-
- Mình cũng sợ, chúng ta đổi cái khác đi.
Đồng Văn Văn cũng sợ, nàng coi phim ma đã bị dọa đến nửa sống nửa chết, để nàng đi thám hiểm nhà ma chẳng phải muốn giết nàng.
- Không sao đâu, cũng đâu phải thật. Đi thôi, chúng ta đi chơi một chút, sẽ không có chuyện gì. Dù sao bốn người chúng ta ở chung một chỗ, sợ cái gì.
Triệu Chỉ Vân khuyên nhủ.
- Ừm, anh đương nhiên có thể đi. Không có gì phải sợ, càng sợ lại càng cần rèn luyện, sau này mới không sợ nữa. Đi thôi!
Tần Thiên vừa nói vừa kéo tay một người đi về nhà ma.
Hai nàng còn lại thấy Tần Thiên đã nói thế, không thể làm gì khác hơn là kiên trì đi theo, cùng lắm thì đến lúc đó nhắm mắt để Tần Thiên dẫn đi.
Rất nhanh, bốn người tới cửa nhà ma. Sau đó đưa vé cho người soát vé kiểm tra một chút rồi cùng đi vào.
- Tần Thiên, em sợ. Mọi người đừng có tách ra. Anh phải giữ chặt em có biết không!
Hàn Thi Vũ gắt gao ôm tay Tần Thiên nói, vừa vào trước mắt đã tối sầm, nàng bị hù sắp chết rồi.
- Tần Thiên, anh cũng phải nắm chặt em.
Đồng Văn Văn cũng nói.
- Yên tâm, anh nhất định sẽ.
Tần Thiên cười nói, sau đó bốn người cùng nhau tiến vào.
Giờ phút này, bên ngoài nhà ma có hai người đàn ông mặc tây trang đang đi về phía nhà ma. Hai người này là hộ vệ của Lưu Tinh, khi Lưu Tinh biết bốn người Tần Thiên vào nhà ma thì phái hai người đi vào, muốn hai người ra tay trong tối, hung hăng dạy dỗ Tần Thiên một trận
- Mẹ kiếp, chỗ này tối thui, chúng ta làm sao tìm được tên Tần Thiên kia.
Hai hộ vệ đi vào phát hiện bên trong tối thui, miễn cưỡng có thể thấy đường, nhưng mà người lại không thấy rõ lắm.
- Yên tâm, chúng ta đi nhanh lên một chút, chỉ cần nghe thanh âm cũng biết ai là ai rồi. Mới vừa rồi cũng chỉ có bọn chúng đi vào nên rất dễ tìm được.
Một hộ vệ khác nói.
- Tần Thiên, nơi này tối quá, chúng ta ra ngoài thôi, khu vui chơi có rất nhiều trò chơi, sao lại chơi trò này chứ.
Đồng Văn Văn ôm chặt cánh tay Tần Thiên, rất khẩn trương nói. Nhà ma này không những tối đen như mực, mà còn có âm thanh rùng rợn đột nhiên truyền đến, rất dọa người.
Giờ phút này, Hàn Thi Vũ và Triệu Chỉ Vân có vẻ bình tĩnh hơn, bởi vì hai người đã tu luyện qua nên nhìn được trong bóng tối, dù vậy nhưng trong lòng Hàn Thi Vũ vẫn có chút sợ, không khỏi nắm chặt tay Tần Thiên, dường như rất sợ có việc gì sẽ phát sinh.
- Vậy em ra ngoài đi, ở bên ngoài chờ chúng ta. Nhưng em phải cẩn thận, lúc mới vào chúng ta đi qua nhiều ngã rẽ lắm, coi chừng bị lạc nhé.
Tần Thiên nói.
- A... Mọi người không ra... Hay thôi đi.
Đồng Văn Văn lắc đầu, mình mà tự đi ra ngoài, lỡ gặp chuyện gì kinh khủng thì sao.
Tần Thiên nghe vậy thầm bật cười, trong lòng nghĩ cách chỉnh hai nữ nhân nhát gan này.
- Chờ một chút, giày của anh bị lỏng, hai em buông tay để anh cột lại dây giày nào.
Tần Thiên đột nhiên ngừng lại nói.
- Được, nhưng anh không được chạy đi, bỏ lại chúng em đó.
Đồng Văn Văn lo lắng nói, sợ Tần Thiên chạy mất. Mà Tần Thiên cũng đang chuẩn bị dùng cớ này sau đó tùy thời chạy trốn.
- Yên tâm, sẽ không đâu.
Tần Thiên vừa nói vừa cúi người cột dây giày, hai nàng rất khẩn trương nắm áo Tần Thiên, khiến Tần Thiên tạm thời không có cách nào chạy mất.
- Các cậu thật nhát gan, tớ đi trước đây.
Triệu Chỉ Vân nói xong nhanh chóng đi về phía trước, trong miệng bật cười xấu xa, cô bé muốn đi trước rồi tìm một một núp dọa đám người một chút.
- Xong rồi, chúng ta đi thôi.
Tần Thiên không thể làm gì, hai nàng cứ nắm chặc áo hắn không buông tay làm hắn tìm không thể thoát thân, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Ba người tiếp tục đi về phía trước. Bên cạnh Tần thiên đều là mỹ nữ, từng đợt mùi thơm đánh tới, khiến hắn nhiệt huyết sôi trào. Thế là tay Tần Thiên tác quái trên người Hàn Thi Vũ, cánh tay bị Hàn Thi Vũ ôm lặng lẽ trượt từ eo xuống, đi tới mông nàng, bắt đầu xoa nắn, cảm giác thật thoải mái.
- Ân... Không nên, Tần Thiên!
Hàn Thi Vũ nhỏ giọng nói, bị Tần Thiên làm như vậy khiến thân thể nàng nhất thời run lên. Cảm giác nóng ấm từ trên mông truyền đến làm nàng đỏ mặt. Tay Tần Thiên rất lợi hại, xoa nắn đến độ nàng cũng có chút cảm giác, phía dưới bắt đầu chảy nước.
Nếu bình thường, Hàn Thi Vũ tự nhiên sẽ không như thế. Nói không chừng còn phản kích, cùng Tần Thiên đại chiến một cuộc. Nhưng lúc này có Đồng Văn Văn bên cạnh, nàng cũng không dám làm loạn. Nếu như bị Đồng Văn Văn phát hiện, thì mắc cở chết.
- Không có chuyện gì, không ai biết đâu.
Tần Thiên nói bên tai Hàn Thi Vũ, hé miệng cắn lên tai nhỏ của nàng, khiến cả người Hàn Thi Vũ run lên.
- Ưm... !
Một âm thanh dâm dật vang lên, âm thanh này phát ra từ miệng Hàn Thi Vũ.
- Thi Vũ, cậu làm sao vậy?!
Đồng Văn Văn bên cạnh không biết chuyện gì xảy ra, lập tức hỏi.
- A... Không có... chuyện gì!
Hàn Thi Vũ thở gấp đáp, thân thể run lên. Bởi vì lúc này Tần Thiên đã vén quần nàng lên, tay trực tiếp đưa tay vào trong váy, ngón tay lặng lẽ đút vào trong mật huyệt, còn nhẹ nhàng cạ cạ, mật ngọt nhanh chóng chảy ra.
- Mau buông tay... Tần Thiên... Ừ... !
Hàn Thi Vũ bị Tần Thiên làm cho chịu không được, chủ động đưa tay bắt tay Tần Thiên ra, sau đó nàng trốn qua một bên, đỏ mặt thở hổn hển.
Tần Thiên âm thầm bật cười, cởi bỏ được Hàn Thi Vũ rồi, kế tiếp chính là Đồng Văn Văn. Nghĩ tới đây, hắn bắt đầu tấn công Đồng Văn Văn bên cạnh.
Đồng Văn Văn vốn đang ôm Tần Thiên thì đột nhiên cảm thấy mật huyệt giữa hai chân dường như có chút dị động, sau đó cổ dị động này ngày càng rõ rang. Một thiếu nữa chưa trải qua sự đời như nàng rất mẫn cảm, bị Tần Thiên làm như thế, phía dưới vô cùng ngứa, thân thể mềm nhũn, gương mặt nóng lên.
- Tần Thiên... Anh làm gì vậy?!
Đồng Văn Văn khẩn trương hỏi, trong lòng lại có chút cao hứng, cũng không ngăn cản Tần Thiên mà chỉ cúi đầu, tùy ý Tần Thiên làm loạn. Điều này thật có chút ngoài ý muốn của Tần Thiên, hắn thầm nghĩ nữ nhân này chẳng lẽ thích mình nên mới thể.
Tần Thiên thấy Đồng Văn Văn không có phản ứng gì, tạm thời không có biện pháp. Cho nên hắn tăng tốc, kết quả khiến cả người Đồng Văn Văn mềm nhũn ngã vào trong ngực Tần Thiên. Hương thơm thiếu nữ không ngừng truyền vào mũi Tần Thiên, kích thích hormone phái nam của hắn, khiến cho phía dưới của hắn bắt đầu có phản ứng.
- Ừ... Ừ... !
Giờ phút này trong miệng Đồng Văn Văn không ngừng phát ra âm thanh, cả người cũng đi không nổi, ngã vào trong ngực Tần Thiên, tùy ý Tần Thiên xâm lược.
Tần Thiên tự nhiên sẽ không khách khí, cái tay còn lại lặng lẽ với tới cặp vú của cô nàng, bàn tay lớn bắt đầu xoa nắn, càn rỡ vân vê.
Hàn Thi Vũ bên cạnh mặc dù nhìn không thấy, nhưng vẫn nghe được tiếng của Đồng Văn Văn. Làm nữ nhân của Tần Thiên, nàng đương nhiên biết xảy ra chuyện gì, trong lòng không khỏi ê ẩm, một cổ ghen tức dâng lên.
- Sắc lang, anh muốn làm gì, không được gây họa cho nhân gia, nếu không em sẽ bóp nát nơi đó của anh!
Hàn Thi Vũ cắn răng uy hiếp Tần Thiên, một tay đặt dưới hung khí lớn của hắn. Điều này khiến cho Tần Thiên cảm thấy rất thoải mái, nhưng Hàn Thi Vũ lại tăng thêm sức thì Tần Thiên thật chịu không nổi.