Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 646 - Chương 651: Tần Thiên Ra Sân

 Chương 651: Tần Thiên Ra Sân Chương 651: Tần Thiên Ra Sân Chương 651: Tần Thiên Ra Sân

-

- Buông ra, các ngươi làm gì vậy? Buông chúng tôi ra, chúng tôi có tiền, mau buông ra, các ngươi cắt thận chúng tôi là phạm pháp.

Trong phòng, Phạm Kiến đám lưu manh trước mặt, lớn tiếng hét.

Giờ phút này, hai cha con bọn họ đã bị trói lại, bởi vì không tìm được người đưa tiền, bọn họ cần cắt hai người một người một quả thận để gán nợ.

- Súc sinh, buông con tao ra, muốn cắt thận thì cắt của tao đây.

Phạm Tăng giận dữ quát to, cả người không ngừng phát run.

Bọn họ lại muốn cắt thận của Phạm Kiến, trong lòng Phạm Tăng hối hận muốn chết, sớm biết như thế không nên gọi Phạm Kiến tới.

- Hừ! Phạm pháp, phạm pháp thì thế nào, nói cho chúng mày biết, chúng tao giết bọn mày thì cảnh sát cũng không dám nói gì, ở chỗ này, chúng tao là vương pháp, thiếu nợ thì trả tiền, thiên kinh địa nghĩa.

Đầu lĩnh nhìn hai người Phạm Kiến lạnh lùng nói, phía sau mình có tường đài cường đại, vốn không cần sợ luật pháp, luật pháp chính là công cụ mà quý tộc dùng để đối phó bần dân, cho tới nay đều như vậy, từ xưa đến nay, vĩnh hằng bất biến.

- Chúng tao không thiếu tiền của tụi mày, do tụi mày liên hợp lại lừa gạt cha tao.

Phạm Kiến giận dữ quát, trong lòng cực kỳ gấp gáp.

Liên lạc Tần Thiên không được, bây giờ phải làm sao mới đúng.

- Mẹ kiếp. Ít nói nhảm lại cho tao, mang đi ra ngoài, dẫn tới Hồ y sinh.

Đầu mục ra lệnh cho đám đàn em, mấy tên côn đồ kia lập tức dẫn hai cha con Phạm Kiến đi ra ngoài, hai người liều mạng giãy giụa, nhưng không có tác dụng.

Giờ phút này.

Tần Thiên đang ở cửa phòng nghỉ ngơi của quyền thủ, nhìn tranh tài phía ngoài, đang nhìn, đột nhiên thấy đối diện, hai cha con Phạm Kiến bị trói đi ra ngoài, bị đưa lên xe, làm sao hiện tại ngay cả Phạm Kiến cũng bị trói đến đây.

Lại nói Lý Phỉ Nhi bên này.

Sau khi tắm rửa đổi một thân quần áo mới, cả người Lý Phỉ Nhi cũng thay đổi, vóc người, tướng mạo, mọi thứ đều kinh diễm, tên đầu đinh nhìn mà nước miếng chảy ròng, cả người cũng u mê, hận không thể lập tức đè xuống chơi.

- Mẹ nó, không nghĩ trong đám lang thang lại có cực phẩm thế này, ngực quá lớn, bộ dáng nó còn xinh đẹp hơn minh tinh nữa.

Tên đầu đinh nhìn lên Lý Phỉ Nhi trước mặt nói thầm, bộ dáng si ngốc.

Lý Phỉ Nhi nhìn bộ dạng của hắn, nhất thời lộ ra ánh mắt ác độc, nhưng không nói gì.

- Đi theo tôi, mỹ nữ!

Tên đầu đinh nhìn Lý Phỉ Nhi mê đắm nói, rất muốn dùng tay sờ hai vú nàng, nhưng bây giờ không phải lúc, cô gái xinh đẹp như vậy phải tặng cho lão đại Trịnh Thiếu của mình, cho nên tuyệt đối không thể đụng vào, nếu để cho Trịnh Thiếu cho phát hiện vậy thì thảm.

- Anh muốn dẫn tôi đi đâu.

Lý Phỉ Nhi nhìn tên đầu đinh hỏi, ánh mắt xem xét chung quanh, cũng không biết đây là đâu, nó không thuộc về phạm vi quyền tràng dưới đất rồi.

- Đi rồi cô sẽ biết, tôi dẫn cô đi kiếm tiền, kiếm nhiều tiền.

Tên đầu đinh nhìn Lý Phỉ Nhi lừa dối nói, hoàn toàn coi Lý Phỉ Nhi trở thành kẻ lang thang lừa dối.

Lý Phỉ Nhi nhìn bộ dạng tên đầu đinh, trong lòng âm thầm cảnh giác, tay đưa vào trong túi áo, chuẩn bị lấy điện thoại di động của mình nhắn tin cho Tần Thiên và thuộc hạ bên trong cục, kết quả vừa sờ mới phát hiện, điện thoại di động của mình lại không thấy, vừa nghĩ, mới vừa rồi tắm đã thay đồ mới, thảm rồi, làm sao liên lạc Tần Thiên được đây, xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ.

- Đến rồi, cô chờ tôi ở đây!

Đang suy nghĩ, tên đầu đinh đã dẫn theo Lý Phỉ Nhi dừng lại tại cửa một gian phòng, gõ cửa, bên trong truyện tới giọng nói của một người đàn ông.

Ngay sau khi tên đầu đinh tiến vào, không lâu lắm đã đi ra, dẫn theo Lý Phỉ Nhi cùng nhau đi vào.

Đi vào, Lý Phỉ Nhi thấy chính giữa phòng trên ghế sa lon, một người đàn ông anh tuấn đang ôm bốn năm cô gái không mặc quần áo đùa bỡn, tràng diện cực kỳ dâm mỹ, Lý Phỉ Nhi lập tức đỏ mặt.

Trong phòng, người đàn ông kia chính là Trịnh Sáng, mới vừa buôn bán lời một số tiền lớn, đang ở chỗ này chơi gái ăn mừng, đột nhiên thủ hạ dẫn một mỹ nữ tới, hắn bảo mang vào cho hắn xem một chút, kết quả vừa mới đi vào.

Con mẹ nó, đây là mỹ nữ cấp bậc hoa khôi của trường nha, vóc người kia, tướng mạo kia, nhìn qua sẽ làm cho người khác muốn làm loạn.

Nhưng mà Trịnh Sáng nhìn lên trước mặt Lý Phỉ Nhi, đột nhiên có chút cảm giác quen thuộc, giống như đã nhìn thấy ở nơi nào rồi, nhưng trong lúc nhất thời cũng không nhớ ra được, Trịnh Sáng cũng lười suy nghĩ.

- Tốt, không tệ, mày đi xuống đi, sẽ có phần thưởng cho mày!

Trịnh Sáng nhìn tên đầu đinh cười nói, tên đầu đinh vội vàng cám ơn, nhanh chóng rời đi, trước khi đi không quên khóa cửa lại.

Trịnh Sáng đứng lên, bưng một chén rượu từ trong những cô gái kia đi ra, đi tới trước mặt Lý Phỉ Nhi, ánh mắt gắt gao nhìn vào hai vú của cô.

Hai vú của Lý Phỉ Nhi nếu so với những cô gái trong phòng này thì cũng không phải là lớn, nhưng lại cao ngất, nếu sờ lên, xúc cảm kia, tuyệt đối là sướng nhất.

Trịnh Sáng cũng kềm nén không được muốn một thanh đẩy ngã Lý Phỉ Nhi, nhưng hắn vẫn nhịn được, cô gái xinh đẹp như vậy, phải dần dần chơi đùa mới có ý tứ.

- Anh muốn làm gì?

Lý Phỉ Nhi nhìn bộ dáng của Trịnh Sáng nói, hai tay ôm thật chặc trước ngực, ánh mắt trợn to hỏi.

- Hắc hắc, đừng sợ, anh không phải người xấu, em muốn tiền hả, chỉ cần em biết điều một chút nghe lời của anh, anh sẽ cho em rất nhiều tiền.

Trịnh Sáng nhìn Lý Phỉ Nhi mê đắm nói, đưa tay lên, từ trong túi móc ra một xấp dầy tiền mặt, vài ngàn đồng, quơ quơ trước mặt Lý Phỉ Nhi.

Lý Phỉ Nhi lập tức giả vờ ham muốn, điều này làm cho Trịnh Sáng rất hài lòng,

- Muốn không, nếu muốn thì em hãy cỡi quần áo ra, số tiền này sẽ là của em.

Trịnh Sáng nhìn Lý Phỉ Nhi rất đắc ý nói.

- Cỡi quần áo! Không được đâu!

Lý Phỉ Nhi lập tức lắc đầu cự tuyệt nói.

Trịnh Sáng vừa nghe, nhất thời không thoải mái, nhìn Lý Phỉ Nhi lạnh lùng nói:

- Chẳng lẽ em không muốn kiếm số tiền này sao?

- Em muốn, nhưng mà không nên cỡi quần áo.

Lý Phỉ Nhi nhìn Trịnh Sáng sợ hãi nói.

- Đcm mày chứ, cho mày mặt mũi mà không biết xấu hổ, vậy cũng đừng trách lão tử.

Trịnh Sáng rất không kiên nhẫn, trực tiếp ném tiền mặt trong tay ra, uống một ngụm hết ly rượu vang trong tay, ném ly không về phía Lý Phỉ Nhi, một phát bắt được tay cô, kéo Lý Phỉ Nhi ném lên ghế sa lon, chuẩn bị leo lên người cô.

Bình Luận (0)
Comment