Dư Kiều ôm Tần Thiên khóc rống, vừa khóc vừa trách, nước mắt trong nháy mắt đã làm ướt ngực Tần Thiên.
Tần Thiên không ngờ Dư Kiều phản ứng như thế, trong lúc nhất thời cũng u mê, cô nàng tại sao lại... Chẳng lẽ nàng thật có tình cảm đối với mình, nếu không cũng sẽ không thương tâm như vậy nghe, bất quá nghĩ đến lúc trước Dư Kiều tiếp cận mình làm những chuyện như vậy, Tần Thiên lại cảm thấy Dư Kiều không thể nào sẽ có tình cảm đối với mình, trong lúc nhất thời, Tần Thiên cũng không rõ ràng, vẫn là trước khuyên cô nàng đừng khóc nữa mới tốt.
- Khụ khụ... Cái kia, đừng khóc nữa, học sinh của em đều đang nhìn qua đây, em cứ ôm anh như thế, bọn họ sẽ giết anh mất.
Tần Thiên bưng lấy mặt Dư Kiều nói, những học sinh kia giờ phút này đã ngừng lại, nhìn Tần Thiên, giáo viên nữ thần của bọn hắn lại bị hộ vệ này ôm, tức giận không thôi, nhưng nghĩ đến thủ đoạn của Tần Thiên vừa rồi trong phòng học, mọi người không dám nói gì, chỉ có thể căm tức nhìn mà thôi.
- Em mặc kệ, anh tên khốn kiếp này, lại ném người ta qua một bên rồi, đó không có lương tâm, ô ô... !
Dư Kiều nhìn Tần Thiên khóc nói, Tần Thiên nghe mà ứa ra mồ hôi lạnh, cô nàng này, nói chuyện thật không cố kỵ chút nào.
- Nào có, tại anh rất bận, không phải sao, khi anh biết tin tức của em, cố ý từ Quang Châu chạy tới đây tìm em, em xem anh có tốt với em không?
Tần Thiên nhìn Dư Kiều nghiêm túc nói, nói đến mạnh miệng, vẻ mặt ra vẻ đạo mạo, mặt không đỏ tim không nhảy, hoàn toàn là cao thủ chém gió bốc phét.
- Thật sao!
Dư Kiều nghe lời Tần Thiên nói. không thể tin được mà nhìn hắn.
- Thật!
Tần Thiên thật tình gật gật đầu.
- Hừ! em mới không tin, bất quá anh có gạt em thì em cũng thấy vui vẻ, ít nhất anh nguyện ý gạt em, nói rõ trong lòng còn có em.
Dư Kiều nhìn Tần Thiên nói, những lời này vừa phát ra để cho trong lòng Tần Thiên chấn động mạnh, trong lòng thầm nghĩ, xem ra cô nàng này thật yêu mình, nếu không cũng không sẽ nói như vậy.
- Hì hì, cái kia, em trước cứ để mấy bạn học sinh chạy bộ đi, chúng ta từ từ nói chuyện sau!
Tần Thiên nhìn Dư Kiều nói, đưa tay xoa xoa nước mắt giúp Dư Kiều, những học sinh nam nhìn mà nghiến răng nghiến lợi, nữ thần của bọn hắn cứ như vậy bị Tần Thiên chiếm mất, Tần Thiên nên bị bắt để ngũ mã phanh thây mới hết tội.
- Đợi em!
Dư Kiều nhìn Tần Thiên nói, ngay sau đó liền dẫn học sinh của mình chạy bộ, Tần Thiên nhìn Dư Kiều, vừa xem bộ ngực ướt nhẹp của mình, thầm nghĩ, nữ nhân thật đúng là nhiều nước, thoáng cái đã khóc ướt cả hết cả ngực mình, thật lợi hại.
Tần Thiên lắc đầu, ngay sau đó đi ra khỏi sân thể dục, tìm cái ghế ngồi xuống, sau đó chờ Dư Kiều tới đây.
Dư Kiều mang theo học sinh rất nhanh đã chạy xong ba vòng, ngay sau đó nhanh chóng đi đến phía Tần Thiên bên này, đặt mông ngồi xuống ở bên cạnh Tần Thiên, Tần Thiên tiện tay lấy ra một lọ nước từ trong túi trữ vật đưa tới cho Dư Kiều.
- Tần Thiên, anh lần này tới đây làm gì?
Dư Kiều nhìn Tần Thiên hỏi, nói xong mở nắp bình uống một hớp nước.
- Tới thăm em chứ làm gì.
Tần Thiên nhìn Dư Kiều, cười nói.
- Có quỷ mới tin, mau mau thành thật khai báo.
Dư Kiều nhìn Tần Thiên nói.
- Được rồi, anh tới nơi này là làm hộ vệ.
- Hộ vệ?
Dư Kiều không giải thích được nhìn Tần Thiên, Tần Thiên ngay sau đó nói hết mọi chuyện cho Dư Kiều nghe một lần, bao gồm chuyện mình giả chết cũng không sợ Dư Kiều biết.
Dư Kiều nghe xong lời Tần Thiên nói, gật đầu, nhìn Tống Thiến nơi xa một chút, Dư Kiều cũng Đại tiểu thư kia, thường xuyên bị người đuổi giết, hộ vệ bảo vệ cô bé ít nhất đã chết ba bốn ngươi, không ngờ may mắn đổi được Tần Thiên đến bảo vệ, xem ra sau này cô bé không cần lo lắng an toàn tính mạng nữa, chỉ bất quá không biết Tần Thiên làm sao hầu hạ được Đại tiểu thư này.
- Em ở chỗ này làm gì thế? Lần trước gặp qua em một lần đã không thấy tăm hơi, không ngờ chạy tới nơi này rồi, em không phải giáo viên bơi lội sao, làm sao hiện tại lên bờ.
Tần Thiên nhìn Dư Kiều hỏi.
- Người nào quy định em chỉ có thể làm giáo viên bơi lội, em là Tu Luyện Giả, chỉ cần thuộc về thể dục, môn nào em cũng có thể!
Dư Kiều nhìn Tần Thiên có chút đắc ý nói, nhưng ngay sau đó nói cho Tần Thiên biết một chút về mục đích mình tới nơi này, Tần Thiên biết đại khái một chút, tổng kết lại chính là, hai người một tới nơi này tị nạn, một tới nơi này làm việc.
- Tần Thiên, tối nay anh có rãnh không, em ở nhà một mình.
Dư Kiều nhìn Tần Thiên nháy nháy mắt quăng mị nhãn nói, lần nữa khôi phục bộ dáng quyến rũ của cô ở đại học Quang Châu, Tần Thiên nhìn mà nhiệt huyết sôi trào.
- Khụ khụ... Anh là người rất thuần khiết, em cũng không dạy hư anh, dĩ nhiên, nếu em kiên trì mà nói, anh cũng sẽ không từ chối.
Tần Thiên mê đắm liếc nhìn bộ ngực lớn của Dư Kiều, vô sỉ nói, Dư Kiều nghe thế liếc mắt một cái, bất quá thần sắc kia thoạt nhìn qua phong tình vạn chủng.
Tần Thiên không nhịn được nhanh chóng sờ soạng một chút trên bộ ngực sữa của Dư Kiều, dọa cho Dư Kiều kêu to một tiếng, sắc mặt đỏ bừng.
Nơi xa, Tống Thiến nhìn Tần Thiên và Dư Kiều anh anh em em, nhất thời có chút không thoải mái, trong lòng thầm mắng Tần Thiên sắc lang, ngay sau đó chạy tới Tần Thiên bên này.