-
- Tốt, vậy hôm nay chúng ta đi khu vui chơi.
Tần Thiên dù sao cũng chưa đi nới đó, nếu hnai nàng cao hứng thì đi luôn.
- Đợi em đi thay quần áo!
Triệu Chỉ Vân vừa nói đã chạy vào phòng. Nửa tháng nay, cô nàng ở trong nhà Tần Thiên, bởi vì Sở Tương Tương bị Sở Văn Long gọi về quân khu. Triệu Chỉ Nhược phải ở nhà giúp mẹ, còn Triệu Chỉ Vân nhàn rỗi nhàm chán nên chạy tới đây chơi với Hàn Thi Vũ, hai người vừa lúc có bạn.
Không lâu lắm, hai nàng thay đồ xong. Đều là Tu Luyện Giả, thân thể vô cùng khỏe mạnh, cho nên mặc quần áo cũng rất mỏng. Triệu Chỉ Vân mặc một cái áo croptop thấp ngực, quần ngắn cùng với vớ và giầy cao gót. Cặp vú lộ ra một mảng tuyết trắng, khe rãnh thật sâu, nhìn qua rất khiến người muốn phạm tội.
Hàn Thi Vũ thì mặc một bộ váy công chú màu tím đầy thục nữ. Hơn nữa còn là loại áo sơ mi có cổ, thoạt nhìn tương đối bảo thủ, nhưng lại có một phong vị khác. Nhất là cặp bưởi lớn kia, không biết chuyện gì xảy ra mà hai quả đào trước ngực nàng ngày càng lớn, khiến quần áo nhìn có vẻ chật, thoạt nhìn càng hấp dẫn, càng cấm dục.
- Mang theo hai mỹ nữ các em đi ra ngoài thật không biết là phúc hay họa đây!
Tần Thiên nhìn hai người mê đắm nói. Ánh mắt hắn không ngừng đảo qua đảo lại trên hai cặp vú.
- Anh rễ, nếu không thì em cho anh sờ? Nhìn tới nhìn lui như vậy có ý nghĩa gì đâu.
Triệu Chỉ Vân thấy Tần Thiên nhìn đắm đuối vào cặp vú của mình, to gan nói.
- Khụ khụ, cái này thôi đi, chúng ta đi nào!
Tần Thiên nghe thế lúng túng, đây là em ruột của nữ nhân mình đó, mình cũng không thể làm loạn.
- Sắc lang!
Hàn Thi Vũ bên cạnh thầm mắng một câu, sau đó hai nàng mỗi người ôm một cánh tay Tần Thiên ra ngoài.
Ba người đi xuống lầu, Tần Thiên lấy LandRover mới mua ra. Chạy xe phải có phong cách, nhưng xe thể thao chỉ có hai chỗ ngồi, quá hạn chế. Cho nên Tần Thiên để Phong Tử mua thêm xe. Kết quả Phong Tử mua cho hắn một chiếc Land Rover, cũng không biết bao nhiêu tiền nhưng nhìn cực kỳ khí phách, rất đẹp.
Ba người lên xe rồi đi về khu vui chơi ở thành Tây. Tần Thiên khi còn bé từng đến một lần. Đến hiện tại trong khu vui chơi có cái gì hắn cũng đã quên.
Không lâu sau, ba người đã tới cửa khu vui chơi, Tần Thiên đi gửi xe rồi dẫn hai nàng đi về chỗ bán vé.
Trái phải đều có hai đại mỹ nữ, cực kỳ chú ý. Không ít nam nhân lộ ra vẻ mặt hâm mộ và ghen tỵ. Mẹ nó, Tần Thiên lớn lên nhìn trông như lưu manh, vậy mà lại ôm hai đại mỹ nữ. Còn bọn họ đều đẹp trai, đạo mạo mà lại chỉ có thể nhìn từ xa, quá không công bằng.
- Ba vé người lớn, bao nhiêu tiền?
Tần Thiên hỏi người bán vé.
- Ba trăm đồng một vé, tổng cộng chín trăm.
Người bán vé xé xuống ba tấm vé đưa cho Tần Thiên, Tần Thiên đưa tiền rồi dẫn hai mỹ nữ đi vào.
Hôm nay là thứ bảy, cho nên trong khu vui chơi rất nhiều người. Phần lớn đều là người lớn dẫn trẻ con theo, cũng có vài các cặp tình nhân.
- Đi, chúng ta đi chơi cáp treo kia đi!
Triệu Chỉ Vân chỉ vào trò cáp treo nhìn thật khoa trương phía xa. Cách xa một trăm mét mà có thể nghe được tiếng la hoảng sợ từ bên kia truyền đến.
- Được á, đi thôi Tần Thiên!
Hàn Thi Vũ lập tức kéo Tần Thiên đi qua.
Tần Thiên cũng đã lâu không chơi, nhìn cũng rất kích thích nên nghĩ phải thử một chút xem thế nào.
- Mọi người xin hãy xếp thành hàng, không cần chen lấn, xe rất nhanh sẽ tiến vào.
Nhân viên làm việc cầm lá cờ nhỏ chỉ huy du khách.
Tần Thiên ngẩng đầu nhìn xung quanh một lần, đột nhiên thấy một khuôn mặt quen thuộc đứng xếp hàng sau mình.
- Đồng Văn Văn!
Tần Thiên sau khi thấy Đồng Văn Văn thì gọi một tiếng. Lúc này bên cạnh Đồng Văn Văn có một chàng trai anh tuấn mặc tây trang đang nói gì đó. Đồng Văn Văn thì lộ ra vẻ mặt không chịu nổi, không thèm để ý tới hắn ta.
Lúc Tần Thiên nhìn qua thì Đồng Văn Văn cũng vừa lúc quay qua, vừa thấy Tần Thiên thì không khỏi sửng sốt. Sau đó trong mắt nàng lộ vẻ mừng rỡ.
- Tần Thiên!
Đồng Văn Văn nhìn thấy Tần Thiên thì cao hứng hô to.
Đồng Văn Văn hưng phấn hô to, sau đó chạy tới bên Tần Thiên, sắc mặt vui mừng.
- Tần Thiên, thật trùng hợp, sao anh cũng ở đây!
Đồng Văn Văn rất kích động bắt lấy tay Tần Thiên, thật giống như thấy cọng cỏ cứu mạng.
Tần Thiên thấy Đồng Văn Văn cũng rất ngoài ý muốn. Một hai tháng không gặp, Đồng Văn Văn không còn quá gầy, càng đẹp hơn kia, vóc người càng thêm hoàn mỹ.
- Ừm, thật trùng hợp, không nghĩ tới gặp em ở đây. Tới, anh giới thiệu cho em một chút, đây là Hàn Thi Vũ, bé này là Triệu Chỉ Vân!
Tần Thiên khéo léo gỡ tay Đồng Văn Văn ra rồi kéo hai cô gái bên người ra phía trước giới thiệu cho Đồng Văn Văn.
- Thi Vũ, Chỉ Vân, vị này là hộ sĩ mà anh quen được lúc bị thương, Đồng Văn Văn.
Tần Thiên chỉ vào Đồng Văn Văn và giới thiệu cho hai người.
Đồng Văn Văn thấy bên cạnh Tần Thiên có hai vị tuyệt sắc mỹ nữ, trong mắt hiện lên một tia kinh dị. Cũng trong chớp mắt đó, trong lòng nàng bỗng đau ê ẩm, cũng không biết tại sao.
- Xin chào, chúng ta đã gặp qua trong bệnh viện, có thể cô không nhớ rõ.
Đồng Văn Văn nhìn Hàn Thi Vũ cười nói, lần trước mình và Tần Thiên tay trong tay khiến Hàn Thi Vũ tức giận rời đi, cho nên khi nàng thấy Hàn Thi Vũ thì trong lòng có chút băn khoăn.
Bất quá Đồng Văn Văn không biết, cũng bởi vì lần đó mà Tần Thiên và Hàn Thi Vũ mới chân chính ở cùng một chỗ. Việc này còn muốn cảm tạ nàng đây.
Hàn Thi Vũ cũng cảm thấy Đồng Văn Văn có chút quen mặt. Nghe Đồng Văn Văn nói thế đã nhớ ra.
- Anh rễ, anh có phải đã làm gì hộ sĩ người ta rồi không? Em thấy ánh mắt chị ấy nhìn anh không bình thường nha. Anh đã làm chuyện cầm thú gì với người ta rồi à? Ví dụ như đẩy ngã người ta đó.
Triệu Chỉ Vân thình lình nói bên tai Tần Thiên, vẻ mặt tươi cười đầy xấu xa.
- Nào có, không nên nói bậy, anh và cô ấy rất thuần khiết.
Tần Thiên vội vàng giải thích.
- Hì hì, phải không? Hai người đã không có gì, vậy em phải phát triển quan hệ mới được.
Triệu Chỉ Vân tà ác cười, lập tức đi về phía Đồng Văn Văn.
Tần Thiên vội vàng bắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô bé, không để nàng đi.
- Không được, nếu không anh sẽ giao huấn em.
Tần Thiên nhỏ giọng cảnh cáo.
- Hắc hắc, thật ra em chỉ hù anh một chút thôi. Trong lòng em chỉ có một mình anh rễ, làm sao có ý nghĩ trên người chị ấy được. Anh rễ, anh không cần ghen.
Triệu Chỉ Vân đắc ý đáp lại, Tần Thiên nghe xong mặt đầy bất đắc dĩ.
- Văn Văn, sao em lại đột nhiên chạy đi vậy?
Lúc này, thanh niên đẹp trai vừa rồi bên cạnh Đồng Văn Văn chạy tới, bắt lấy tay nàng, bộ dáng rất khẩn trương. Ngay sau đó ngẩng đầu nhìn về ba người, vừa thấy hai nàng xinh đẹp, mắt nhìn chăm chăm.
Tần Thiên nhìn chằm chằm tên kia. Bởi vì thằng này là cái tên nhà giàu suốt ngày quấn lấy Đồng Văn Văn, tên Lưu Tinh. Lần trước còn bị mình giáo huấn một trận, nhưng có vẻ tên này dường như không nhớ mình.