Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 679 - Chương 684: . Nghe Lời Răm Rắp

 Chương 684: . Nghe Lời Răm Rắp Chương 684: . Nghe Lời Răm Rắp Chương 684: . Nghe Lời Răm Rắp

- Tôi không muốn, để cho trường đuổi học tôi tốt lắm, tôi không đi, dù sao nhà chúng ta nhiều tiền như vậy, tôi không cần công việc cũng có tiền, đi học làm gì, quá không có ý nghĩa rồi, còn không bằng đi ngủ, đi học là chuyện của những người nghèo kia, không có quan hệ với tôi.

Tống Thiến miễn cưỡng nói.

- Cô...

Kiều Hi nghe lời Tống Thiến nói bị tức được không biết nói cái gì cho phải, hoàn toàn không có cách.

- Khụ khụ... Cái mông khỏe lại rồi nên đã quên đau đớn ngày hôm qua rồi đúng không?

Lúc này, giọng nói của Tần Thiên vang lên.

Tống Thiến này đang cuốn trong chăn ngủ nghe được tiếng Tần Thiên, nhất thời thật giống như con chuột nhìn thấy con mèo, trong nháy mắt đã bắt nhảy dựng lên, dọa Kiều Hi kêu to một tiếng.

- Tôi đây phải đi đánh răng rửa mặt, nhanh nào!

Tống Thiến vội nói, cô cũng không muốn bị đánh đòn, ngày hôm qua bị đánh còn mơ hồ đau đây.

- Ừ, này là được rồi.

Tần Thiên hài lòng gật gật đầu.

- Chỉ có cậu có biện pháp!

Kiều Hi nhìn Tần Thiên giơ ngón tay cái lên cười nói.

- Đó là dĩ nhiên, tôi là ai chứ!

Tần Thiên đắc chí, ánh mắt liếc nhìn về phía hai vú Kiều Hi, Kiều Hi vội vàng lấy tay che, liếc Tần Thiên một cái, nhanh chóng đi ra ngoài, lưu lại một làn gió thơm, Tần Thiên không nhịn được hít mũi một cái, rất là hèn mọn.

- Đi thôi, chuẩn bị đi học!

Tần Thiên nhìn nhìn thời gian rồi nhìn qua Tống Thiến còn đang ăn điểm tâm nói.

- Tôi còn chưa ăn no.

Tống Thiến nói.

- Vậy thì trên đường ăn, ai kêu cô mè nheo dậy trễ, đi thôi!

Tần Thiên nhìn Tống Thiến không chút khách khí nói, giơ lên bàn tay thô của mình, Tống Thiến vốn còn muốn làm nũng nhìn thấy, nhất thời biết điều, một tay cầm bánh bao, một tay cầm cặp, đi theo Tần Thiên ra ngoài.

Đi ra ngoài, một chiếc Lincoln siêu hào hoa đang chờ ở nơi đó, tài xế đứng ở cửa xe cung kính chờ, còn có sáu hộ vệ đợi ở bên cạnh, những người hộ vệ này cũng là hộ vệ mỗi ngày đưa Tống Thiến đi học, vốn không chỉ có chừng này, nhưng ngày hôm qua bị Tần Thiên đả thương nhiều người, đang nằm bệnh viện, cho nên chỉ còn lại bao nhiêu.

Tống Thiến lên xe, Tần Thiên lên theo, sáu hộ vệ kia muốn đi lên nhưng bị Tần Thiên ngăn cản:

- Mấy người các anh để ở nhà giữ nhà đi, nơi này có tôi là được rồi.

- Như vậy sao được, nếu đã xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ.

Một hộ vệ nói, nhìn Tần Thiên rất khó chịu, bởi vì Tần Thiên đoạt công việc của bọn hắn, bọn họ làm không tốt sẽ bị Tống Chấn Đông khai trừ, đến lúc đó thì sẽ không còn công việc có lương cao nữa.

- Có tôi ở đây sẽ không xảy ra chuyện gì, mấy người các anh tới đi theo sẽ thêm phiền.

Tần Thiên thản nhiên nói.

- Cậu...

- Tôi cái gì mà tôi, muốn khoa tay múa chân với tôi ha gì?

Tần Thiên trực tiếp cắt đứt lời hộ vệ, người kia tức đến mặt cũng xanh rồi, mấy người khác cũng nghiến răng nghiến lợi.

- Ngoan ngoan ở nhà bảo vệ tốt Kiều quản gia.

Tần Thiên nhìn bọn hắn thản nhiên nói, ngay sau đó mạnh mẽ đóng cửa xe để cho tài xế lái xe rời khỏi, thực lực đám hộ vệ như đồ bỏ đi, thật không biết Tống Chấn Đông tìm đến thế nào, rõ ràng chính là lừa gạt tiền, thực lực còn không bằng an ninh bình thường, chỉ có cái đầu lớn lớn hơn một chút, Tống Thiến không có bị người giết chết cũng đã may mắn lắm rồi.

Tống Thiến nhìn Tần Thiên, cảm thấy Tần Thiên rất đáng hận, đánh mình không nói, còn đuổi đi hết hộ vệ của mình, sau này mình bị khi dễ cũng không ai giúp đỡ, thời gian này không có cách nào qua.

Vừa nghĩ tới sau này còn ở cùng tên hèn mọn Tần Thiên tiếp xúc nhiều lần, lòng Tống Thiến muốn chết cũng đều có, hung hăng cắn bánh bao, thật giống như đang cắn thịt Tần Thiên.

- Cẩn thận, không nên chưa bị người giết chết ngược lại đã ăn bao mắc nghẹn chết rồi, vậy thì cười người ta chết.

Tần Thiên nhìn Tống Thiến trêu chọc.

- Hừ! Ai cần anh lo, nghẹn chết thì chết luôn đi, còn hơn là bị tên hèn mọn như anh khi dễ chết.

Tống Thiến nhìn Tần Thiên cả giận nói, Tần Thiên nhìn bộ dạng nghiến răng nghiến lợi của cô bé mà cười to, Tống Thiến tức giận muốn nhảy dựng.

Tài xế lái xe phía trước nhìn Tần Thiên từ trong kính chiếu hậu, trong lòng thầm nghĩ "Người đó là ai, ngay cả tiểu thư cũng dám khi dễ, hơn nữa, tiểu thư lại không có biện pháp với hắn, thật là lợi hại."

Tống Thiến đi học ở trường trung học Nhị Trung ở Thiên Nam thị, trung học Nhị trung thuộc về trường học tư nhân, là sản nghiệp của Tống Chấn Đông, mặc dù là trường học tư nhân, nhưng có thể so với trung học Nhất trung, so sánh cấp bậc với trung học nhất trung ở Thiên Nam là trường trung học Thiên Nam còn cao hơn, bởi vì trung học Nhị trung có tiền, vô luận là thầy giáo hay là hoàn cảnh trường học, đều thuộc dạng nhất lưu, có thể so với một vài trường đại học, cho nên rất nhiều người cũng muốn tới nhị trung đi học.

Từ Tống gia đến trung học Nhị trung cần hơn hai mươi phút đồng hồ, dọc theo đường đi Tần Thiên nhàn rỗi không có chuyện gì thì hỏi thăm tài xế, từ đó hiểu rõ tình huống ở Thiên Nam thị hơn.

Hiện tại Thiên Nam thị có thể nói là của Tống Chấn Đông, bởi vì phần lớn xí nghiệp ở Thiên Nam thị đều thuộc về Tống Chấn Đông, giống như Hồng Kông cơ hồ là tài sản của Lý Gia Thành, ở Thiên Nam thị, Tống Chấn Đông thuộc về người có tiền siêu cấp, không ai có thể so sánh.

Rất nhanh, xe đã đi tới cửa nhị trung, cũng không có trực tiếp lái vào, mà ngừng lại cách cửa trường học không xa, hai người xuống xe liền đi vào trong trường.

- Cô gái xinh đẹp, xin thương xót cho ít tiền, mấy ngày nay chưa ăn cơm rồi.

Lúc này, một người đàn ông ăn mày đầu đầy tóc trắng, bẩn muốn chết chống gậy trúc đi tới chỗ Tống Thiến, bên cạnh có mấy học sinh cũng không xin, chỉ đi về phía Tống Thiến.

Tống Thiến thấy ông lão ăn xin cả người vô cùng bẩn đi tới, mặt nhất thời lộ vẻ chán ghét, lập tức muốn quát tố cho ông ấy cút ngay, nhưng lúc này, ông lão ăn mày mạnh mẽ quăng gậy trúc, một thanh chủy thủ sắc bén hiện ở trong tay, lao tới chém cổ định giết Tống Thiến, mặt lộ vẻ hung ác.

- A!.

Bình Luận (0)
Comment