Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 662 - Chương 667: . Ghen Ghen Ghen

 Chương 667: . Ghen Ghen Ghen Chương 667: . Ghen Ghen Ghen Chương 667: . Ghen Ghen Ghen

Tần Thiên vừa nói muốn dạy dỗ Chiêu Nhân Hiền, Lương Như Yên lúc này đi tới ngăn cản.

Chiêu Nhân Hiền bị đánh được thật sự quá khó nhìn, tiếp tục đánh nữa, làm không tốt sẽ bị đánh chết, Lương Như Yên cũng không muốn gây ra án mạng.

- Hắn hình như ông ta dập đầu nói xin lỗi, Tần Thiên, anh ngừng tay đi.

Lương Như Yên nắm tay Tần Thiên nói.

Giờ phút này Chiêu Nhân Hiền nghe được lời Lương Như Yên nói... trong mắt hiện ra nước mắt, ông trời ơi, rốt cục có người hiểu được ý của tôi rồi, a di đà Phật, tôi muốn cảm tạ Thánh mẫu Maria.

- Là như vậy à, được rồi, vậy thì không đánh nữa.

Tần Thiên tùy ý nói.

Nghe Tần Thiên bỏ qua cho mình, Chiêu Nhân Hiền nhất thời vui mừng, không ngừng dập đầu cho Lương Như Yên.

- Nghe kỹ, Chiêu Nhân Hiền, sau này mà còn có ý nghĩ không an phận đối với Lương tổng... Tôi sẽ giết chết ông, hiểu rõ chưa, còn có, tôi cho ông biết, tốt nhất đừng tìm người đến báo thù tôi, nếu không, tôi sẽ để ngươi ông không còn nhìn thấy mặt trời ngày mai.

Tần Thiên nhìn Chiêu Nhân Hiền cảnh cáo, ngay sau đó kéo tay Lương Như Yên, cầm bản kế hoạch và hợp đồng trên bàn đi ra ngoài, lưu lại Chiêu Nhân Hiền một người ở phòng kêu thảm.

Lương Như Yên rất buồn bực, một cuộc hợp tác rất tốt cứ như vậy tan thành mây khói, công ty mình thì làm sao bây giờ, không có số tiền kia, công ty sẽ thua lỗ, không còn đối tác kinh doanh, có thể sẽ đóng cửa.

Lương Như Yên buồn bực, chân mày vắt thành một chữ Xuyên (川).

- Sao thế, tôi giúp cô dạy dỗ sắc lang, cô còn có điều gì mất hứng?

Tần Thiên nhìn qua hỏi.

- Ai, anh thật giúp tôi dạy dỗ rồi, nhưng anh cũng phá hủy hợp tác của tôi, công ty của chúng tôi cần có một khoản tài chính rót vào, như vậy công ty mới có thể vận chuyển bình thường, hiện tại không có hợp tác, công ty cách đóng cửa không xa, anh nói tôi có thể cao hứng sao?

Lương Như Yên nhìn Tần Thiên than thở.

- À, thì ra là như vậy, tôi còn tưởng rằng có chuyện gì, công ty của các cô cần bao nhiêu tiền đầu tư, tôi đầu tư cho.

Tần Thiên nhàn nhạt nói.

- Được rồi, tôi hiện tại không rảnh nói giỡn.

Lương Như Yên tức giận nói.

- Không tin, cô chờ!

Tần Thiên vừa nói xong thì đi qua một bên gọi điện thoại cho Phong Tử, phân phó Phong Tử một hồi, sau đó một lần nữa trở lại bên người Lương Như Yên.

- Đợi đi, xem xem tôi có lừa cô không.

Tần Thiên vừa dứt lời, điện thoại Lương Như Yên đã vang lên, cô lấy ra vừa nhìn, là công ty gọi tới, lập tức bắt máy.

- Alo! Chuyện gì?!

Lương Như Yên hỏi.

- Lương tổng, vừa rồi lão tổng tập đoàn Tần thị gọi điện thoại tới đây, nói rất có hứng thú với sản phẩm mới của công ty của chúng ta, rất muốn đầu tư, hỏi cô chừng có thời gian đi ra ngoài nói chuyện một chút.

Đầu dây bên kia nói.

- Cái gì?!

Lương Như Yên nghe xong nhìn nhìn lại Tần Thiên, khuôn mặt đầy vẻ khó tin.

- Như thế nào, không có lừa cô chứ.

Tần Thiên nhìn Lương Như Yên một hồi, bộ dạng rất đắc chí.

- Tần Thiên, anh kiếm ở đâu ra nhiều tiền như vậy, anh rốt cuộc là có thân phận gì?

Lương Như Yên nhìn Tần Thiên. kinh ngạc hỏi.

Tần Thiên lại có nhiều tiền như vậy, khó trách lần trước Chân Như Hoa muốn anh ấy làm người mẫu, cho anh ấy một năm mấy trăm triệu, không ngờ người ta sớm đã có số tiền này rồi, căn bản không thèm để ý.

- Tôi, Tôi là một côn đồ nhỏ.

Tần Thiên cười đáp.

- Anh nằm mơ đi, Tần thị tập đoàn có phải của anh hay không? Nói...

Lương Như Yên ép hỏi, Tần thị tập đoàn, Tần Thiên, cũng là họ Tần, rất có thể chính là của Tần Thiên, hơn nữa Tần Thiên gọi một cú điện thoại đã để đối phương đầu tư cho mình, tuyệt đối là của Tần Thiên, nếu không làm sao thì Tần Thiên chỉ gọi một cuộc điện thoại đã xong cơ chứ.

- Không biết mà, ai nha, tôi đói quá, mỹ nữ, tôi giúp cô dạy dỗ sắc lang, chúng ta đi kiếm gì ăn đi, đói chết tôi rồi, đi thôi.

Tần Thiên nói xong đi về phòng của bọn người Phạm Kiến.

Lương Như Yên vội vàng đi theo.

Mấy người Phạm Kiến giờ phút này đang cầm dao găm cắt thịt dê nướng nguyên con, ăn miệng đầy mỡ.

- Móa, hung tàn như vậy.

Tần Thiên hết hồn nhìn bị mấy người.

Hai nàng Hàn Thi Vũ nghe được âm thanh Tần Thiên lập tức nhìn qua, ánh mắt cuối cùng tụ tập ở trên người mỹ nữ bên cạnh Tần Thiên - Lương Như Yên.

- Tôi giới thiệu một chút, vị này là Lương tổng, Lương Như Yên, chính là người lần trước chụp tạp chí với anh kia, Thi Vũ, Chỉ Vân các em đều đã gặp.

Tần Thiên giới thiệu.

Hai cô gái nhìn Lương Như Yên, đúng là cô gái đẹp trên tạp chí kia, bất quá vừa nói đến mỹ nữ tạp chí, hai cô bắt đầu đề phòng, bởi vì Tần Thiên và Lương Như Yên trên tạp chí quá ái muội, trong mắt hai cô nàng lộ ra chút ghen tức.

- Chào mọi người!

Lương Như Yên nhìn mấy người cười nói, ba người rối rít chào lại, ngay sau đó, Tần Thiên cầm qua một ghế từ bên cạnh, để cho Lương Như Yên ngồi xuống.

- Anh rễ, anh sẽ chết, em sẽ cho chị em biết, anh vừa ở ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.

Triệu Chỉ Vân tiến tới nhỏ giọng bên tai Tần Thiên, trong giọng nói tràn đầy ghen tức, Tần Thiên nghe cũng ê ẩm.

- Tới địa ngục đi tiểu nha đầu, hai người tụi anh chẳng qua chỉ là bạn bè bình thường, để anh ăn thịt dê nào.

Tần Thiên liếc xéo Triệu Chỉ Vân, một tay đẩy cô bé trở về.

- Hừ!

Triệu Chỉ Vân nhìn Tần Thiên, quệt mồm hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đầy địch ý nhìn Lương Như Yên, Tần Thiên nhất định muốn cua thêm Lương Như Yên, Tần Thiên chết bầm, tại sao lại không có để ý tới mình, mình đã bày tỏ ý tứ rõ ràng, tại sao không thèm đếm xỉa đến mình.

Trong lòng Triệu Chỉ Vân buồn bực muốn chết rồi, nếu mình không phải em gái của Triệu Chỉ Nhược thì tốt rồi.

- Đến, không nên khách khí, Như Yên, ăn đi.

Tần Thiên nhìn Lương Như Yên có chút khẩn trương liền cắt một khối thịt dê lớn thả vào trong chén của cô.

- Cảm ơn.

Lương Như Yên cười nói.

- Em cũng muốn, Tần Thiên!

Hàn Thi Vũ ở một bên không thoải mái, tiếng nói tràn đầy đố kị vang lên, dù cái bàn vô tri cũng có thể nghe ra được mùi vị, Phạm Kiến và Tiểu Mỹ vội vàng cúi đầu ăn, không biết gì hết.

- Em cũng muốn vậy, anh rễ!

Triệu Chỉ Vân gia nhập vào, Tần Thiên bị kẹp giữa hai cô gái rất là nhức đầu, trời ạ, có cái gì mà ăn dấm chứ, thật sự chỉ là bạn bè bình thường thôi có được hay không.

Bình Luận (0)
Comment