Tống Thiến phân phó xong Phó Càn, trong lòng rất cao hứng, thử nghĩ xem kế hoạch của mình, Tống Thiến cũng cảm giác tâm tình một mảnh thư sướng, tốt lên rất nhiều, ngay cả chuyện buổi sáng bị Tần Thiên khi dễ cũng không so đo nữa.
- Hưng phấn như thế, đầu bị cửa kẹp nữa à?
Tần Thiên nhìn vẻ mặt vui mừng của Tống Thiến trêu chọc, không biết sao Tống Thiến vui vẻ như thế.
- Hứ! Đầu anh mới bị kẹp, nam nhân hèn mọn.
Tống Thiến khinh thường nhìn Tần Thiên, rất đắc ý đi đến sân bóng rỗ, chuẩn bị tập trung.
Tần Thiên thì cầm bóng rỗ chơi tiếp ở cách đó không xa, kỹ thuật bóng rỗ của Tần Thiên rất không tệ, bất quá thật lâu rồi chưa chơi, hiện tại chơi một chút để thư giãn, thời điểm ở Quang Châu thị luôn có một đống lớn chuyện bận rộn, hoặc bị người đuổi giết, hoặc đuổi giết người khác, hiện tại rốt cục có thể nghỉ ngơi một chút, bất quá cũng không biết có thể nghỉ ngơi bao lâu.
- Xin chào, các bạn học, mọi người tới đây tập hợp!
Lúc này tiếng của giáo viên thể dục vang lên, lập tức, toàn bộ đồng học rối rít đi tới, rất nghe lời, nhất là nam đồng học, bởi vì giáo viên thể dục là một cô gái, hơn nữa còn là mỹ nữ vô cùng xinh đẹp, vóc người gương mặt đều nhất lưu, điều này làm cho những nam sinh hết sức hưng phấn, cả đám đều xem cô giáo dạy thể dục như nữ thần trong lòng mình.
Tần Thiên đang chơi bóng rỗ, nghe được âm thanh quen thuộc, không khỏi nhìn sang cô giáo thể dục, thời điểm thấy mặt, hắn cũng ngây ngẩn cả người.
Con vợ nó, có trùng hợp như vậy hay không, người đàn bà kia lại là Dư Kiều.
Tần Thiên không thể tin dụi dụi con ngươi, nhìn một chút, đúng là Dư Kiều, không nhìn lầm.
Tần Thiên nhớ khi Dư Kiều giới thiệu Lăng Vũ cho mình xong, từ thời điểm đó cũng chưa từng thấy qua Dư Kiều thêm một lần, bởi vì rất nhiều việc ập tới nên không có thời gian tìm Dư Kiều, cộng thêm tình cảm với Dư Kiều cũng thuộc về một loại giao dịch, cho nên Tần Thiên không quá đặc biệt quan tâm, qua một hay hôm đã quên, không ngờ hôm nay lại gặp được Dư Kiều ở chỗ này.
Dư Kiều căn bản không có phát hiện ra Tần Thiên cách đó không xa đang nhìn mình, giờ phút này đang điểm danh, cả đám học sinh nam đều ngó chừng bộ ngực của cô nàng, bởi vì bộ đồ cô đang mặc là áo sơ mi có cổ áo hình chữ V, thuộc về loại hình thấp ngực, hai vú rất tròn lộ ra một chút, vừa vặn thấy được khe rãnh tuyết trắng thật sâu ở bên trong, sâu không thấy đáy, đối với đám nam sinh lớp mười hai mà nói, đó là điểm hấp dẫn trí mạng.
Dư Kiều cũng không để ý, ngược lại cố ý mặc thành bộ dáng này, bởi vì chỉ có như vậy, những nam sinh mới sẽ không biếng nhác, mới nghe lời của mình.
Bất quá, bên nữ sinh thì có chút bất mãn, nhất là những nữ sinh rất xinh đẹp nhưng ngực lại nhỏ, ánh mắt nhìn Dư Kiều rất cừu thị, làm sao có thể lớn như vậy chứ, hơn nữa, vòng một của cô lớn thì rất là tốt, sao dùng nó để câu dẫn học sinh, làm hại người ta không nhìn mình nữa, quá vô sỉ rồi!
- Tốt, mọi người có mặt đông đủ, hiện giờ tản ra, làm động tác chuẩn bị, làm xong chạy ba vòng, sau đó hoạt động tự do!
Dư Kiều nhìn đám học sinh trước mặt nói, ngay sau đó bắt đầu hướng dẫn mọi người chuẩn bị vận động.
Tần Thiên ở cách đó không xa nhìn Dư Kiều, trong lòng thầm nghĩ, lâu như vậy không thấy cô nàng, vóc người càng ngày càng đẹp, nhìn mà Tần Thiên ngứa ngáy trong lòng, những ngày qua Thiên Hà tới tháng, mình không thể động nàng, quá mức đè nén, không ngờ Dư Kiều lại tới, thật là đại khoái nhân tâm.
Làm xong vận động, Dư Kiều liền để cho học sinh đi chạy bộ, mình thì đi theo ở phía sau, Tần Thiên nhìn Dư Kiều chạy bộ ở phía trước, cho nên đi theo.
- Hi, Hello, mỹ nữ, có hứng thú tranh tài cùng tôi không?!
Tần Thiên chậm chạy tới bên người Dư Kiều, cười híp mắt nói.
Dư Kiều đang chạy, nghe được tiếng nói của Tần Thiên, trong nháy mắt cả người hơi run, quay đầu nhìn về phía Tần Thiên, cả người cũng ngây ngẩn, bước chân cũng ngừng lại.
- Tần... Tần Thiên!
Dư Kiều nhìn Tần Thiên, giọng nói kích động có chút phát run, kể từ khi lần trước giới thiệu Lăng Vũ cho Tần Thiên, Dư Kiều đã bị Lăng Vũ phái đến Thiên Nam thị bên này làm việc, vào nhị trung làm một giáo viên thể dục.
Chuyện tình cùng Tần Thiên là việc nàng cả đời khó quên, bởi vì Tần Thiên là người đàn ông đầu tiên của nàng, mặc dù quan hệ giữa hai người thuộc về loại giao dịch, nhưng trong lòng Dư Kiều quả thật rất thích Tần Thiên, nếu không một nữ nhân làm sao sẽ liên tiếp đưa thân thể của mình cho một người đàn ông.
Bị Lăng Vũ phái đến chỗ này, trong lòng Dư Kiều rất không muốn, nhưng không có biện pháp, tông chủ ra lệnh làm sao có thể cải lời, cho nên Dư Kiều không thể làm gì khác hơn là tới nơi này, nghĩ tới Tần Thiên sẽ gọi điện thoại cho mình, nhưng Tần Thiên không có gọi, chờ đợi mòn mõi mã vẫn không có, điều này làm cho Dư Kiều vô cùng tức giận, cho nên giận dỗi ngược lại không gọi cho Tần Thiên, trong lòng thầm nghĩ, sắc lang Tần Thiên này nhất định sẽ không nhịn được gọi cho mình, sẽ đó sẽ thường xuyên qua lại, thế mà Tần Thiên hoàn toàn không nhớ tới nàng, điều này làm cho nàng rất là lo lắng, muốn gọi điện thoại cho Tần Thiên, nhưng không xuống nước được, kết quả là cứ im hơi lặng tiếng như vậy cho đến hôm nay.
Giờ phút này, nhìn thấy Tần Thiên quen thuộc trước mặt, trong lòng Dư Kiều cảm thấy phức tạp, không biết làm sao đối mặt với Tần Thiên mới tốt, không nhịn được, nước mắt liền ào ào chảy xuống, khống chế không được mà nhào vào trong ngực Tần Thiên khóc to.
- Ô ô ô... Tên bại hoại nhà anh, tại sao lâu như vậy cũng không tới tìm em, ô ô ô... !