Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 415 - Chương 420: Sum Họp

 Chương 420: Sum Họp Chương 420: Sum Họp Chương 420: Sum Họp

Hà Tân Lan quay trở lại, Triệu Vô Cực và Triệu Chỉ Vân vô cùng kích động, ba người gắt gao ôm nhau, viền mắt đỏ hết cả lên, Tần Thiên nhìn thấy vậy liền lặng lẽ lui ra, để lại cho bọn họ có không gian trò chuyện.

- Tần Thiên, thật sự là cảm ơn ngươi!

Triệu Vô Cực cầm lấy tay Tần Thiên, vô cùng kích động, giống như trong TV dân chúng nhìn thấy lãnh đạo vậy, kích động đến nỗi nước mắt nước mũi đều chảy xuống.

- Không có việc gì đâu chú, đây là việc con nên làm.

Tần Thiên cười cười nói.

- Đúng vậy, cha không cần phải cảm ơn hắn, chị cũng đã trở thành nữ nhân của hắn rồi, cứu mẹ là việc hắn nên làm!

Triệu Chỉ Vân từ bên cạnh đi tới, không khách sáo chút nào nói, cô có nhược điểm của Tần Thiên ở trong tay thế nên không hề sợ hãi, nói chuyện không biết nặng nhẹ.

- Im miệng, ngươi bước qua một bên đi, sao lại thiếu lễ độ như vậy!

Sắc mặt Triệu Vô Cực lập tức trầm xuống, khiển trách Triệu Chỉ Vân, Triệu Chỉ Vân chỉ le lưỡi, chạy đến bên Hà Tân Lan

- Tần Thiên, con đừng trách nó, từ trước đến giờ Chỉ Vân luôn như vậy.

Triệu Vô Cực nhìn Tần Thiên cười nói.

- Không có việc gì, đến đây chú, ngồi đi con lấy cho cốc nước!

Tần Thiên nhìn Triệu Vô Cực nói, Triệu Vô Cực lập tức bước đến bên ghế sa lon ngồi xuống, ngay sau đó Tần Thiên xoay người hướng phòng ăn mà đi, chuẩn bị nước cho ông.

Triệu Chỉ Vân thấy thế, lập tức đi tới.

- Anh rể, chị của ta đâu rồi, như thế nào lại không thấy chị ấy ?

Lúc này Triệu Chỉ Vân thấy Tần Thiên cũng không quá khó chịu, ngược lại bộ dáng vô cùng nghịch ngợm đáng yêu, cả người nhìn rất hoạt bát.

- Chị của ngươi uống rượu say, đang ở trong phòng ngủ, đúng rồi ngươi muốn uống cái gì ?... Sprite hay là nước trái cây ?...

Tần Thiên mở tủ lạnh ra, nhìn Triệu Chỉ Vân hỏi.

- Ta muốn uống cà phê!

Triệu Chỉ Vân nói xong liền thò tay vào tủ lạnh lấy bình cà phê đi, Tần Thiên thì rót một chén nước sôi đem ra ngoài cho Triệu Vô Cực. Đúng lúc này, Tiêu Du bước xuống, Triệu Vô Cực thấy Tiêu Du thì liền đứng lên.

- Không cần khách sáo, ngồi đi.

Tiêu Du khẽ mỉm cười nói, tất cả mọi người lập tức ngồi xuống. Triệu Vô Cực nói một đống lời cảm ơn, thuận tiện nói ra hết chuyện Triệu Trường Thiên uy hiếp ông như thế nào.

Hàn huyên một lát, Triệu Vô Cực dẫn Hà Tân Lan trở về. Triệu Chỉ Vân lập tức giữ Tần Thiên lại, muốn Tần Thiên chơi cùng hắn. Tần Thiên nghe thấy thế lập tức đau đầu. Cô nàng này không phải lại muốn rủ hắn cùng đi trộm quần lót chứ, không được, phải đi nhanh lên thôi.

- Tiểu Thiên, ngươi đi theo hắn vui chơi một chút, ta đi tắm trước.

Tiêu Du nói xong liền rời phòng khách bước về phía phòng tắm, để lại Tần Thiên vừa định đi, đã bị Triệu Chỉ Vân nhanh tay chụp lấy cánh tay Tần Thiên làm cho hắn không có cách nào chạy được.

- Hì hì, anh rể ngươi không được đi nha, ta muốn ngươi chơi với ta.

Triệu Chỉ Vân nhìn Tàn Thiên cười hì hì nói.

- Chuyện này... Ta không rảnh... , ta còn phải đi tu luyện, ngươi cũng biết mà, kế tiếp ta phải tham gia thi đấu Thiên Bảng, chỗ đó không phải là chỗ người bình thường có thể đến, mỗi người đều có thực lực vô cùng biến thái, nếu như ta không cố gắng tu luyện một chút, ta sẽ bị bọn họ giết chết. Chắc chắn là ngươi không muốn nhìn thấy ta bị giết chết phải không, cho nên là ta đi trước, cứ như vậy đi, ngươi không cần tiễn ta, bye bye!

Tần Thiên nói xong liền đẩy tay Triệu Chỉ Vân ra, kết quả phát hiện tay Triệu Chỉ Vân giống như kìm sắt gắt gao bám lấy tay hắn không cho hắn đi.

- Ngươi dám đi một bước, ta liền nói cho chị ta biết, nói cho cha ta biết, nói cho mẹ ta biết, nói ngươi sờ soạng phía trên và phía dưới của ta, còn hôn ta.

Triệu Chỉ Vân dùng vẻ mặt tươi cười ôn hòa chậm rãi nói với Tần Thiên, mỗi câu mỗi chữ Tần Thiên nghe được không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.

- Tại sao ngươi có thể chơi xấu như vậy... Chúng ta lần trước chẳng phải nói xong rồi sao, bây giờ ngươi lại đang uy hiếp ta. Tại sao ngươi có thể không coi trọng chữ tín như vậy, chưa từng nghe qua câu "Quân Tử Nhất Ngôn" sao!

Tần Thiên vô cùng phiền muộn nhìn Triệu Chỉ Vân, cô nàng này sao lại khó chơi như vậy.

- Hì hì, ngươi đừng quên ta cũng không phải là quân tử... Ta là nữ tử nha anh rể! Hơn nữa, lần trước là lần trước, lần này lần này!

Triệu Chỉ Vân dùng vẻ mặt vô lại nhìn Tần Thiên, rất là đắc ý.

- Ngươi... Tại sao ngươi có thể nói như vậy, ngươi không sợ ta tu luyện không chăm chỉ sẽ bị giết chết sao!

Tần Thiên nói.

- Không có việc gì, hôm qua ta mới xem bói cho ngươi, sẽ có phúc tinh đến cứu ngươi, ngươi sẽ không có việc gì, tin ta!

Lời Triệu Chỉ Vân nói chỉ là lời nói bừa, năng lực chém gió hoàn toàn không thua gì Tần Thiên, quả thực chính là một bà đồng.

Tần Thiên nghe thấy thế không biết phải nói sao cho đúng, bởi vì bất kể là nói cái gì, nhìn bộ dáng bây giờ của Triệu Chỉ Vân chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn, đành phải bi ai gật đầu đồng ý. Đáy lòng Tần Thiên thầm cầu nguyện ngàn vạn lần đừng bắt hắn đi trộm đồ lần nữa.

- Được rồi, ngươi muốn chơi cái gì!

Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân với vẻ mặt uể oải, giống như sắp tắt thở tới nơi.

Triệu Chỉ Vân nhìn thấy bộ dạng Tần Thiên như vậy, lập tức cảm thấy khó chịu, bĩu môi, trừng mắt uy hiếp Tần Thiên.

- Đừng để cho ta giận, nếu không đừng trách vì sao ta không khách sáo!

Triệu Chỉ Vân vừa nói vừa tung nắm đấm, nói xong liền lôi kéo Tần Thiên ra bên ngoài, cũng không nói là đi làm gì, một đường lôi kéo Tần Thiên, hướng kia chính là nơi nghỉ ngơi của những người tham gia trận đấu.

- Móa, cô nàng này chả lẽ muốn trộm quần lót của người bên trong sao, đây là dị năng giả đó, điên cái gì, bị người khác phát hiện sẽ chết thảm đó!

Tần Thiên thầm nghĩ trong lòng, lập tức liền dừng bước, thuận tay kéo Triệu Chỉ Vân lại.

- Không phải là ngươi muốn ta trộm quần lót của người ở bên trong chứ?

Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân hỏi.

- Hihi, anh rể à ngươi thật thông minh, chúc mừng ngươi đã đoán đúng!

Triệu Chỉ Vân vui rạo rực mà nói. Tần Thiên nghe xong thiếu chút nữa là choáng luôn, lập tức không nói hai lời, quay đầu bước đi. Hắn cũng không muốn ở lại điên cùng cô nàng này. Nơi đây cũng không thể so với doanh binh nữ mà đây chính là nơi của dị năng giả nha!... Không phải người bình thường, trộm một chút sẽ bị phát hiện ngay, đến lúc đó trốn cũng không thoát.

- Anh rể, ngươi đừng đi!

Triệu Chỉ Vân thấy Tần Thiên đi lập tức giữ chặt Tần Thiên lại.

- Buông tay, ngươi đúng là điên rồi, đây là nơi nào hả... ngươi lại muốn trộm quần lót ở đây, ngươi muốn chết à!

Tần Thiên tức giận nhìn Triệu Chỉ Vân nói.

- Ta biết rõ nên ta mới tìm ngươi tới, ngươi biết ẩn thân, tốc độ lại nhanh, nhất định không thành vấn đề.

Triệu Chỉ Vân vui vẻ nói.

Tần Thiên nghe xong, hận không thể lập tức hung hăng đánh Triệu Chỉ Nhược, cô nàng này sao lại không biết nặng nhẹ như vậy...

- Hừ! Ngươi đi theo ta, ta nhất định phải dạy lại ngươi!

Tần Thiên nói xong lập tức lôi kéo Triệu Chỉ Vân đi về phía khu rừng bên cạnh.

Sắc mặt Triệu Chỉ Vân lập tức đỏ lên, nhìn Tần Thiên yếu ớt hỏi:

- Anh rể, ngươi dẫn ta vào trong rừng làm gì, ta chính là em gái của vợ ngươi, ngươi muốn làm chuyện bậy bạ với ta sao.

- Cút! Ít nói hưu nói vượn đi, ta chính là muốn dạy cho ngươi cách làm người!

Tần Thiên cả giận nói, sắp bị Triệu Chỉ vân làm cho tức chết.

Bình Luận (0)
Comment