Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1654 - Chương 1653. Bái Thiên Địa

Chương 1653. Bái Thiên Địa
Chương 1653. Bái Thiên Địa

Thiên Hỉ lệnh đột nhiên xuất hiện, khiến Chu Văn lập tức ý thức được một ít chuyện.

Thời điểm Đế Tân cho hắn Thiên Hỉ lệnh, cũng không nói thêm cái gì, thậm chí cho vô cùng tùy ý, tựa hồ Thiên Hỉ lệnh chẳng qua là một đồ vật không hề quan trọng.

Nhưng sau khi Chu Văn lấy được Thiên Hỉ lệnh, chuyện phát sinh xung quanh Thiên Hỉ lệnh lại để Chu Văn mơ hồ hiểu rõ, miếng Thiên Hỉ lệnh này can hệ rất trọng đại.

Chỉ một đặc tính giúp Thiên Tai cấp sinh vật ở lại Địa Cầu thôi, đã vô cùng khủng bố rồi.

Trên Địa Cầu, ngoại trừ nhân loại bên ngoài, nếu có sinh vật muốn tấn thăng Thiên Tai, đều bị quy tắc Địa Cầu gạt bỏ đuổi ra ngoài vũ trụ, coi như miễn cường ở lại, chắc chắn bị quy tắc áp chế, hoặc bản thân phải phong ấn lại, để thực lực bản thân suy yếu dưới Thiên Tai cấp, mới có thể ở lại Địa Cầu.

Ví dụ trực quan nhất chính là linh dương, linh dương mạnh như vậy khẳng định là Thiên Tai cấp, mà lại không phải Thiên Tai cấp bình thường, bình thường nó vẫn phong ấn tu vi, cho dù bản thân bị trọng thương, nó vẫn không dám tùy ý tự do cởi bỏ lực lượng phong ấn.

Dùng trình độ hiện tại của nhân loại, nếu Thiên Tai cấp sinh vật dừng lại tại Địa Cầu, làm gì còn đường sống cho nhân loại, Địa Cầu đã sớm bị Dị thứ nguyên sinh vật thống trị.

Hiện tại Thiên Hỉ lệnh sặc sỡ loá mắt, hào quang lưu chuyển, hỉ khí bốc lên, giống như một cái đèn lồng đỏ treo phía trên Chu Văn và Nguyệt Độc.

Tích tích đát. . . Tích tích đát. . .

Bên kia tiểu ong mật vẫn ra sức thổi kèn, theo âm thanh kia, hào quang trên Thiên Hỉ lệnh càng ngày càng mạnh, thân thể hai người Chu Văn và Nguyệt Độc đều không bị khống chế đi về phía Thiên Hỉ lệnh.

-Tiêu, ta cảm thấy cảnh tượng này hơi quen thuộc!

Cửu Dương đứng chôn chân bên cạnh, thấy cảnh tượng trước mắt, cau mày nói.

Thần sắc Tiêu cổ quái, nói:

-Nếu ta không nhìn lầm, hiện tại bọn hắn làm những chuyện như vậy, rất giống một một loại tập tục thời cổ đại.

Cửu Dương nghe Tiêu nói như vậy, nhãn tình lập tức sáng lên:

-Đúng rồi, không sai, đây chính là một loại tập tục… Tập tục này gọi là gì nhỉ…

Bởi rất nhiều tập tục và truyền thống tại Liên bang đã sớm mai một, huống chi là Cửu Dương vốn xuất thân từ Thánh địa, hắn chỉ tình cờ nhìn qua một ít tư liệu lịch sử, ấn tượng không sâu lắm, trong lúc nhất thời khó có thể nghĩ ra.

-Bái thiên địa.

Tiêu tiếp lời nói.

-Đúng vậy, chính là bái đường bái thiên địa, đây là nghi thức hôn lễ cổ đại của Đông khu, không sai, thời điểm trước kia ta nghiên cứu tư liệu cũng từng thấy qua, âm nhạc kia rất giống đầu ong mật kia thổi… Nói thế nào đây… Cái này giống như ăn mừng…

Vẻ mặt Cửu Dương bỗng nhiên trở nên cổ quái:

-Nhưng đây cũng quá kì quái, một đầu Phối sủng sinh ra tại nơi xa xôi cách xa Địa Cầu, lại biết loại tập tục bái thiên địa của nhân loại, hơn nữa còn mạnh mẽ ép Chu Văn và một Dị thứ nguyên sinh vật bái thiên địa, cái này đây cũng quá ly kỳ, nó rốt cuộc muốn làm gì? Đây thật sự là bái thiên địa sao?

-Ta nghĩ… Hẳn không sai…

Tiêu nhìn Chu Văn và Nguyệt Độc, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

-Nếu ta không nhớ lầm, trình tự bái thiên địa có tất cả ba cái, trước bái thiên địa, sau đó bái tổ tiên, cuối cùng là phu thê giao bái, sau đó chính là màn động phòng, tính là vợ chồng chân chính….

Thời điểm Cửu Dương đang nói chuyện, đã nghe âm thanh ong mật kia, đột nhiên trở nên vút cao, toàn bộ kèn đều bị nó ngưỡng lên, mãnh liệt thổi đối với hư không, như đang tế điện cái gì đó.

Theo âm thanh tiếng kèn kia, Chu Văn và Nguyệt Độc thân bất do kỷ hướng về Thiên Hỉ lệnh quỳ gối, chậm rãi cong xuống.

Vừa rồi đối thoại giữa Tiêu và Cửu Dương, Chu Văn và Nguyệt Độc tự nhiên đều nghe được, Chu Văn lại không cảm thấy kỳ quái, Thiên Hỉ lệnh vốn là đồ vật chấp chưởng nhân duyên, nếu nó xuất hiện, việc này không liên quan đến nhân duyên, Chu Văn cũng không tin.

Chu Văn đối với bái thiên địa cũng không có cảm giác gì, coi như hắn thật sự bái thiên địa với Nguyệt Độc, bởi Thiên Hỉ lệnh kết xuống nhân duyên, vậy cũng không tính là gì.

Đừng nói hai người bị ép buộc, coi như không phải bị ép buộc, người hiện đại ly hôn cũng không tính là việc khó.

Chu Văn lo lắng chính là, tại sao ong mật kia lại làm thế, hắn và Nguyệt Độc kết nhân duyên, đối với ong mật kia có lợi ích gì chứ?

-Chờ một chút, không nên…

Chu Văn nghĩ đến một khả năng, chỉ cảm thấy tê cả da đầu.

Thiên Hỉ lệnh thứ này, năng lực của nó rất có thể không chỉ là hình thức, bằng không loại Thần khí này chỉ vì tổ chức một hôn lễ thôi, tựa hồ quá mức vô dụng.

Nếu Thiên Hỉ lệnh có thêm tác dụng cụ thể hơn, như vậy tác dụng này rất có thể để Chu Văn và Nguyệt Độc động phòng, thậm chí có thể trực tiếp mang thai hài tử.

Lại liên tưởng đến suy đoán ong mật muốn ký sinh, trên sống lưng Chu Văn đã tràn đầy mồ hôi lạnh, hắn càng phát giác, ong mật kia muốn ký sinh trong phôi thai hậu đại bọn hắn.

Nói như vậy, nhân loại và Dị thứ nguyên sinh vật khẳng định không thể sinh sản ra hậu đại, nhưng Thiên Hỉ lệnh thứ này, thực sự rất tà môn, chưa hẳn sẽ không sinh ra tác dụng đặc biệt, đột phá loại hạn chế này.

Chu Văn càng nghĩ càng thấy đáng sợ, đem hết toàn lực để đầu gối hắn không quỳ xuống, nhưng thân thể lại không tự chủ chìm xuống, căn bản không cách nào ngăn cản, chỉ có thể trì hoàn một chút.

Một bên khác Nguyệt Độc cũng đang liều mạng giãy dụa, nhưng cũng không đem lại hiệu quả tốt hơn.

-Vô luận nó muốn làm gì, ta sẽ không để chuyện ngươi không thích phát sinh.

Nguyệt Độc đột nhiên nói một câu, ngữ khí có chút cổ quái, tựa hồ mang theo một loại quyết tuyệt.

Chu Văn và Nguyệt Độc sánh đôi quỳ về một hướng, Chu Văn nghe được thanh âm của nàng, chỉ có thể dùng khóe mắt quét nhìn Nguyệt Độc, thấy vẻ mặt quyết tuyệt của nàng, trên thân đang có một cỗ lực lượng kỳ dị đang thai nghén.

-Ngươi có biện pháp?

Trong lòng Chu Văn vui vẻ, nếu Nguyệt Độc có thể sử dụng sức mạnh, nói không chừng bọn hắn có thể thoát khỏi khốn cảnh.

-Có.

Nguyệt Độc gật đầu.

-Vậy nhanh dùng đi, ta sắp không kiên trì được nữa.

Chu Văn nghe vậy mừng rỡ, vội vàng thúc giục Nguyệt Độc.

-Ngươi không cần lo lắng, ta đã nói rồi, không ai có thể trước mặt ta ép buộc ngươi làm chuyện không thích.

Nguyệt Độc nói xong, cỗ lực lượng trên thân kia càng ngày càng cường thịnh, toàn bộ thân thể nàng như tòa núi lửa bộc phát.

Chu Văn đột nhiên cảm giác có chút không đúng, hắn phát hiện bên trong tai mắt mũi miệng Nguyệt Độc tràn ra huyết dịch, lực lượng toàn thân đang bành trướng, có loại cảm giác sắp nổ tung.

-Ngươi muốn làm gì?

Chu Văn vội vàng hỏi.

-Thiên Hỉ lệnh có thể mạnh mẽ thúc đẩy hôn nhân, thế nhưng hôn nhân chung quy là chuyện tinh cảm giữa hai người, chỉ cần một trong hai người chết, Thiên Hỉ lệnh tự nhiên vô dụng…

Nguyệt Độc nói.

-Ngươi muốn tự bạo! Mau dừng lại!

Chu Văn lập tức kêu to ra tiếng.

Lực lượng trên thân Nguyệt Độc vẫn không có dấu hiệu đình chỉ, ngược lại càng bành trướng thêm, thoạt nhìn có ánh trăng từ trên làn da Nguyệt Độc lộ ra, khiến thân thể nàng trở nên tinh ngọc óng ánh sáng long lanh, năng lượng phun trào, tựa như lập tức sắp nổ tung.

-Ta đã nói rồi, chỉ cần có ta, không ai có thể ép buộc ngươi làm việc không thích.

Ánh mắt Nguyệt Độc tuyệt nhiên, nhưng trên mặt nàng cũng lộ ra nụ cười:

-Đây là điều cuối cùng ta có thể làm vì ngươi… Bảo trọng…

---------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Tác giả bị bệnh nên tạm dừng nha, mong các đạo hữu thông cảm! Khi có chương mới, mình sẽ thông báo công khai sau!

Hết chương 1653.
Bình Luận (0)
Comment