Âm thanh kèn vừa vang lên, nguyên bản Phối sủng phóng tới ong mật, toàn thân đột nhiên như bị xiềng xích lại, hành động trở nên chậm chạp dị thường.
Mà tựa hồ có một cỗ lực lượng kéo Phối sủng kia dần dần rớt xuống mặt đất tinh cầu.
Ong mật một bên thổi kèn, một bên tuỳ tiện tránh qua, tránh né Phối sủng công kích.
Ba người Chu Văn đã cách chiến trường rất xa, nhưng âm thanh kèn truyền tới, để bọn hắn cảm giác đầu gối phát chìm, thân thể có loại xúc động nghiêng về phía trước, muốn quỳ gối.
-Trên mặt các ngươi xảy ra chuyện gì…
Cửu Dương đột nhiên kêu lên.
Chu Văn và Tiêu đều không cảm thấy dị dạng gì, nhưng liếc mắt nhau một cái, lại phát hiện nước mắt trên khóe mắt lại không tự chủ trên gương mặt chảy xuống.
Chu Văn lau nước mắt trên mặt, nhưng khóe mắt vẫn không cầm được, nước mắt vẫn chảy ròng ròng.
-Ngươi cũng giống vậy.
Tiêu nhìn thoáng qua Cửu Dương, trầm giọng nói.
Cửu Dương đưa tay quệt, quả nhiên phát hiện trên mặt hắn không biết lúc nào đã phủ lên nước mắt, không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi.
-Đây là lực lượng âm nhạc kia.
Chu Văn toàn lực vận chuyển Sư Vực, muốn che giấu âm thanh từ nơi xa truyền đến, nhưng làm thế nào cũng không thể hoàn toàn che giấu.
Âm thanh kia tựa hồ vang lên trên đầu hắn, khiến hắn cảng chảy nhiều nước mắt.
Cửu Dương và Tiêu càng thêm không thể tả, lệ đã rơi đầy mặt, càng thêm đáng sợ là, bọn hắn cảm giác đầu gối càng ngày càng nặng, thân hình lảo đảo muốn ngã, thoạt nhìn tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ quỳ xuống.
Ầm ầm!
Thân thể Phối sủng kia đã rơi trên tinh cầu, đầu gối nó cũng đang uốn lượn, lực lượng trên người nó không ngừng bủng nổ, tựa hồ đang đối kháng với lực lượng vô hình nào đó.
Trên mặt Phối sủng kia giống đám người Chu Văn, lệ đều rơi đầy mặt, trong đôi mắt to lớn kia, nước mắt không ngừng trào ra ngoài, như đang trải qua một chuyện cực kỳ bi thương nào đó.
-Đáng chết, ngàn vạn không thể quỳ xuống, có thể sẽ mất mạng.
Thấy Phối sủng kia liều mạng giãy dụa không muốn quỳ xuống, Tiêu dự cảm không hay, liều mạng muốn ngăn cản đầu gối uốn lượn, nhưng hiệu quẩ lại không rõ ràng, chân không tự chủ chậ rãi uống lượn.
Chu Văn và Cửu Dương cũng giống vậy, một bên khóc một bên liều mạng chống đỡ thân thể, không để quỳ xuống, hiệu quả không hề lý tưởng lắm.
Chu Văn liên tục thử mấy loại phương pháp, kết quả đều vô dụng, lại nhìn Phối sủng kia cũng giống vậy đều không thể cản được ma lực của âm nhạc, đã biết lực lượng kia khẳng định vô dụng.
Ngay cả đỉnh cấp Phối sủng cũng không ngăn cản nổi âm thanh kia, bọn hắn càng khó có thể ngăn cản.
Mắt thấy đầu gối cách mặt đất càng ngày càng gần, Chu Văn khẽ cắn răng, triệu hoán mấy chục vạn Âm Phù tinh linh, sau đó dùng Hoàng Kim Đàn Hạc khống chế chúng nó, để chúng nó diễn tấu nổi khúc nhạc trong đầm nước lúc trước kia.
Chu Văn không biết cái này có hữu dụng hay không, chẳng qua chữa ngựa chết như ngựa sống, trường hợp xấu nhất chính là gia tốc bọn hắn quỳ xuống, nhưng chuyện đã đến bây giờ, không còn phương pháp khác, chỉ có thể thử một lần.
Sai khi triệu hoán Âm Phù tinh linh cùnvàg Hoàng Kim Đàn Hạc triệu hoán đi ra, chúng nó lại không bị ma tính của âm thanh kia ảnh hưởng, để Chu Văn thấy được tia hi vọng.
Dưới Hoàng Kim Đàn Hạc, nhóm Âm Phù tinh linh bắt đầu diễn tấu âm nhạc.
Nhắc tới cũng kỳ quái, rõ ràng cùng âm nhạc, nhưng hiệu quả đám Âm Phù tinh linh kia mang tới, lại không giống tiếng kèn kia lắm.
Mấy chục vạn Âm Phù tinh linh tập hợp hợp lại cùng nhau sinh ra sóng âm, kết hợp với âm thanh kèn kia, lại khiến nước mắt ba người Chu Văn lập tức ào ào chảy ra ngoài, đầu gối cũng đột nhiên chìm xuống, cách mặt đất không tới một thước.
-Ta đi, Chu Văn ngươi muốn làm gì?
Cửu Dương bị hù không nhịn được, xổ một câu nói tục.
Chu Văn vội vàng lệnh Âm Phù tinh linh đình chỉ tiết tấu, hắn đã dự tính đến khả năng xấu nhất này, thế nhưng vẫn không bấy ngờ vì tình huống bết bát nhất này xuất hiện.
-Chu Văn, để những Âm Phù tinh linh kia của ngươi tiêp tục diễn tấu.
Tiêu đột nhiên nói.
Đầu tiên Chu Văn khẽ giật mình, sau đó lập tức nghĩ tới điều gì, Tiêu cũng nói:
-Đừng để chúng nó diễn tấu giống tiếng kèn, làm lệch một nhịp.
Chu Văn đã bắt đầu làm, mặc dù không biết làm vậy có hiệu quả thế nào, thậm chí có thể khiến bọn hắn quỳ càng nhanh, thế nhưng nếu không làm gì, kết quả cuối cùng vẫn thế, chẳng qua quỳ chậm hơn một chút mà thôi.
Theo tiếng đàn của Hoàng Kim Đàn Hạc, bên trong mấy chục vạn Âm Phù tinh linh, có một bộ phận diễn tấu phát ra tiếng nhạc giống từ khúc, chẳng qua nhịp vừa vặn sai chỗ.
Âm Phù tinh linh đầy trời quay quanh ba người Chu Văn, như vô số bươm bướm bay lượn, sóng âm cũng không ngừng quanh quẩn bên cạnh họ.
Ba người Chu Văn đều rất ngẩn trương, nước mắt chảy ào ào, Chu Văn càng chuẩn bị xong tùy thời mệnh lệnh Âm Phù tinh linh dừng diễn tấu.
Nhưng sau khi âm nhạc lần này vang lên, đầu gối ba người không đột nhiên chìm xuống nữa, ngược lại tốc độ chìm xuống chậm hơn rất nhiều, ngay cả nước mắt cũng bớt chảy.
-Hữu hiệu!
Chu Văn vui mừng quá đỗi, vội vàng mệnh lệnh tất cả Âm Phù tinh linh cùng nhau hợp tấu.
Từng lớp từng lớp sóng âm không ngừng mà quanh quẩn, bởi tiết tấu sai chỗ, cho nên sinh ra một loại cảm giác không hài hòa.
Mặc dù va người vẫn nghe được tiếng kèn kia, nước mắt vẫn chảy, thế nhưng tốc độ đã chậm hơn nhiều, để lực lượng khiến bọn hắn chìm gối cũng giảm bớt không ít, đủ giúp bọn hắn miễn cưỡng có thể ngăn cản, không đến mức tiếp tục quỳ xuống.
Tâm tình Chu Văn bây giờ hơi mâu thuẫn, âm nhạc bọt khí kết hợp với mấy chục vạn Âm Phù tinh linh quả nhiên hữu hiệu, nếu lợi dụng loại lực lượng này trợ giúp Phối sủng kia, có lẽ có thể giúp Phối sủng kia thoát khỏi trói buộc, nói không chừng có thể đánh tiếp một trận.
Vấn đề là, hai Phối sủng kia đều không phải thứ tốt lành gì, một phát thổi loa đã muốn mạng bọn hắn, tên còn lại cũng không hơn gì.
Vô luận Chu Văn giúp cái nào, kết quả cuối cùng đều không phải chuyện tốt.
Chẳng qua hơi lưỡng lực, Chu Văn lại khống chế Hoàng Kim Đàn Hạc, tận lực khống chế sóng âm phụ cận bọn hắn, không để lực lượng Âm Phù tinh linh ảnh hưởng đến Phối sủng kia.
Phối sủng kia khẳng định sẽ giết bọn hắn, ong mật kia tạm thời đối địch với Phối sủng kia do nó biểu hiện ra địch ý, vẫn chưa nhắm vào bọn hắn, Chu Văn quyết định vẫn đặt hi vọng trên thân ong mật.
Làm ra quyết định như vậy, kỳ thực cũng mang nguy hiểm to lớn.
Bởi ong mật có được bảo vật loa nhỏ kia, tám chín phần mười là Phối sủng ký sinh, nhưng ký sinh trên thân người khác, chiếm lấy dinh dưỡng thậm chí là sinh mệnh đối phương, nghĩ thế nào đều không thể nào là Phối sủng dịu ngoan, sau khi nó giết chết Phối sủng khác, rất có thể nhỏ cỏ làm sạch đám người Chu Văn.
Có điều chuyện đã tới nước này, cái gì nên chọn đã chọn, còn lại phải xem ý trời.
Dưới âm thanh kia, đầu gối Phối sủng kia cách mặt đất càng ngày càng gần, cường đại như nó cũng không cách nào ngăn cản âm thanh như Thần như Ma kia.
Bành!
Một đầu gối Phối sủng kia quỳ xuống đất, đánh đại địa xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách uốn lượn.
-------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!