Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1660 - Chương 1659. Năng Lực Bug

Chương 1659. Năng Lực BUG
Chương 1659. Năng Lực BUG

Chu Văn vô thức bảo hộ Trương Ngọc Trí sau lưng, đồng thời mặc vào Long Vương khôi giáp, mượn lực lượng bát sủng, tùy thời chuẩn bị chiến đấu với quái vật hình người kia.

-Không cần khẩn trương, hắn không phải địch nhân của chúng ta.

Trương Ngọc Trí đưa tay đặt trên bờ vai Chu Văn, ôn nhu nói.

Dứt lời, cũng không đợi Chu Văn nói cái gì, Trương Ngọc Trí từ sau lưng Chu Văn đi lên, chủ động đi đến trước mặt quái vật hình người kia.

-Ngươi xác định không có vấn đề sao?

Chu Văn vẫn không yên lòng, luôn cảm giác loại năng lực nhìn không thấy sờ không được kia, vạn nhất mất đi hiệu lực, chẳng khác nào đòi mạng.

Trương Ngọc Trí không trả lời, chẳng qua đi về phía quái vật hình người kia, khí chất trên người nàng tựa hồ phát sinh một loại biến hóa nào đó.

Quái vật hình người rõ ràng đã mất đi mặt nhân loại kia, cũng không nhớ rõ Chu Văn, trong ánh mắt huyết quang lấp lánh, ngay tóc rủ xuống trước, cũng không che nổi hung quang trong mắt hắn, phảng phất bất cứ lúc nào cũng sẽ nhắm người mà giết.

Gợn sóng Nguyên khí trên người hắn mạnh, tuyệt đối không kém Phối sủng bị Sinh Tử loa kia giết, Chu Văn vẫn cảm thấy thực sự quá nguy hiểm, âm thầm triệu hoán Ma Anh ra, để nàng làm tốt tùy thời chuẩn bị ra tay.

Mặc dù Ma Anh chẳng qua là Khủng Cụ cấp, nhưng luận sức chiến đấu lại không thua kém Thiên Giới cấp sinh vật, đặc biệt vừa rồi đoạt được Sinh Tử loa, có thể thổi chết Thiên Giới cấp, không phải mạnh bình thường.

-Tới đây đi.

Đối mặt sinh vật khủng bố kia, Trương Ngọc Trí lại giang hai cánh tay ra, giống như hoan nghênh lão bằng hữu, để trong lòng Chu Văn đổ mồ hôi lạnh.

Nếu Trương Ngọc Trí và quái vật hình người kia áp sát quá gần, phát sinh cái gì ngoài ý muốn, Chu Văn chưa chắc cứu viện kịp.

Thời điểm Chu Văn đang lưỡng lự có nên ngăn cản Trương Ngọc Trí không, quái vật hình người kia đã chạy tới trước mặt Trương Ngọc Trí, Trương Ngọc Trí lao tới trước, ôm quái vật hình người kia.

Chu Văn khẩn trương tê cả da đầu, nhìn quái vật hình người trong mắt lộ ra hung quang, cơ hồ không nhịn được muốn xuất thủ.

Cũng may cuối cùng vẫn nhịn được, quái vật hình người kia bị Trương Ngọc Trí ôm lấy, không ra tay công kích Trương Ngọc Trí, hung quang trong mắt hắn lại chảy về phía Chu Văn.

-Không sai, có ta ở đây rồi. . .

Trương Ngọc Trí an ủi quái vật hình người.

Quái vật hình người vô cùng khủng bố kia, lại dần dần trở nên ôn hòa, không hung ác giống trước nữa.

Nhìn quái vật hình người chậm rãi buông lỏng an tĩnh lại, lúc này Trương Ngọc Trí mới buông lỏng tay ôm hắn ra, sau đó mới một cái tay vuốt ve tóc của hắn.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Chu Văn thực sự không thể tin được, trên đời còn có lực lượng không thể tưởng tượng nổi này, Dị thứ nguyên sinh vật cường đại như vậy, lại giống hài tử, dùng đầu cọ cọ tay cầm của Trương Ngọc Trí.

-Khó trách Trương gia một mực coi Trương Ngọc Trí như vô thượng trân bảo, sợ nàng xảy ra ngoài ý muốn, loại năng lực này cơ bản là BUG, Trương gia những năm này lợi dụng Trương Ngọc Trí, không biết giết bao nhiêu sinh vật cao cấp, của cải nhà bọn hắn khẳng định phong phú hơn rất nhiều so với tưởng tượng.

Chu Văn thầm nghĩ.

Trong lòng Chu Văn kinh ngạc, lại không muốn lợi dụng Trương Ngọc Trí giết Dị thứ nguyên sinh vật, bởi làm vậy đối với Trương Ngọc Trí, thực sự quá tàn nhẫn.

Mặc dù không biết năng lực cụ thể Trương Ngọc Trí, có điều Chu Văn có thể nhìn ra, loại năng lực kia không phải kỹ năng đơn thuần, Trương Ngọc Trí cũng rất đầu nhập, thậm chí tin tưởng vô điều kiện, coi Dị thứ nguyên sinh vật kia như bằng hữu thật sự.

Loại đầu nhập này có lẽ mới là năng lực cơ bản của Trương Ngọc Trí.

Dưới Trương Ngọc Trí trấn an, quái vật hình người đã ôn thuận hơn rất nhiều, nhìn thời điểm nhìn về phía Chu Văn, vẫn thỉnh thoảng lộ ra hung tính, bộ dáng vẫn chưa thuần hóa.

-Ngươi tạm thời không nên tới gần hắn, ta cần nhiều thời gian ở chung với hắn hơn, qua chút thời gian, hắn sẽ không như vậy nữa.

Trương Ngọc Trí một bên trấn an sinh vật hình người, một bên nói với Chu Văn.

Trong lòng Chu Văn hơi động, nhìn quái vật hình người kia nói:

-Ngươi có thể trao đổi với hắn hay không?

Thời điểm lần trước quái vật hình người kia nói chuyện, nói thật chưa rõ ràng, Chu Văn hết sức muốn biết, ba điều kiện quái vật hình người kia nói rốt cuộc thế nào.

-Có thể, có điều cần qua một đoạn thời gian, ta vẫn chưa hoàn toàn lấy được sự tín nhiệm của hắn.

Trương Ngọc Trí nói.

-Thế này vẫn chưa tính hoàn toàn tín nhiệm sao?

Chu Văn thấy Trương Ngọc Trí đã có khả năng tùy tiện sờ đầu quái vật hình người kia, nếu nàng muốn hại quái vật hình người kia, tùy thời có thể công kích bộ phận yếu hại của hắn.

-Không đơn giản như vậy, ý chí của hắn rất mạnh, đoán chừng ít nhất cần mười ngày nửa tháng mới có thể để hắn triệt để tín nhiệm ta, đến lúc đó ngươi muốn hỏi cái gì cũng được.

Trương Ngọc Trí nói.

-Vậy cũng không vội, trước tiên ta nhìn bốn phía trong thành một chút, xem còn Dị thứ nguyên sinh vật khác không, hơn nữa còn phải xem nơi này thật sự thích hợp với nhân loại hay không?

Trương Ngọc Trí đang bồi dưỡng tình cảm với quái vật hình người kia, Chu Văn ở đây cũng vô dụng, dứt khoát dạo một vòng trong tòa cổ thành kia.

Không gian trong tòa cổ thành này đã biến đổi cực lớn, khắp nơi đều là kiến trúc cung điện, nhưng trong tòa thành lớn như vậy lại không có Dị thứ nguyên sinh vật nào.

Thời điểm trước kia, nội thành còn có những khô lâu binh sĩ và Khô cốt tướng quân kia, bây giờ lại không có cái gì, toàn bộ là một cái thành trống.

Ngay cả trong những kiến trúc kia, cũng đều trống không, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nơi này xác thực vô cùng thích hợp sinh sống, ngay cả phòng ở cũng có sẵn, có thể tới ở luôn.

Chu Văn thô sơ giản lược đánh giá một tý, hơn trăm vạn người tới đây ở cũng dư dài, đất trống trong nội thành cũng không ít, dùng để sản xuất lương thực cũng không tệ.

Mấu chốt là bên trong tòa cổ thành này có giếng nước, Chu Văn nếm nếm, nước trong giếng ngọt lành lạnh, có thể trực tiếp uống, không giống nước trong sông hộ thành, hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề nguồn nước.

Chỉ cần đóng đại môn, sinh vật phía ngoài muốn xông tới, đúng là một nơi dễ thủ khó công.

Đương nhiên, nơi này cũng không phải hoàn toàn không có thiếu hụt, trước mắt xem xét, nội thành không có Dị thứ nguyên sinh vật, muốn săn giết Dị thứ nguyên sinh vật, chỉ có thể ra ngoài săn giết những Khô lâu binh sĩ bò ra trong sông hộ thành kia.

Phụ cận không có Dị thứ nguyên sinh vật có thể lấy huyết nhục làm lương thực, bất lợi thu hoạch thịt.

Có điều những vấn đề này đều không phải vấn đề lớn, đều có phương pháp giải quyết, hiện tại chủ yếu nhất vẫn là tìm một ngôi nhà chân chính để mấy chục vạn người kia kia có thể sống yên ổn, trước mắt cổ thành không thể nghi ngờ là nơi thích hợp nhất.

-Cuối cùng vẫn xây thành tại đây.

Chu Văn đi tới Hỏa Thần đài, nhìn thạch đao cắm trong thạch lò kia, trong lòng không biết có mùi vị gì.

Quanh đi quẩn lại lâu như vậy, người nào ngờ đến cuối cùng vẫn về nơi xuất phát.

Đốc Quân phủ Lạc Dương.

-Nếu tới, vậy đến uống chén trà đi, vô luận đánh hay chạy, cũng không vội.

An Thiên Tá đang xem văn kiện, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn ngoài cửa nói.

-Không hổ là An Đốc Quân.

Cửa không mở, một bóng người lại trực tiếp xuyên qua cửa.

Bóng người kai là một hình bóng mông lung, trên cảm giác thấy rõ ràng là một người, nhưng nhìn kỹ thế nào, lại không thể nhìn ra bộ dáng của hắn.

-Xưng hô như thế nào?

An Thiên Tá rót một chén trà, đẩy đến trước mặt cái bóng kia.

-Ngươi có thể gọi ta Linh Nô, lần này tới gặp Đốc Quân, hi vọng Đốc Quân có thể trở thành người phát ngôn nhân gian của Linh tộc ta. . .

Bóng người kia chậm rãi nói.

-Tại sao ta phải làm người phát ngôn của các ngươi?

An Thiên Tá uống một ngụm trà, sau khi đặt chén trà lên bàn, mới nhìn Linh Nô hỏi.

-Phong cấm của Địa Cầu chẳng mấy chốc sẽ giải trừ, Dị thứ nguyên buông xuống đã là kết cục đã định, các tộc tại Dị thứ nguyên đang tìm kiếm người phát ngôn nhân gian, đồng thời sẽ dùng hàng loạt tài nguyên trợ giúp bọn họ, Linh tộc chúng ta cũng giống vậy, sẽ dành tài nguyên trợ giúp Đốc Quân ngài.

Linh Nô nói.

-Ta đây tại sao phải chọn Linh tộc các ngươi, mà không chọn những chủng tộc khác?

Vẻ mặt An Thiên Tá bất động, tiếp tục hỏi.

-----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Hết chương 1659.
Bình Luận (0)
Comment