Cha của Lý Phỉ Nhi nghe xong, vô cùng vui mừng, nói:
- Thật sao?!
- Đương nhiên!
Tần Thiên cam đoan trả lời.
- Ha ha... Tiểu Thiên, con quả nhiên là con rể tốt của chú, thật sự là con rể tốt... Ha ha ha... !
Cha của Lý Phỉ Nhi nghe thấy Tần Thiên chắc chắn, kìm nén không được vui mừng, phá lên cười. ...