Summoning America - Triệu Hồi Hoa Kỳ

Chương 20

Ngày 16 tháng 8

 

Bãi biển Maihark

 

Dưới ánh nắng hè dịu dàng, vài bóng người nô đùa trên bãi biển Maihark, trong khi những người khác thư thái nghỉ ngơi. Trên một hiên nhà gần đó, những quý ông và quý bà trang nhã thưởng thức rượu vang và làn gió mát lành từ đại dương.

 

Tổng thống Lee đặt ly rượu xuống và gọi một nữ phục vụ elf để rót thêm. Trong lúc cô thực hiện công việc, Lee cảm nhận một luồng khí nóng hừng hực từ bên trái. Ông quay lại, bắt gặp ánh mắt sắc lạnh đầy ác ý của vợ mình. "Ôi, thôi nào Mary. Em yêu, anh chỉ tò mò thôi, em biết mà; anh chưa bao giờ thấy một elf cả. Anh thề không có gì xấu đâu..."

 

"Haha," cô cười nham hiểm. "Anh thật đáng yêu khi lúng túng thế này."

 

"Ồ, vậy sao." Lee liếc sang bàn bên cạnh và thấy vài người bạn trong Cơ quan Mật vụ đang khúc khích cười. Ông không chắc họ cười mình hay vì chuyện gì khác. "Dù sao thì, em nghĩ đã đến lúc mở cửa Qua Toyne cho du lịch chưa? Nơi này trông khá tuyệt."

 

Mary đặt tay lên tay ông. "Ừ, hoàng hôn ở đây cũng đẹp lắm. Đây là một nơi lý tưởng để ghé thăm, nhưng nếu mở cửa nơi này... em không chắc. Em không muốn thấy nơi đây đông đúc như những bãi biển ở SoCal (Southern California/Nam California) hay Florida."

 

Tổng thống Lee nhấp một ngụm rượu, tay nhẹ nhàng xoa đôi bàn tay mềm mại của vợ. "Ừ. Nơi này gần như hoàn hảo. Đẹp hơn Quila, an toàn hơn Louria... sẽ khó tìm được một nơi nào tương tự."

 

"Thế còn đế quốc ở phía bắc? Cái lớn ấy."

 

"Parpaldia? À, anh đã xem ảnh và video từ Đại sứ Anders và các thủy thủ. Nó trông tuyệt vời, như một thành phố giả tưởng thực thụ, nhưng pha chút phong cách châu Âu. Nhưng ý anh là," Lee thở dài, "anh không có cảm giác tốt về Parpaldia. Các nhà ngoại giao chúng ta cử đi có phần nghi ngại về nơi đó, và theo anh chàng Kaios, người dân ở đó khá ngạo mạn. Hơn nữa, thủ đô của họ trông rất hoành tráng, nhưng nhìn các lãnh thổ khác xem. Cứ như thể họ vắt kiệt chúng vậy..."

 

"Ôi, những người dân đáng thương," cô nói.

 

"Ừ. So với họ, Bắc Triều Tiên còn đáng mơ ước. Người Parpaldia này có gì đó không ổn. Anh không muốn bất kỳ ai trong chúng ta bị kẹt ở đó."

 

"Ừ, hợp lý. Thế còn những vùng đất chưa khai phá phía trên Alaska? À, điều đó làm em tự hỏi: sao Alaska vẫn lạnh, nhưng những quốc gia phía trên lại có thời tiết tốt?"

 

Lee nhún vai. "Anh... không nhớ rõ. Em có thể tìm bác sĩ Pollan ở NASA nếu thực sự muốn biết, nhưng anh nghĩ là do dòng hải lưu. Đại loại là may mắn có một dòng hải lưu lạnh dù ở đây, tại Elysia, vĩ độ thấp hơn Trái Đất. Và anh sẽ không chọn những vùng đất chưa khai phá đâu. Chưa từng bị con người, elf hay bất cứ thứ gì chạm đến. Nhưng chúng đầy rẫy quái vật và những thứ tương tự. Chúng ta có thể đọc hồ sơ về Vương quốc Topa như truyện kể trước giờ đi ngủ nếu em muốn," Lee đề nghị.

 

"Thôi..."

 

Trước khi Mary kịp trả lời, điện thoại của Lee reo lên. "Chẳng lẽ không được yên một phút nào sao," ông lẩm bẩm, kiểm tra điện thoại để xem ai gọi. "Ồ..." Ông nhấc máy và nói, "Chuyện gì vậy?"

 

Ông lắng nghe người đàn ông ở đầu dây bên kia, tiếp nhận thông tin mới.

 

Mary nhận thấy vẻ mặt của Tổng thống Lee. "Có gì gấp không, Tommy?"

 

"Ừ," Lee thở dài. "Anh sẽ quay lại ngay."

 

"Được rồi, anh yêu," cô nói.

 

Lee đứng dậy và bước về phía bãi biển — tránh xa những người dự tiệc khác — để thảo luận riêng về tình hình mới. "Vậy," ông nói vào điện thoại, tiếng sóng vỗ rì rào vọng lại phía sau. "Đế quốc Gra Valkas, hả? Thật kỳ lạ khi đã có hai quốc gia được triệu hồi: chúng ta và họ. Còn ai nữa không?"

 

"Theo những gì chúng ta biết," Steven nói qua điện thoại, "Chưa có thêm. Những gián điệp bị bắt đã vô tình tiết lộ khá nhiều thông tin; họ rất ngạo mạn và khoe khoang về khả năng công nghệ của mình. Chúng ta biết rằng Đế quốc Gra Valkas, là vùng lãnh thổ lục địa lớn với lượng khí thải khí quyển, đến từ một hành tinh gọi là Yggdra. Ở đó, họ là siêu cường hàng đầu. Có vẻ như chinh phục là trò chơi của họ, và họ đã áp dụng các khái niệm từ Yggdra sang Elysia, khuất phục các quốc gia nguyên thủy gần đó và thậm chí thách thức một siêu cường địa phương, được gọi là Leifor."

 

"Chắc hẳn là một chiến tranh khốc liệt," Lee nói."

 

"Ngược lại, thưa Tổng thống. Người Leifor đã đầu hàng sau khi một con t** ch**n giống như t** ch**n lớp Yamato bắn phá thủ đô của họ. Tình báo địa phương của chúng ta khu vực này còn yếu, nhưng chúng ta có thể thấy cờ của Gra Valkas được giương lên ở nhiều khu vực Leifor. Tin tức này cũng được xác nhận bởi các báo cáo từ đồng minh Mu của chúng ta ở Esthirant. Các vụ bắn phá nhỏ và các cuộc ném bom đã được báo cáo, có thể do các nhóm kháng chiến."

 

"Nghe... thật đáng lo ngại. Chúng ta còn biết gì về phe này?"

 

"Ngoài mức độ công nghệ và kinh tế chung của họ, chúng ta biết rằng họ có thể có các quy tắc chiến tranh. Theo các gián điệp bị bắt, Đế quốc Gra Valkas đã ký kết nhiều hiệp ước quốc tế, nhưng hành động của họ ở Leifor cho thấy họ đã từ bỏ các thỏa thuận ở Yggdra. Chúng ta sẽ tìm hiểu thêm thông tin khi chiến dịch của Gra Valkas tiến triển."

 

Tổng thống Lee đá nhẹ vào cát, thở dài. "Quá nhiều đau khổ trong thế giới này... Chúng ta cần cho họ biết chúng ta không chấp nhận những tội ác man rợ như vậy. Nhân tiện, quy trình liên lạc tiến triển thế nào rồi?"

 

"Vẫn đang thực hiện, thưa ngài. Bộ Ngoại giao hơi thận trọng về việc thiết lập liên lạc với một quốc gia hung hăng như Gra Valkas. Họ đang xem xét sử dụng radio như một phương tiện liên lạc chính thức đầu tiên và hiện đang soạn thảo các kế hoạch và kịch bản."

 

"Được rồi, tốt. Chà, thật điên rồ khi một siêu cường địa phương sụp đổ trong một ngày."

 

"Đúng vậy, thưa ngài."

 

"Thôi, anh phải về với vợ. À khoan, bọn trẻ thế nào rồi?"

 

"Chúng vẫn đang thích thú với buổi biểu diễn ảo thuật, thưa ngài."

 

Tổng thống Lee mỉm cười. "Tốt. Giờ hãy đảm bảo chúng không thức khuya quá. Cập nhật thông tin cho anh."

 

"Tôi sẽ làm, thưa ngài."

 

***

 

Thánh Chế Milishial

 

Một Quán Bar ở Cartalpas

 

Nằm dọc theo bờ biển phía nam của Đế quốc Thánh Milishial, Cartalpas là một trung tâm thương mại quan trọng. Đặt gần như ngay trung tâm thế giới (theo cách nhìn của cư dân Lục địa Trung tâm) và trong một eo biển đông đúc, Cartalpas còn là trung tâm văn hóa và thông tin. Đường chân trời của thành phố phản ánh điều này, với những tòa nhà chọc trời rực rỡ vươn cao. Ánh sáng ma thuật chiếu sáng các con phố với số lượng và sự tinh tế xứng đáng với siêu cường lớn nhất hiện nay ở Elysia.

 

Trong số các quán bar ở Cartalpas, một quán đặc biệt nổi tiếng với giới thương nhân và doanh nghiệp. Các đại lý từ các công ty lớn và thương nhân du hành tụ tập tại đây mỗi khi đến thành phố, bởi quán bar này thường được ghé thăm bởi những người am hiểu và lắm lời nhất. Một lời thì thầm trong quán có thể khiến các công ty sụp đổ, thị trường lao đao, hoặc mang lại một góc nhìn dẫn đến giàu có vô hạn.

 

Một chủ đề tài tế nhị đang được bàn tán là sự sụp đổ của Leifor. Trên một màn hình ma thuật đầy màu sắc — một minh chứng nữa cho sự vượt trội của ma thuật Milishial — một phóng viên yêu tinh nói vào micro. "Tôi là Alana Forlen, chào mừng trở lại với Mạng lưới Tin tức Milishial. Tại MNN, chúng tôi tự hào mang đến tin tức nhanh gần như ngay khi chúng xảy ra! Hôm nay, chúng ta sẽ xem xét những tin đồn từ Leifor."

 

Máy quay tập trung vào tòa nhà phía sau khi cô nói. "Tôi đang ở Đại sứ quán Leifor tại Runeopolis cùng với Đại sứ Leifor, Horan Talmot. Thưa ông Talmot, các Lục địa Trung tâm đang lo lắng về tình hình ở phía tây. Kẻ thù mới này là ai, và chuyện gì đang xảy ra ở đó vậy?" Cô đưa micro cho người đàn ông ăn mặc theo phong cách thời Victoria lộng lẫy.

 

Horan mang vẻ mặt u ám — phù hợp với một người vừa mất quê hương. "Những tin đồn về sự diệt của Leifor mà các vị nghe đều là thật. Kẻ thù mới này, Đế quốc Thứ tám hay Đế quốc Gra Valkas hay bất cứ gì họ tự gọi, là một tai họa. Như những kẻ dã man, họ đã tấn công các quốc đảo không phòng bị ở phía tây, khuất phục chúng mà không màng đến quan hệ của chúng tôi với các quốc đảo đó. Chúng tôi đã thất bại trong việc bảo vệ các chư hầu và vùng bảo hộ; Đế quốc Gra Valkas đơn giản là quá mạnh! Họ tiêu diệt đội tàu và các lãnh chúa rồng wyvern mà chúng tôi cử đi chặn với chỉ một con tàu, rồi sau đó tàn phá thủ đô. Cung điện hoàng gia của chúng tôi bị nhắm đến, và Hoàng đế Vĩ đại không thể thoát thân. Ngài và gia đình đã bị giết, cùng với hàng ngàn người khác không may mắn bị kẹt trong các cuộc tấn công bừa bãi của họ." Horan khẽ lắc đầu, vẻ mặt rõ ràng thể hiện sự căm phẫn và hận thù với Gra Valkans.

 

"Tôi rất tiếc khi nghe điều đó, thưa ông Talmot. Leifor sẽ ra sao bây giờ?"

 

"Với sự ra đi của Hoàng đế và không có dòng dõi rõ ràng, chúng tôi có rất ít lựa chọn. Các tướng lĩnh muốn tổ chức kháng cự chống lại đội tàu đổ bộ theo sau, và một người đã làm vậy. Tuy nhiên, lũ khốn đó chỉ đơn giản hủy diệt hàng dặm khu dân cư dọc bãi biển. Hàng ngàn dân vô tội đã chết, cùng với các chiến binh dũng cảm của chúng tôi, những người thậm chí không có cơ hội phản kháng. Sau vụ việc đó, chúng tôi quyết định đầu hàng, kẻo thêm nhiều công dân phải chịu đựng sự bất công này."

 

"Vậy ông sẽ làm gì bây giờ?"

 

"Than ôi, với sự mất nước, tôi không còn việc làm." Ông nhún vai. "Tôi nghĩ mình sẽ hỏi vài người quen xem có việc gì tôi có thể làm để tự nuôi sống bản thân."

 

Khi cuộc phỏng vấn trên truyền hình chuyển sang chi tiết về Đế quốc Gra Valkas, các thương nhân bắt đầu thảo luận. Căn phòng bùng nổ tiếng nói khi khách hàng ngỡ ngàng tiếp nhận tin tức rằng Leifor, một siêu cường, đã thua một quốc gia man rợ vô danh trong một ngày, chỉ với một con tàu. Sau vài phút, một người đàn ông bụng phệ đứng lên và lớn tiếng hỏi, "Có ai biết gì về Đế quốc Gra Valkas này không?"

 

Quán bar im lặng. Một người đàn ông mặc bộ đồ tối màu đứng dậy, trang phục cho thấy ông là người Mu quốc gia. "Có. Tôi đang ở Leifor để ký hợp đồng cho công ty; chúng tôi mua Nước Mắt của Thần Gió cho mục đích thử nghiệm. Khi đang trên vùng biển thử nghiệm của công ty, thì chúng tôi nghe thấy vài tiếng nổ lớn từ phía đại dương, nơi chúng tôi thấy các hiệp sĩ rồng và t** ch**n đi qua trước đó. Chúng tôi cảm thấy nguy hiểm, nên đã nấp sau một vịnh nhỏ. Rồi chúng tôi thấy con tàu đó."

 

Các thương nhân say rượu nhoài người tới, đầy mong chờ.

 

Người doanh nghiệp Mu cầm ly rượu, nói với vẻ không tin nổi và khó hiểu về những gì đã thấy. "Nó rất lớn, lớn hơn nhiều so với La Kasami, vốn được xem là một t** ch**n kinh hoàng ngang tầm với các t** ch**n hạm của Thánh Chế Milishial. Nhưng con tàu kia, như một SIÊU kinh hoàng. Các nòng pháo khổng lồ, có lẽ gần 50 xăng-ti-mét. Tốc độ cũng phi lý với một con tàu kích cỡ đó, nhưng không phải là không thực tế. Tôi đã nói chuyện với vài nhà phân tích từ công ty, và họ nghĩ Mu và Đế quốc Thánh Milishial có lẽ có thể chế tạo một con tàu như vậy trong tương lai gần."

 

Một khách hàng bối rối hỏi, "Khi ông nói tương lai gần, ý là bao nhiêu năm nữa?"

 

Người Mu nhún vai. "Có lẽ một thập kỷ?"

 

"Vậy... ông đang nói rằng Đế quốc Gra Valkas, ít nhất về đóng tàu, tiên tiến hơn cả hai siêu cường lớn nhất của Lục địa Trung tâm?"

 

"Không hẳn vậy. Chúng tôi cho rằng mình có thể chế tạo một con tàu như thế, dù tốn kém. Họ có lẽ chỉ có một siêu vũ khí như vậy. Dù sao, sự tinh vi tổng thể của thiết kế vẫn đáng lo ngại."

 

Một giọng nói mới vang lên: một người đàn ông mặc trang phục kiểu Napoléon. "Nói về những quốc gia được triệu hồi mạnh mẽ bất thường này đúng là đau đầu, phải không?"

 

Người bụng phệ đáp, "Ý ông là sao?"

 

"Gra Valkas không phải quốc gia được triệu hồi duy nhất. Ở phía đông xa xôi, qua Rodenius, có một quốc gia tên là Hợp chúng quốc Mỹ. Tôi chưa đến đất họ, nhưng tôi nghe nói về thành tựu của họ. Một hạm đội ba ngàn tàu Louria đã đầu hàng chỉ trước năm con tàu và vài chục máy bay, mà nhân tiện, còn bay nhanh hơn cả tốc độ âm thanh."

 

"Nhanh hơn âm thanh?" Người Mu kinh ngạc thốt lên. "Họ có dùng ma thuật không?"

 

Người Parpaldia lắc đầu. "Có lẽ không, nhưng mọi nguồn tôi nói chuyện đều khẳng định họ là một quốc gia thuần cơ khí, không tiếp xúc với ma thuật ở thế giới gốc của họ." Ông lấy ra một chiếc đồng hồ đeo tay và đưa cho người Mu, người này ngạc nhiên phân tích nó. "Tôi có vinh dự làm việc với các tập đoàn của họ, và trời ơi, sản phẩm của họ chất lượng cao thật."

 

Người Mu nhướng mày, vẻ mặt trầm trồ gật đầu. "Ồ, ông nói thật. Tay nghề này... chính xác đến kỳ lạ!"

 

"Và không chỉ thế," người Parpaldia nói thêm, "Họ có những ngành khoa học đáng kinh ngạc mà thế giới chưa biết đến. Tôi có mặt ở Esthirant khi hạm đội họ đến, và để tôi nói với các ông, Đế quốc Gra Valkas không phải đối thủ của họ. Họ có thể quét sạch rồng wyvern của Leifor, nhưng rồng sắt của Mỹ? Tôi nghi ngờ lắm."

 

Trong khi khách trong quán bar thảo luận về hệ quả từ sự xuất hiện của các quốc gia được triệu hồi, tin tức về những quốc gia "man rợ" này lan rộng. Nghi ngờ tràn ngập, nhiều người bác bỏ những câu chuyện này như tin đồn đồn không thể tin nổi, nhưng không ai có thể phản bác lại những ảnh hưởng mà các quốc gia này để lại trên Elysia. Một câu hỏi ám ảnh vẫn còn đọng lại trong tâm trí mọi người: Nếu những quốc gia này được triệu hồi, thì tại sao?

 

==+==

 

Tác giả: DrDoritosMD
Người dịch: Hà Thụy Anh Thư

Bình Luận (0)
Comment