Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1648 - Chương 1647. Song Sủng Quyết Đấu

Chương 1647. Song Sủng Quyết Đấu
Chương 1647. Song Sủng Quyết Đấu

Trong lúc Chu Văn đang suy tư, đã thấy đầu phối sủng kia vọt về phía ong mật, nó dung hợp Thiên Ngoại Phi Tiên của Chu Văn cùng với thân pháp quỹ tích của Tiêu, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, những nơi đi qua, lưu lại từng đạo tàn ảnh trong hư không.

Chưa tới một cái chớp mắt, phối sủng đã lần nữa tới trước mặt ong mật, một quyền đánh ra.

Trong quỹ đạo cú đấm, lại đột nhiên hóa thành mấy chục cái, tựa như xúc tu phân liệt, từ các hướng khác nhau mà đánh về phía ong mật.

Mỗi một nắm đấm, đều mang theo một vòng thần mang, tựa như từng khỏa thái dương lạnh lẽo đấm tới.

- Con hàng này đúng là thứ quái thai, ngay cả năng lực của đầu điện từ quái kia mà cũng học được.

Chu Văn thực không biết cực hạn của đầu phối sủng này là gì, nhưng nhìn cảnh hiện tại, có vẻ như năng lực nào cũng có thể học được.

Nếu như, năng lục của ong mật cũng bị nó học được, vậy thì càng thêm đáng sợ.

Tích!

Tiếng kèn lại đột nhiên vang lên, thanh âm thực như trời long đất lở, nắm đấm kia như gặp phải trọng kích phản lại, bịch một tiếng bay ngược ra ngoài.

Mấy chục nắm đấm đã chia ra không ngừng nổ tung, thân thể như bị chôn thuốc nổ, cũng không ngừng bạo phát.

Khoảng cách giữa Chu Văn và chiến trường đã rất xa, thế nhưng tiếng kèn truyền tới, vẫn khiến nguyên khí trong cơ thể hắn sao động, tựa như tùy thời có thể phản ứng như lò phản ứng hạt nhân.

Cũng may khoảng cách đủ xa, hơn nữa Sư vực cũng phát huy tác dụng nhất định, nếu không hắn đã nổ tung như đầu phối sủng kia.

- Cái loa nhỏ kia rốt cục là thứ gì, uy lực thực đáng sợ!

Chu Văn nhìn vào cái loa nhỏ trên miệng ong mật, thềm tới chảy nước miếng.

Đầu Thiên tai phối sủng gần như vô địch kia, đều bị nó thổi cho không ngừng oanh tạc, uy lực của cái loa này, thực sự dọa người.

Chu Văn nghĩ lại cũng thấy đúng, ở thời đại kia, cường giả vô số, mà tồn tại có thể đánh vào tinh không, tham dự loại chiến đấu này, chắc chắn đều phải là người nổi bật.

Mà đồ do bọn hắn mang tới, tự nhiên cũng không thể là phàm vật, hơn nữa đã thất lạc nhiều năm như vậy, Thần Thánh vẫn còn có thể nhớ thương, đủ để thấy vật đó trân quý cỡ nào.

Thế nhưng hắn nghĩ một hồi, cũng không thể nhớ được trong truyền thuyết thần thoại nào có thần khí là cái kèn.

Bành bành!

Trong lúc Chu Văn suy tư, đột nhiên nghe được một tiếng nổ mạnh ngay bên cạnh, chỉ thấy một hai đầu Độc Giác lang một trắng một đen từ dưới đất lao ra, vừa rời hang động, thân thể đã nổ tung, hóa thành huyết vụ đầy trời.

Lúc chúng nó ở trong không trung, âm thanh công kích yếu hơn một chút, miễn cưỡng có thể kết hợp lại để giữ tính mạng.

Thế nhưng rơi xuống mặt đấy, tiếp nhận công kích lần hai, thân thể không chịu nổi liền nổ tung.

Hai mắt Chu Văn quét qua, phát hiện trong huyết vụ hiện lên hai khỏa trứng phối sủng một đen một trắng như thủy tinh hiện ra.

Âm thanh gần kết thúc, sóng âm dần biến yếu, Chu Văn không chút do dự lập tức thuấn di, một tay quét qua, nắm lấy hai viên trứng phối sủng, sau đó lại thuấn di trở về.

Hắn không muốn cứ thế rời đi, coi như Nguyệt Độc gặp bất trắc, hắn cũng muốn thấy thi thể Nguyệt Độc rồi mới an tâm rời đi.

Trong lúc Chu Văn đoạt trứng phối sủng, đầu quái ngư lúc trước kia cũng vọt ra từ hang động dưới đất, hung hãn không sợ chết lao về phía ong mật.

Một bên khác, Cửu Dương cùng Tiêu không biết từ đâu xuất hiện, thất khổng chảy máu, tình thế đều không ổn.

- Lui!

Tiêu thấp giọng thét lớn, muốn dựa vào thân pháp trốn vào hư không.

Hai đầu phối sủng này, bất luận một đầu nào cũng đều không dễ chọc, cho dù phối hợp với Chu Văn, cũng không thể chiếm được bất cứ lợi thế nào, nói không chừng còn ném mệnh ở lại.

Cửu Dương cũng dự định muốn xông qua tầng khí quyển, ra ngoài rồi nói tiếp, ở trong môi trường chân không, âm thanh sẽ bị hạn chế đi nhiều.

Mà ong mật rõ là cũng không hứng thú gì với bọn hắn, nhìn chằm chằm vào đầu phối sủng đang nổ mạnh trước mặt.

Mắt thấy thân thể đầu phối sủng kia đều đã bị tạc nát, thế nhưng, thân thể nát vụn lại nhanh chóng tụ lại, vết thương cũng biến mất không thấy gì nữa, đây chính là năng lực của Điện Từ qiaí, chẳng qua trong tay đầu phối sủng này, còn càng hiệu quả hơn so với tự thân Điện Từ quái sử dụng.

Quái ngư đã vọt tới trước mặt ong mật, cái đuôi đập mạnh về phía ong mật, tựa như muốn bao lấy ong mật vào trong.

Trong lúc Chu Văn nghĩ đầu ong mật kia sẽ lại thổi kèn, dự định nhanh chóng lui lại, cách xa chiến trường một chút.

Nào ngờ, lần này ong mật không thổi kèn, chỉ thấy cái đuôi của nó lóe lên, một đạo lãnh quang bắn ra, xuyên qua cái đuôi cá, vọt thẳng vào trong thân thể quái ngư.

Thân thể vốn đã bị biến thành bạch ngọc của quái ngư đột nhiên biến thành màu đen, sau đó trực tiếp sụp đổ, hóa thành bụi bặm đầy trời.

Thị lực của Chu Văn không kém gì cường giả thiên tai, hơn nữa còn có cả Đế Thính hỗ trợ, có thể nhìn thấy thân thể quái ngư hóa thành từng hạt nhỏ.

Thế nhưng sau khi hạt nhỏ tiếp tục phân giải, Chu Văn liền không thấy được bất cứ điều gì.

- Cái thứ này... không phải là độc hệ chứ...

Chu Văn nghĩ tới Hắc Ám y sư của bản thân.

Hắc Ám y sư mượn độc tố để tiến hóa, gần đây đã tấn thăng tới Khủng Cụ cấp, chỉ là không tìm được độc tố càng mạnh hơn để giúp nó tấn thăng Thiên tai.

Nếu như đầu ong mật này thực sự là độc hệ, vậy độc tố mà nó vừa sử dụng nhất định sẽ vô cùng kinh khủng, nếu để Hắc Ám y sư hấp thu, không biết sẽ phát sinh chuyện gì.

Có điều, Chu Văn cũng không xác định được nó có phải lực lượng độc hệ hay không, coi như đúng là độc hệ, cũng không biết Hắc Ám y sư đạt tới Khủng Cụ cấp có thể gánh được độc tố như thế hay không.

Dù sao, Thiên giới cấp còn bị một châm hạ độc chết, Hắc Ám y sư nói không chừng chưa kịp thăng cấp đã phải phân giải.

- Không tốt, cái tinh cầu này như đã bị lực lượng nào đó khóa chặt, chúng ta không ra được.

Sắc mặt Tiêu cùng Cửu Dương đều trở nên cực khó coi, bọn hắn vừa thử bỏ chạy, nhưng lại đều không thể ra được.

Toàn bộ tinh cầu này như đã bị lực lượng kỳ dị nào đó phong cấm lại, ngay cả lực lượng quỹ tích của Tiêu cũng khó mà đào thoát ra ngoài.

Một bên khác, đầu phối sủng khủng bố kia đã khôi phục lại, lần nữa nhào về phía ong mật, rõ là muốn chiếm lấy quyền chưởng khống cái kèn kia.

Ong mật như biết châm độc của nó không có tác dụng đối với đầu phối sủng kinh khủng kia, thậm chí còn có thể bị đầu phối sủng kia học mất, cho nên nó cũng không dùng phương pháp đối phó quái ngư để đối phó phối sủng, ong mật lần nữa thổi kèn.

Âm thanh lần này đã có chút khác trước, mặt dù vẫn là cao vút, nhưng đồng thời lại khiến người có cảm giác như bi thương như khóc như tố.

- Từ khúc này...

Chu Văn nghe một chút, liền có thể nhận ra, đây chính là từ khúc trong bọt khí lúc trước.

----------------

Phóng tác: xonevictory

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch) - đọc đi a các đạo hữu, vừa đọc truyện hay lại còn ủng hộ nhóm dịch ạ

Hết chương 1647.
Bình Luận (0)
Comment