- Này, tên hèn mọn, anh là hộ vệ của tôi, tại sao có thể bỏ tôi một mình, tự mình chạy tới nơi này tán gái, tôi xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ.
Tống Thiến nhìn Tần Thiên khó chịu nói, càng nhìn Dư Kiều lại càng khó chịu, bởi vì ngực Dư Kiều so sánh với cô thì lớn hơn rất nhiều, hơn nữa, trong tất cả các giáo viên, chỉ có Dư Kiều là một người duy nhất không quan tâm đến thân thế của mình, điều này làm cho Tống Thiến cảm thấy bị khinh thường, rất khó chịu Dư Kiều.
Từng bảo lãnh đạo trường học đi dạy dỗ Dư Kiều, thế mà nghe nói hậu đài phía sau của người ta quá lớn, căn bản không nhúc nhích được, điều này làm cho Tống Thiến rất buồn bực, nữ nhân này lại còn có hậu đài rất lớn phía sau, nhìn bộ dạng lẳng lơ của bà cô, nhất định là tình nhân được người khác bao nuôi.
- Được rồi, vậy cô cũng ngồi xuống đây, chúng ta nói chuyện một chút!
Tần Thiên nhìn Tống Thiến nói.
- Tôi không muốn, tôi muốn đi chơi bóng rỗ, anh chơi với tôi!
Tống Thiến nhìn Tần Thiên, không thuận theo nói, chính là không muốn cho Tần Thiên tán gái, chính là không muốn để Tần Thiên vui vẻ, ai bảo hắn khi dễ mình.
- Đi thôi, Tần Thiên, em cũng đang muốn chơi bóng rõ, cùng đi chứ!
Dư Kiều nhìn Tần Thiên cười nói, làm một nữ nhân, Dư Kiều có thể nhạy cảm cảm giác được Tống Thiến không thích mình, đồng thời cũng rất không thích Tần Thiên.
- Vậy cũng tốt, đi thôi!
Tần Thiên nhìn Tống Thiến bất đắc dĩ nói, ngay sau đó đứng lên, bất quá lúc này Tống Thiến lại không muốn, Dư Kiều cũng muốn chơi, hai người chẳng phải tiếp tục ở cùng một chỗ, tuyệt đối không được.
- Tôi đột nhiên không muốn chơi bóng rổ nữa, tôi muốn đi chạy bộ, Dư giáo viên, một mình cô đi chơi đi, tên hèn mọn, anh và tôi chạy bộ đi!
Tống Thiến nói xong chẳng thèm quan tâm phản ứng của hai người, bắt tay Tần Thiên đi tới sân tập, điều này làm cho Tần Thiên rất không hiểu rõ, cô nàng này sao thế, tự nhiên kiếm chuyện với mình.
Dư Kiều ở phía sau nhìn rất bất đắc dĩ lắc đầu, ngay sau đó đi đến sân bóng rỗ.
- Hừ! Sắc lang chết tiệt, xem anh còn tán gái thế nào, cho anh buồn bực chết!
Tống Thiến rất cao hứng vì mưu kế của mình được như ý.
- Cười cái gì thế?
Tần Thiên nhìn Tống Thiến một bên chạy bộ một bên cười hỏi.
- Hừ! Mắc mớ gì tới anh, anh bảo vệ tôi là được rồi, cái khác không cần lo.
Tống Thiến nhìn Tần Thiên hừ lạnh, Tần Thiên bị nàng chặn họng không lời nào để nói, thử nghĩ xem, đúng rồi, không nên so đo với một cô bé. ...
Giờ phút này, phía ngoài trường học.
Cách Nhị trung không xa có một khu bán đồ ăn vặt và quầy rượu, gọi là Hậu Nhai, ban ngày là thương nhân chính quy làm buôn bán nhỏ ở trong, đến buổi tối, nơi này chính là nơi tụ tập của du côn lưu manh còn có những học sinh ăn chơi, kỹ nữ, vân vân và mây mây, trong đó có rất nhiều con hàng là học sinh, học sinh nhị trung ra đây bán thân là chuyện mà rất nhiều người đều biết, nhưng không có người nào nói gì bởi vì khu này rất loạn, không có ai quản lý.
Theo đạo lý, xung quanh trường học thì không cho phép xuất hiện một nơi tam giáo cửu lưu ngư long hỗn tạp như thế này, bất quá nếu đã tồn tại đến bây giờ thì đã nói lên một việc, nó có lý do nào đó, nói thí dụ như, sở trưởng đồn công an cũng tới nơi này chơi gái, lại có thật nhiều thành viên hủ bại của chính phủ là ông chủ của các quán nơi đây, đó là nguyên nhân căn bản tại sao Hậu Nhai vẫn tồn tại.
Lúc này, một quán rượu ở trung ương Hậu Nhai, Phó Càn đang mang theo mấy tiểu đệ của mình đứng chờ cửa mở, đây là chỗ của Tam gia, ban ngày Tam gia cũng ngủ ở bên trong, buổi tối quầy rượu mở cửa mới đi ra, cho nên Phó Càn trực tiếp mang theo tiểu đệ của mình tới nơi này.
Rất nhanh, cửa quán rượu liền ra, một cánh tay gầy gò hơi vàng thò ra, một người ốm như bộ xương di động xuất hiện thật giống như tên nghiện may túy, trong miệng còn đang ngậm điếu thuốc, miệng đầy răng vàng, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn.
- Phó thiếu gia, mời vào trong, Tam gia vừa tỉnh, đang ở trong.
Tiểu Hoàng Mao nhìn Phó Càn rất khách khí, bởi vì Phó Càn có tiền có thế, quan hệ cùng Tam gia cũng rất tốt, tự nhiên phải khách khí.
- Ừ! Đi, đi vào.
Phó Càn vung tay lên liền dẫn tiểu đệ của mình đi vào trong, thành thục đi vào dãy sau của quán rượu, để cho tiểu đệ mình chờ ở ngoài cửa, sau đó đưa tay đẩy cửa một phòng trong đó ra đi vào.
Trong phòng, một người đàn ông tục tằng, trước ngực có đầy lông màu đen chừng ba mươi tuổi đang ở trên giường đẩy xe bò với một cô gái, tiếng kêu liên tục không ngừng, thấy Phó Càn đi vào, lập tức lên tiếng nói:
- Chú em, xin chờ một chút, cô, đi chiêu đãi đệ đệ của tôi một chút!
Người đàn ông này chính là Tam gia Phó Càn muốn tìm, ông trùm xã hội đen của Hậu Nhai, Phó Càn nhận hắn làm anh nuôi, cho nên trực tiếp gọi Phó Càn là chú em.
Một cô gái chừng hai mươi tuổi chỉ mặc đồ lót ở bên cạnh giường lập tức đi về phía Phó Càn, lộ ra vẻ mặt quyến rũ.
Phó Càn rất thuần thục đưa tay kéo cô gái vào trong ngực, sau đó hai tay bắt đầu bận rộn ở trên người của cô gái, nhanh chóng cởi bỏ quần lót vướng víu, đưa tay vào vùng tam giác thần bí bới móc, làm cho cô gái liên tục thở gấp.
Bình thường, giờ này Phó Càn tìm tới Tam gia thì Tam gia cũng vừa tỉnh, chơi gái ở trên giường chưa bao giờ kiêng kỵ Phó Càn, nếu có Phó Càn thì hai người sẽ chơi gái chung phòng làm một trận.
Phó Càn vừa rồi bị Tần Thiên dọa sợ, một bụng tử khí, hiện tại đang nắm tay cô gái tấn công từ phía sau, hung hăng phát tiết, bất quá không có mấy giây thì đã không được, bởi vì đã bắt đầu xuất, phía dưới mềm nhũn, không cứng lên được nữa.