Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 622 - Chương 627: Người Nào Uy Hiếp Người Nào

 Chương 627: Người Nào Uy Hiếp Người Nào Chương 627: Người Nào Uy Hiếp Người Nào Chương 627: Người Nào Uy Hiếp Người Nào

-

- Ba vị, bổn điếm là làm ăn nhỏ, chiêu đãi không nổi, không bằng ba vị đi những tửu lâu khác đi, hôm nay tiểu điếm đóng cửa không kinh doanh nên không chiêu đãi ba vị được.

Chưởng quỹ run rẩy đi tới trước mặt ba người Tần Thiên, nói.

- Thật sao, cho ông hai con đường, một là nấu thức ăn đưa lên cho ta rồi nhận mớ vàng này, hai là ta giết ông rồi tự đi nấu ăn, ông chọn đi.

Tần Thiên một tay cầm kiếm một tay cầm vàng nhìn chưởng quỹ, chưởng quỹ hoảng sợ tới mức té ngã trên mặt đất.

- Tôi... Tôi đi làm đồ ăn!

Chưởng quỹ đáp, mồ hôi lạnh ứa ra, vội vàng đứng lên chạy vào bếp, Tần Thiên thấy thế cười cười, phía sau tăng thêm một câu:

- Nhanh lên một chút, nếu không ta sẽ đập nát tửu lâu của ông.

Chưởng quỹ bị dọa gần chết, lập tức phân phó đầu bếp chuẩn bị nhanh một chút, không qua một lúc, đã bưng lên một bàn rượu và thức ăn cho ba người, chưởng quỹ run rẫy đứng một bên nhìn, Tần Thiên ném vàng cho lão, sau đó không hề để ý tới nữa, vùi đầu gặm lấy gặm để.

Lưu Hoành cũng không biết đói bụng bao nhiêu ngày, lúc này chẳng còn phong phạm công tử thiếu gia gì mà hai tay bốc lấy từng miếng thức ăn nhét vào miệng.

Giờ khắc này, Điền gia nhận được tin tức nhanh chóng phái người đến, Điền gia lão tổ tự mình chạy tới muốn giết Tần Thiên.

Trên thực tế ngày đó lão tổ Điền gia cũng chẳng biết ai là người trộm thi thể Giao Long, nhưng hắn phỏng đoán ngoại trừ Lưu gia ra thì chỉ có Tần Thiên mới có thực lực trộm thi thể Giao Long trước mặt hắn, đồng thời bởi vì từ thái độ của Lưu gia đối Tần Thiên đến xem thì có thể đoán được Tần Thiên không phải người bình thường, có thể hắn cầm đi thi thể Giao Long, nếu không tại sao hắn lại biến mất không thấy gì sau sự kiện đó chứ.

Cho nên Điền gia thả ra tin tức Tần Thiên cầm đi thi thể Giao Long, bởi vì chỉ có làm như vậy mới để người đứng sau màn xúi giục họ giết Giao Long bớt giận, dù sao thi thể Giao Long cũng đã mất, lão tổ Điền gia không thể nào tự đi nhận lỗi, mà Lưu gia đã bị giết hết cũng không có khả năng ôm việc này vào mình, chỉ có thể gài tang vật cho Tần Thiên thần bí này thôi, như vậy người phía sau màn cũng không thể làm gì mình.

- Tần Thiên ở đâu, đi ra cho ta!

Lão tổ Điền gia người còn chưa tới, thanh âm đã tới trước một bước, người vây xem rối rít tránh lui, Tần Thiên đang ăn nghe thế cũng không nói gì, tiếp tục công việc ăn uống của mình, nhưng Lưu Hoành không trấn định như hắn mà trở nên bất an, lão tổ Điền gia là cao thủ Tam tinh đỉnh a, Tần Thiên chỉ có một người, cũng không biết có thể ứng phó hay không.

- Tần huynh, ngươi biết thực lực lão tổ Điền gia?

Lưu Hoành thăm dò, hắn muốn từ lời Tần Thiên nhìn ra chút manh mối, nếu như không ổn thì sẽ chuồn trước miễn cho bị giết.

- Ngươi nếu sợ thì cứ chạy trốn trước!

Tần Thiên cười mà không cười nhìn hắn nói, trong mắt hắn chợt lóe lãnh ý, đầu phục thì phải tin tưởng lão tử, lại còn dám hoài nghi lão tử, khác nào muốn chết.

Lưu Hoành thấy thế không dám nói tiếp nữa.

- Hừ! Tiểu tử, ngươi dám cướp đoạt đồ của chúng ta, quả thực chán sống, lập tức giao nội đan và thi thể Hổ Văn Giao Long ra, nếu không thì ngươi không cần đi đâu nữa!

Lão tổ Điền gia vừa vào cửa đã phẫn nộ quát, vô cùng tức giận.

Cao thủ Điền gia đi theo phía sau nhanh chóng bao vây ba người Tần Thiên, khoảng mười mấy người đều có thực lực Tam tinh, hiển nhiên là nhân mã lần trước giúp Điền gia vây giết Lưu gia.

Tần Thiên ngước đầu nhìn lão tổ Điền gia một cái rồi lại tiếp tục ăn, thực lực lão tổ Điền gia vẫn là Tam tinh cửu giai đỉnh, còn chưa đột phá thì làm sao là đối thủ của mình.

- Các ngươi không phải đối thủ của ta, mau trở về lấy linh bảo, nội đan các ngươi cất giữ đưa đến đâu, nếu để ta hài lòng ta sẽ không giết các ngươi, nếu không các ngươi không cần đi đâu nữa?

Tần Thiên vô cùng bình tĩnh nói.

Người vây xem cũng u mê, đầu óc Tần Thiên bị hư à, dám uy hiếp lão tổ Điền gia, lão tổ Điền gia đó, bên cạnh hắn còn một đám cao thủ nữa, cho dù Tần Thiên lợi hại cách mấy nhưng chỉ có một người, huống chi thực lực hắn còn không bằng lão tổ Điền gia, vậy mà dám uy hiếp người ta, rõ ràng muốn chết.

Mọi người rối rít lắc đầu, tiểu tử này nếu biết điều thì giao nội đan và thi thể Hổ Văn Giao Long ra đoán chừng lão tổ Điền gia sẽ cho hắn toàn thây, nhưng hiện tại như thế thì thảm rồi.

Lưu Hoành nghe Tần Thiên nói cũng kinh hồn, mình có nên tránh xa tên này một chút, Tần Thiên chỉ có một người mà dám kêu gào đòi giết lão tổ Điền gia, chẳng lẽ hắn còn hậu thủ gì nhưng mình không thấy.

Trong lòng Lưu Hoành đã bắt đầu nghĩ tới làm sao chạy trốn, hắn thù lớn chưa trả cho nên cũng không muốn chết ở đây.

- Hahahaha... Tiểu tử, đầu ngươi bị lừa đá sao lại uy hiếp lão tổ chúng ta, cười chết mất thôi!

Một đệ tử Điền gia khinh thường chỉ Tần Thiên cười to.

- Đúng đấy, ở Thanh Phong trấn uy hiếp Điền gia chúng ta, quả thực chán sống.

- Đúng vậy, Lão tổ để cho ta xuất thủ giết hắn đi.

- Đúng vậy, lão tổ, để cho ta tới, bảo đảm một chiêu giết hắn!

- Ta tới, ta tới... !

Một nhóm người rối rít muốn ra tay giết Tần Thiên, thật giống như Tần Thiên là cá trên thớt mặc người chém giết.

- Im lặng!

Lão tổ Điền gia quát, đám người trở nên yên tĩnh lại.

Lão tổ Điền gia làm sao không muốn một chiêu diệt Tần Thiên, nhưng hiện tại hắn hoài nghi Hổ Văn Giao Long bị Tần Thiên cầm đi, mặc dù hắn không thấy, không có chứng cớ, nhưng người có khả năng nhất là Tần Thiên, nếu một chiêu giết đối phương thì làm sao tìm lại được thi thể và nội đan, phải thu thi thể và nội đan vào tay rồi mới giết hắn được

- Hừ! Tiểu tử, ngươi rất lớn lối, ta rất thưởng thức, nhưng bây giờ không phải thời điểm lớn lối, ta cho ngươi biết, bất kể ngươi có lai lịch gì, Thanh Phong trấn là thiên hạ của Điền gia ta, ta giết ngươi cũng không ai biết, cho nên ngươi biết điều một chút giao thi thể và nội đan của Hổ Văn Giao Long ra, nếu không thì đừng trách ta độc ác!

Lão tổ Điền gia vừa nói vừa bộc phát năng lượng áp bách Tần Thiên.

- Thật cường đại!

Bình Luận (0)
Comment