Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 852 - Chương 857: Bị Dọa Không Thôi

 Chương 857: Bị Dọa Không Thôi Chương 857: Bị Dọa Không Thôi Chương 857: Bị Dọa Không Thôi

- Cái gì không phải là đối thủ, các người một đám người cầm súng làm ăn cái gì không biết, đưa khẩu súng cho tôi!

Vương Chiêu cả giận nói, một tay lấy súng trong tay cảnh sát cầm đi qua, mới vừa cầm súng lên, đầu của hắn đã bị một nòng súng lạnh như băng chỉa vào rồi, Tần Thiên giống như u linh hiện ra bên người hắn, người nào cũng không phát hiện Tần Thiên làm thế nào hiện ra bên cạnh Vương Chiêu, phảng phất trước giờ vẫn ở đó.

Súng trong tay Vương Chiêu nhất thời rơi trên mặt đất, đập vào trên đùi của hắn, đau đớn một trận, nhưng một câu nói cũng không dám lên tiếng.

- Vương sở trưởng, khuyên ông không nên hành động thiếu suy nghĩ, kêu thị trưởng đến cho tôi đi!

Tần Thiên nhìn Vương Chiêu nói.

- Vâng... Tôi lập tức gọi!

Vương Chiêu vội vàng nói, sắc mặt trắng bệch một mảnh, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, run rẩy từ trong túi tiền lấy điện thoại di động ra, gọi một cuốc điện thoại ra ngoài.

Tần Thiên nhìn Vương Chiêu gọi điện thoại, súng trong tay liền rút lui, xoay người ngồi trở lại trên ghế, tốc độ kia, căn bản không ai thấy rõ ràng, tất cả đều u mê.

- Khẩu súng cũng để xuống đi, tôi nhìn mất hứng, nếu có gì không ổn súng này sẽ khai hỏa đấy!

Tần Thiên chuyển lấy súng lục trong tay nhìn lên cảnh sát trước mặt.

Mọi người vừa nghe, lập tức không nói hai lời, đồng loạt đem súng ném xuống đất, không dám chậm một giây, tránh cho Tần Thiên tức giận.

- Này! Phương bí thư phải không, tôi là Tiểu Vương đây, có thể cho thị trưởng nghe điện thoại một chút không, chỗ này của tôi có việc gấp!

Vương Chiêu hướng về phía điện thoại gấp gáp mà nói.

- Thị trưởng đại nhân một ngày kiếm tỷ bạc rất bận rộn, có chuyện gì trực tiếp nói cho tôi biết là được rồi!

Điện thoại bên kia là thanh âm một người đàn ông nhàn nhạt nói, Vương chiêu vừa nghe, nhất thời giận dữ, mẹ nó, hiển nhiên cho là hắn muốn tìm thị trưởng hỗ trợ cái gì, cho nên muốn ăn một khoản.

- Phương bí thư, chuyện này phải tự mình nói cùng thị trưởng, rất nghiêm trọng, ông tuyệt đối chịu không được trách nhiệm, làm không tốt thì con đường làm quan chấm dứt!

Vương Chiêu giờ phút này cũng bất kể, trực tiếp lạnh lùng nói, chuyện này quả thật nghiêm trọng, ai cũng không đảm đương nổi.

- Hừ!

Phương bí thư nghe được Vương Chiêu nói nhất thời khó chịu, bất quá Vương Chiêu lại dám to gan như vậy, đoán chừng chuyện này thật sự rất nghiêm trọng, mình nên đưa cho thị trưởng, nếu xảy ra chuyện mình thật khó bảo toàn.

- Đợi một chút, tôi đi gọi thị trưởng!

Phương bí thư nói.

Không lâu sau, một tiếng bước chân liền vang lên, tiếng âm nhạc còn có tiếng cười nữ nhân.

- Chuyện gì, người nào đó!

Một giọng nói hùng hậu của người đàn ông trung niên ở bên kia điện thoại vang lên, đó chính là cha của Lý Vân, thị trưởng Lý Trung.

- Này, người nào đó!

Lý Trung thấy điện thoại bên kia im lìm không nhịn được hỏi, lão đang tìm nữ nhân chuẩn bị hoan ái một phen, đột nhiên bị cắt đứt, rất là khó chịu, giọng nói rất tức giận.

Vương Chiêu nhận ra đây là giọng của Lý Trung, lập tức nhanh chóng nói:

- Lý thị trưởng, là tôi, sở trưởng phân khu hạp cốc - Vương Chiêu.

- A, chuyện gì, tôi bề bộn nhiều việc, nói nhanh một chút!

Trần Trung thúc giục.

- Là như vậy, Lý Vân công tử ở đồn công an chúng tôi xảy ra chuyện, bị giam giữ rồi, người ta nói nếu ngài không đến hắn sẽ giết Lý Vân công tử!

Vương Chiêu khẩn trương nói.

- Cái gì!

Điện thoại bên kia trong nháy mắt truyền đến tiếng Trần Trung gầm thét.

- Buồn cười, ngay cả con trai của tôi cũng dám động, còn dám uy hiếp tôi, không muốn sống nữa, cậu chờ, tôi lập tức đi qua, Phương Minh, gọi đặc công, đi với tôi một chuyến phân khu hạp cốc!

Lý Trung bên kia nói xong liền cúp điện thoại.

Bình Luận (0)
Comment