Lãnh Nguyệt nhìn Tần Thiên một chút, sau đó nhìn sang Hỏa Minh, dùng ánh mắt ý bảo Hỏa Minh chạy trốn, bởi vì hai người căn bản không phải đối thủ, mới vừa phát động ra công kích cuối cùng, thực lực bây giờ hao tổn nhiều hơn phân nửa, muốn ngăn cản Tần Thiên công kích căn bản không thể nào.
- Đi!
Hỏa minh lập tức hét lớn một tiếng, nhưng ngay sau đó hai người lại chia nhau rời đi.
- Oanh!
Ngay trong nháy mắt này, một cổ sát khí kinh khủng hướng hai người tập kích tới, phảng phất giống như đến từ Cửu U Địa Ngục, mùi máu tươi gay mũi trong nháy mắt tràn ngập cả không gian, sát khí kinh khủng trực tiếp xâm lấn đến trong đầu hai người, trong nháy mắt, hai người mê muội một trận, vô cùng đau nhức, song song ngã trên mặt đất.
Giờ phút này cả người Tần Thiên cũng bị sát khí màu đỏ như máu bao quanh, thấy không rõ bộ dáng hắn lắm, chỉ thấy sát khí cuồn cuộn tràn ngập, rất nhanh, bên trong bán kính 10m, tất cả đều bị hồng vụ bao vây, ai cũng không thấy rõ tình trạng bên trong.
Hai mắt Tần Thiên đỏ lên, nhìn trên hai người mặt đất, trực tiếp bắt hết, một cổ hấp lực kinh khủng từ trên người hắn truyền ra, lập tức, máu tươi trên thân hai người Hỏa Minh cùng Lãnh Nguyệt song song phá thể ra, hướng trên người Tần Thiên hội tụ.
- A!
- A!
Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, hai người nhìn máu trên người mình bị Tần Thiên hút vào, nhìn nhìn lại bộ dạng Tần Thiên, hiển nhiên là một bộ dạng Ma Vương tà ác, kinh khủng như vậy.
Hai người liều mạng muốn giãy giụa đi ra ngoài, nhưng không có biện pháp, máu tươi nhanh chóng bị rút mất, thân thể từ từ khô héo, rất nhanh, hai người trực tiếp bị Tần Thiên hấp thu hết máu mà chết, biến thành hai cổ thây khô.
Những máu tươi kia tiến vào trong thân thể Tần Thiên toàn bộ bị hút vào trong đan điền, cảm giác một cổ lực lượng bàng bạc từ trong đan điền bộc phát ra, trong nháy mắt, tu vi Tần Thiên trực tiếp đột phá bốn sao cấp năm, đạt đến cảnh giới bốn sao cấp sáu.
- Hống!
- Oanh!
Tần Thiên quát to một tiếng, trong nháy mắt, hai cỗ thi thể trong tay biến thành bụi bặm, rơi đầy xuống đất.
- Hừ! tổ chức Hồ Điệp. Tao nhất định tiêu diệt đám bọn mày!
Tần Thiên lạnh lùng nói, tia máu cả người quay cuồng một trận, thật giống như Cự Long sôi trào, qua một hồi lâu mới từ từ ngừng lại, dần dần máu trên người Tần Thiên từ hồng sắc quang mang biến mất không thấy gì nữa, cả người Tần Thiên cũng biến mất theo, trên mặt đất chỉ còn lại có hai đống tro xám, Tần Thiên chẳng biết đi đâu.
Nơi xa Kiều Hi mở to hai mắt tìm kiếm thân ảnh Tần Thiên khắp nơi, rõ ràng nhìn thấy Tần Thiên không có chuyện gì, làm sao không thấy nữa, hai người khác cũng thế, làm sao không thấy, chẳng lẽ bị hai người kia bắt đi sao.
- Kiều quản gia, người đang tìm cái gì, bụng thật đói, có gì ăn hay không!
Đang lúc Kiều Hi đang tìm thân ảnh Tần Thiên, đột nhiên, thanh âm Tần Thiên hiện ra kêu bên tai Kiều Hi, dọa Kiều Hi kêu to một tiếng, vội vàng quay đầu lại, thấy Tần Thiên một mặt hèn mọn ngó chừng bộ ngực của mình, bất quá Kiều Hi không muốn phản ứng, mà muốn biết Tần Thiên đi đến bên cạnh mình khi nào.
- Anh... Anh sao lại ở đây, hai người kia đâu!
Kiều Hi nhìn Tần Thiên kinh sợ hỏi, mấy an ninh bên cạnh cũng vễnh tai chờ Tần Thiên trả lời, Tần Thiên này lúc nào xuất hiện đó.
- Ừ, có vài giây, hai người kia bị tôi giết, đi thôi, Kiều quản gia, chúng ta trở về ăn cơm đi, tôi sắp chết đói, cảnh sát gần tới rồi, chúng ta mau vào đi, không nên bị bắt!
Tần Thiên vừa nói cũng chẳng phân biệt lôi kéo Kiều Hi đi trở về, trong lòng thầm nghĩ, tay Kiều Hi không tệ, thật rất là mềm.
Kiều hi thật không nghĩ đến Tần Thiên đang chiếm tiện nghi của mình, mà là nghĩ tới Tần Thiên làm sao thần không biết quỷ không hay tiêu sái đến trước mặt mình than đói, còn có, Tần Thiên là ai, hai sát thủ kia là người của tổ chức nào, ba người đánh một trận làm khu dân cư sụp đổ giống như khu dân nghèo, đây là thần tiên trong truyền thuyết sao, động cái là sơn băng địa liệt, quá kinh khủng.
- Kiều quản gia, nếu cảnh sát tới thì ngàn vạn không nên khai tôi ra nha, tôi đi tắm trước, bẩn quá rồi!
Tần Thiên vừa nói liền buông lỏng tay Kiều Hi ra, đi vào trong phòng.
Kiều Hi sửng sốt vài giây đồng hồ, sau đó hướng về phía Tần Thiên hô:
- Tần Thiên, anh rốt cuộc là ai.
Tần Thiên nghe Kiều Hi hỏi... quay đầu lại, hướng về phía Kiều Hi khẽ mỉm cười, sau đó cho một câu trả lời để cho Kiều Hi đang mong mỏi liền muốn bóp chết Tần Thiên:
- Cô đoán xem!
Nói xong, Tần Thiên trở về phòng, ném Kiều Hi ở đây tức gần chết, muốn xông lên dạy dỗ Tần Thiên một bữa, bất quá lúc này tiếng còi cảnh sát vang lên, cảnh sát tới, nàng quay người, muốn đi ra ngoài cùng cảnh sát nói hai câu. ...
Ngày thứ hai.
Trên sáng sớm, biệt thự bên này xảy ra chuyện đã lên đầu đề báo buổi sáng còn có tin tức sáng sớm, các tin tức lớn cũng liều mạng báo cáo chuyện bên này, nhằm khiến cho quần chúng không khủng hoảng, chính phủ đem chuyện lần này đổ cho khí lò than nổ tung dẫn đến, hơn nữa là cho hộ gia đình trong khu dân cư gây ra, nhưng là ai tin, quần chúng không phải người ngu, khí lò than nhà dân có thể chạy đến giữa đường tạc ra cái rãnh to 50m à.
Chỉ tiếc, không tin cũng vô dụng, chính phủ đã kết luận, bất kể có tin hay không, cũng phải tin.
Buổi tối hôm qua Tống Thiến ngủ cả đêm, cơm tối cũng không ăn, ngủ rất sâu, khi nghe nói chuyện tối ngày hôm qua, lập tức chạy đến hiện trường nhìn xuống, thấy tràng diện khủng bố như vậy cả kinh miệng mở to cũng có thể nhét vào một quả táo rồi.