Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 560 - Chương 565: . Huyết Tinh Chiến Kiếm

 Chương 565: . Huyết Tinh Chiến Kiếm Chương 565: . Huyết Tinh Chiến Kiếm Chương 565: . Huyết Tinh Chiến Kiếm

-

- Đợi đã!

Tần Thiên đột nhiên hô to một tiếng.

- Làm gì, mày sợ? Hừ...

Thình thịch!

- A!

Đột nhiên, một tiếng hét thảm vang lên. Phong Vô Dật còn chưa nói hết câu đã bị một chiếc xe nhỏ hút bay xa hơn mười thước. Chủ chiếc xe kia vừa thấy đụng bay người, hơn phân nửa là chết, nên liều mạng đạp ga chạy mất.

- Thiếu gia!

Trưởng lão lập tức vọt tới.

Tần Thiên bên này thấy Phong Vô Dật bị đụng bay lầu bầu.

- Aiii, thiệt là, có lòng tốt kêu mày dừng lại mà vẫn muốn xông lên, đáng đời!

Đám người bên cạnh nghe thế im lặng, rối rít nhìn sang phía Phong Vô Dật, xem thử Phong Vô Dật chết chưa.

Trịnh Phát Sáng và Ngô Giang ngây người, tình huống thế nào, còn chưa đánh nhau mà Phong Vô Dật bị xe hun rồi. Sẽ không đụng chết chứ? Vậy thì thảm. Vẫn chưa có vặn ngã Tần Thiên đâu, ngàn vạn lần không thể chết, nếu không quá mất mặt. Nếu để người ta biết nhị thiếu gia Phong gia đi khiêu chiến Tần Thiên, không những bị Tần Thiên hung hăng nhục nhã, ngay cả quần áo của đối phương cũng chưa đụng vào đã bị xe đụng chết, quá mất mặt.

Hai người Trịnh Phát Sáng vội vàng chạy tới nhìn.

Triệu Chỉ Vân thì rất thất vọng nói:

- Thật nhàm chán. Còn chưa bắt đầu đánh nhau đã bị xe đụng chết, quá thất vọng!

Những người bên cạnh cạn lời nhìn qua, tư tưởng cô bé này cũng thật khác người.

- Hắn sẽ không chết chứ?

Triệu Nhã Chi hỏi.

- Sẽ không đâu!

Tần Thiên vừa nói xong, thanh âm của Phong Vô Dật đã vang lên.

- Mẹ kiếp, tránh ra hết cho bổn thiếu gia. Bổn thiếu gia nhất định phải đánh chết Tần Thiên!

Phong Vô Dật rống to, từ đám người đi ra. Trên đầu chảy máu nhưng vẫn muốn đánh với Tần Thiên.

- Hay mày đi cầm máu trước đi, mắc công còn chưa bắt đầu đánh nhau mà đã mất máu quá nhiều mà chết rồi!

Tần Thiên đề nghị.

- Hừ! Tiểu tử, ít lớn lối cho bản thiếu, hôm nay sẽ là ngày giỗ của mày!

Phong Vô Dật nói xong vọt tới.

- Chờ một chút!

Tần Thiên lần nữa hô to. Phong Vô Dật vừa nghe quyết đoán ngừng lại nhìn xung quanh, cũng không có xe mà.

- Mẹ mày, dám gạt tao, có xe đâu!

Phong Vô Dật giận dữ quát.

- Ngu ngốc, ai nói có xe, tại tao chưa chuẩn bị xong thôi!

Tần Thiên khinh bỉ đáp.

- Mày... !

Phong Vô Dật tức không biết nói gì cho phải, cư nhiên bị Tần Thiên đùa bỡn.

Tần Thiên cũng không để ý tới hắn, xoay người kêu Triệu Nhã Chi gọi điện thoại cho Tiêu Du, gọi chị ấy trở về.

- Tốt lắm, chúng ta vào trong, nơi này xe cộ nhiều, tránh cho việc còn chưa đánh nhau đã bị xe đụng!

Tần Thiên nói xong đi vào trong.

- Hừ! Đi!

Phong Vô Dật phất tay để đám Trưởng lão đuổi theo.

Rất nhanh, Tần Thiên dẫn đám người Phong Vô Dật đi tới công viên trong khu dân cư. Người ở đây tương đối ít, thích hợp đánh nhau.

- Đến đây đi, để tao nhìn xem mày mạnh thế nào!

Tần Thiên ngoắc ngoắc tay nói, bộ dạng rất tùy ý, tư thế này quá khiêu khích.

- Tần Thiên, hôm nay tao sẽ để mày hối hận!

Phong Vô Dật giận dữ hét một tiếng rồi mạnh mẽ lao đến. Hắn dùng toàn bộ sức mạnh, nắm tay ánh lên năng lượng quang màu trắng, giống như mặt trời nhỏ.

- Anh rễ cố gắng lên, đánh chết con chó hèn mọn này!

Triệu Chỉ Vân bên cạnh la lớn, thiếu chút nữa khiến Phong Vô Dật máu ra.

Đậu má mày. Chờ giết Tần Thiên xong, lão tử sẽ dùng côn thịt dâm chết con mẹ nó!

Phong Vô Dật thầm nghĩ, một lần nữa điều chỉnh trạng thái công kích.

- Chết đi!

Phong Vô Dật phẫn nộ quát.

Tần Thiên thấy đối phương đánh tới, một cổ sát khí kinh khủng từ người người hắn bộc phát, bài sơn đảo hải, trong nháy mắt đã lấp đầy không gian. Ngay cả hoa cỏ cây cối chung quanh cũng run rẩy. Người vây xem lộ sắc mặt trắng bệch, vội vàng lui về sau.

- Sát!

Tần Thiên hừ lạnh, thoáng chốc biến mất tại chỗ. Sau một khắc đã đến trước mặt Phong Vô Dật, một quyền hung hăng đập vào ngực hắn.

Phong Vô Dật đại biến, không nghĩ tới tốc độ đối thủ nhanh như thế. Hắn không kịp phản ứng. Hơn nữa, sát khí trên người của Tần Thiên quá kinh khủng, vậy mà lại ảnh hưởng đến mình.

Phong Vô Dật bị động, không thể làm gì khác hơn là đưa tay còn lại ra đỡ đòn tấn công của Tần Thiên.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn từ hai người vang lên, hai đạo năng lượng trắng đỏ đan xen, sau đó cả hai người liên tiếp lui về sau, trở về vị trí cũ.

- Công kích mạnh nhất của mày đó hả, chả ra sao!

Tần Thiên đứng vững vàng, nhìn Phong Vô Dật chật vật đối diện khinh thường nói. Từ lúc vừa mới bắt đầu, hắn đã không để Phong Vô Dật này vào mắt.

Phong Vô Dật điều chỉnh hơi thở, không ngờ tốc độ Tần Thiên quá nhanh, trong nháy mắt đã hiện ra trước mặt hắn. Điều này làm cho hắn vốn nổi tiếng về tốc độ không còn mặt mũi.

- Hừ! dân đen kém hèn, tao sẽ giết mày!

Phong Vô Dật cười lạnh nói, vừa nói vừa giơ hai tay đánh ra một bộ chưởng pháp kỳ quái. Sau một khắc, thân thể hắn như cuồng phong gào thét, năng lượng màu xanh từ tay hắn bộc phát tạo thành một lốc xoay nhỏ bao quanh thân thể.

Long quyển phong tạo thành thả ra uy áp đáng sợ. Cuồng phong nổi lên, cả vùng bay đầy bụi đất. Hoa cỏ cây cối gần đấy bị bẻ gãy và cuốn vào trong, sau đó bị phá tan thành từng mảnh. Những người vây xem kinh hô. Đây là gì thế, đang đóng phim khoa học viễn tưởng à?

- Oa, mau nhìn. Con chó hèn mọn nổi đóa rồi!

Triệu Chỉ Vân quát to, nhất thời cả Long Quyển Phong chấn động, thiếu chút nữa tản mất. Phong Vô Dật bên trong muốn hộc máu, con nhỏ này lại nói nhảm nữa rồi.

Đám người bên cạnh nghe thế, cười muốn rút gân.

Triệu Chỉ Vân vô tội nói:

- Người ta nói sai gì sao?!

Triệu Chỉ Vân vừa nói vừa chớp chớp đôi mắt to đáng yêu, một bộ để người trìu mến, kích thích tuyến nước bọt của đám dâm nam.

Tần Thiên nhìn cô em vợ, không biết tiểu nha đầu này học được những thứ này ở đâu. Nhưng dùng nó để đả kích Phong Vô Dật thì vừa hay.

- Hừ! Tần Thiên lần này chết chắc!

Trịnh Phát Sáng nhìn Phong Vô Dật xuất ra Long Quyển Phong cường đại, lập tức kết luận Tần Thiên chết chắc.

- Chỉ cần hắn chết, sản nghiệp và nữ nhân của hắn, tất cả đều là của chúng ta, hahaha... !

Ngô Giang hưng phấn phá lên cười.

Tần Thiên nhìn công kích của Phong Vô Dật, một cảm giác bị áp bách cường đại truyền đến khiến hắn ngưng trọng. Xem ra đối phương có chút thực lực.

- Tần Thiên, cho mày nếm thử tuyệt chiêu của Phong gia chúng tao, Long Quyển Phong Nhận!

Phong Vô Dật đắc ý quát rồi mạnh mẽ vung tay, Phong Nhận to lớn bay vụt về phía Tần Thiên, chúng tựa như những lưỡi dao sắc bén, tốc độ rất nhanh, cơ hồ trong nháy mắt đã bắn tới trước mặt Tần Thiên.

Bình Luận (0)
Comment