Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 698 - Chương 703: Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên (2)

 Chương 703: Băng hỏa lưỡng trọng thiên (2) Chương 703: Băng hỏa lưỡng trọng thiên (2) Chương 703: Băng hỏa lưỡng trọng thiên (2)

- Hưu!

Lúc này, cảm giác nguy hiểm cũng trong nháy mắt biến mất, Băng Nguyệt công kích vô ích.

- Oanh!

- A!

Giờ phút này, Hỏa Minh ở bên cạnh Băng Nguyệt cũng phát ra tiếng kêu la, cả người bị đánh bay ra ngoài, lại một lần nữa bay vào trong căn biệt thự lúc trước, mà Tần Thiên thì hiện ra ở chỗ Hỏa Minh đứng, vẻ mặt cười lạnh nhìn Băng Nguyệt.

Trong nháy mắt, trong lòng Băng Nguyệt cảm giác sợ hãi một trận, có loại cảm giác bị lệ quỷ nhìn chằm chằm vào, theo bản năng lui về phía sau mấy bước, ánh mắt nhìn chỗ Hỏa Minh một chút, Hỏa Minh cũng không có nhanh chóng đi ra, Băng Nguyệt có thể cảm giác được hơi thở của hắn so với vừa rồi rồi thì càng thêm yếu ớt, nhưng còn chưa có chết.

- Ngươi rốt cuộc là ai, ngươi là người đại gia tộc sao?!

Băng Nguyệt nhìn Tần Thiên cả kinh nói, công kích cường đại như vậy cũng không cách nào giết chết Tần Thiên.

- Hừ! Cái này ngươi cũng không cần phải biết!

Tần Thiên nhìn Băng Nguyệt lạnh lùng nói.

- Hưu!

Lúc này, Hỏa Minh lần nữa từ trong biệt thự vọt ra, rơi vào bên người Băng Nguyệt, cả người cũng đứng không yên, hiển nhiên lần này bị thương rất nghiêm trọng.

- Tiểu tử này không đơn giản, không nên do dự, ra đại chiêu giết hắn!

Hỏa Minh nhìn Băng Nguyệt nói, hắn sợ mình cho ngay cả đại tuyệt chiêu cũng không phát ra được sẽ bị Tần Thiên tiêu diệt.

- Tốt!

Băng Nguyệt lập tức gật đầu, sau một khắc, khí thế trên người hai người bỗng tăng lên, trong nháy mắt chính là đột phá cảnh giới bốn sao, thực lực đạt đến bốn sao cấp ba, một đạo năng lượng cực nóng từ trên người Hỏa Minh bạo phát ra, trong nháy mắt, ngọn lửa trên người hắn mạnh mẽ trở nên to lớn rồi gấp ba, nhiệt lượng kinh khủng để toàn bộ hoa cỏ cây cối xung quanh hắn trong vòng năm mươi mét khô héo, toàn bộ gần như biến thành tro bụi, biệt thự pha lê toàn bộ bể tan tành, đám người Kiều Hi bị bức lui rất xa về sau.

Băng Nguyệt bên này cũng như thế, khí lạnh kinh khủng từ trên người nàng bộc phát ra, không khí trực tiếp thấp xuống năm mươi độ, tất cả hoa cỏ cây cối bên trái người nàng trong nháy mắt bị đông cứng, hai người một trá một phải, một bên là cực nóng, một bên là rét lạnh, băng hỏa lưỡng trọng thiên.

- Hợp!

Băng Nguyệt cùng Hỏa Minh hô to, trong nháy mắt, hai người hai tay dắt lại với nhau, nhất thời, một cổ năng lượng kinh khủng không gì so sánh nổi bạo phát ra từ trên thân hai người, băng thuộc tính cùng hỏa thuộc tính trên thân hai người trực tiếp dung hợp lại với nhau, tạo thành ngọn lửa khổng lồ một trắng một đỏ lần lượt thay đổi.

Loại năng lượng kinh khủng này để cho Tần Thiên cũng cảm giác giật mình, liên tiếp lui về phía sau, nhìn cử động của hai người mà kinh ngạc không dứt, hai thuộc tính cực đoan lại có thể ở chung một chỗ, quá thần kỳ.

- Sát!

Hai người hét lớn một tiếng, hai tay hướng về phía Tần Thiên đẩy tới, chỉ một thoáng, một đạo năng lượng đỏ trắng lần lượt thay đổi khổng lồ như một con rồng dài đến ba mươi bốn mươi giết tới Tần Thiên, xẹt qua mặt đất, mặt đất trong nháy mắt nổ bung từng khúc, năng lượng kinh khủng để cho phòng ốc xung quanh trong nháy mắt sụp xuống nổ tung.

- Thật là đáng sợ!

Tần Thiên chỉ kịp nói một câu như vậy, trong nháy mắt cả người đã bị dòng năng lượng băng hỏa thuộc tính nuốt hết. Sau một khắc, mọi người cả khu dân cư cảm giác được một trận chấn động khổng lồ thật giống như động đất, rối rít chạy ra phía ngoài nhìn, thấy một đóa mây hình nấm khổng lồ đột ngột mọc lên từ mặt đất, khói đen nồng đậm che đậy nửa bầu trời. Hồi lâu, hết thảy hết thảy đều kết thúc, một hố to rộng chừng hơn mười mét xuất hiện, khu vực xung quanh hố to trở thành phế tích, thật giống như nổ bom, Băng Nguyệt cùng Hỏa Minh rất suy yếu đứng ở đằng xa, nhìn hết thảy, thở mạnh từng hơi.

- Lần này hẳn là đã chết sao!

Hỏa Minh nhìn rãnh to trên mặt đất nói, đây cũng là công kích lợi hại nhất của bọn họ - Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên, tương đương với một viên đạn đạo nổ tung, bất luận kẻ nào chính diện nghênh đón loại công kích trình độ này, tuyệt đối không cách nào thừa nhận, trừ phi là tu tiên giả năm sao cảnh giới trở lên, nhưng Tần Thiên hiển nhiên không phải, chết chắc.

- Hẳn là đã chết!

Băng Nguyệt từ từ nói, dưới công kích cường đại như vậy, thật sẽ không đỡ nổi, Tần Thiên càng lợi hại cũng sẽ chết. Giờ phút này ở nơi xa, Kiều Hi và một đám hộ vệ nhìn qua, Tần Thiên đã biến mất không thấy, chỉ còn lại có Hỏa Minh và Băng Nguyệt ở nơi đó, Kiều Hi nhìn tràng cảnh này, không biết nói cái gì cho phải, thật vất vả mới mời được một hộ vệ có thể thuần phục Tống Thiến, lại như vậy chết đi, trong lòng Kiều Hi cảm thấy mất mác.

- Đi thôi, trở về, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Hỏa Minh nhìn Băng Nguyệt nói, nhưng ngay sau khi hai người chuẩn bị rời khỏi.

- Gấp gáp đi như vậy làm gì, không ở lại uống chén trà!

Một tiếng nói dương dương tự đắc từ trong hố to vang ra ngoài, âm thanh này, để tất cả mọi người ở đây chấn động, mà Băng Nguyệt và Hỏa Minh, khuôn mặt khó tin, song song nhìn về phía rãnh to.

Giờ phút này, Tần Thiên ngậm một điếu thuốc trong miệng, thời gian dần qua đi ra từ trong hố to, không còn là hình tượng rách rưới, mà là một thân trang phục sạch sẽ, một tay bỏ vào túi quần, đi từ từ lên, một bộ nhàn nhã đi chơi.

- Sao... Làm sao có thể!

Băng Nguyệt thất thanh kêu to.

- Làm sao ngươi còn sống, ngươi chịu công kích Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên của chúng ta làm sao có thể còn sống, không thể nào!

Hỏa Minh không thể tin được nhìn Tần Thiên nói.

- Đi! Có cái gì không thể, chưa từng nghe qua Lý Ninh nói à, hết thảy đều có thể!

Tần Thiên nhìn hai người khinh thường mà nói, sau đó bổ sung một câu:

- Hiện tại, cho hai đứa bây một cơ hội, nói tổng bộ tổ chức Hồ Điệp ở đâu, tao sẽ suy nghĩ lưu toàn thây cho tụi mày, nếu không nghe lời, tao sẽ biến hai dứa thành người thịt khô, sau đó đạp nát bấy.

Bình Luận (0)
Comment