Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1661 - Chương 1660. Người Phát Ngôn

Chương 1660. Người Phát Ngôn
Chương 1660. Người Phát Ngôn

- Lục đại Thánh tộc có tài nguyên xác thực lớn hơn rất nhiều so với Linh tộc chúng ta, thứ bọn hắn đủ khả năng cho ngươi, có thể Linh tộc chúng ta không cách nào cho ngươi. Thế nhưng Lục đại Thánh tộc bố cục nhiều năm trên Địa Cầu, cũng sớm chiêu mộ không biết bao nhiêu thiên tài trong nhân loại, mặc dù bọn hắn coi trọng ngươi, đưa cho ngươi tài nguyên, nhưng chỉ là một phần rất nhỏ, thậm chí chỉ là một phần mấy chục.

Linh Nô nói.

-Đại tộc dù sao cũng là đại tộc, dù cho một phần mấy chục, cũng chưa chắc sẽ ít hơn các ngươi cho. Mà tục ngữ có câu “Lưng biết đại thụ hóng mát”, nếu ta lựa chọn Linh tộc các ngươi, chẳng khác nào một người chiến đấu, mà lựa chọn bọn hắn, chẳng những đạt được không ít tài nguyên, hơn nữa còn có rất nhiều sự trợ giúp khác.

An Thiên Tá ngồi trên ghế, hai tay để lên bàn, bình tĩnh nhìn Linh Nô nói.

-Ngươi nói không sai, có điều Thánh tộc bên kia chưa chắc sẽ giống chúng ta coi trọng ngươi như vậy, cũng không có khả năng để Tộc chủ đến gặp ngươi, càng không thể đưa ngươi chí bảo, đây chính là thành ý của tộc ta.

-Tộc chủ các ngươi muốn gặp ta?

An Thiên Tá lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

-Đúng vậy, mặc dù tộc ta không bằng Thánh tộc, thế nhưng tộc chủ chính là cường giả xếp trong mười vị trí đầu Dị thứ nguyên.

Trong âm thanh của Linh Nô tràn đầy sùng kính.

-Đã như vậy, ta đây liền đi gặp vị tộc chủ xếp mười vị trí đầu của các ngươi đi.

An Thiên Tá nói.

Lần này Linh Nô hơi ngẩn ra, không nghĩ tới An Thiên Tá lại đáp ứng nhanh như vậy, những từ thương thuyết hắn chuẩn bị từ trước lại nuốt trở lại miệng.

-Thế nào, chẳng lẽ nói hiện tại không thể gặp sao?

An Thiên Tá lạnh nhạt nói.

-Dĩ nhiên có khả năng, có điều dùng độ phong ấn hiện tại của Địa Cầu, muốn đi vào Dị thứ nguyên vẫn hơi phiền toái, cho nên ta chỉ có thể mời ngươi cùng ta rời Địa Cầu trước, sau đó mới có thể lợi dụng một chút thủ đoạn, lại tiến vào Dị thứ nguyên. . .

Lý gia Lạc Dương.

-Lý Mặc Bạch, ngươi không cần trả lời ngay ta, có thể chậm rãi cân nhắc.

Lý Mặc Bạch ngồi trước bàn, ánh đèn chiếu cái bóng của hắn trên tường, cái bóng kia lại có động tác không giống hắn, hơn nữa còn phát ra âm thanh.

-Không cần, dẫn ta đến gặp vị Tà Quỷ chi chủ các ngươi đi.

Lý Mặc Bạch nói.

-Đây thật sự là lựa chọn sáng suốt.

Cái bóng kia phát ra tiếng cười quỷ mị, một giây sau, đèn bàn tắt đi, trong phòng biến thành một màu đen kịt.

Chung Cực gia tộc Bắc khu.

-Lan Thi, nói cho ta biết đáp án của ngươi.

Một hư ảnh rực rỡ trôi nổi trước mặt Lan Thi, dưới uy áp mạnh mẽ kia, đám bạn đồng hành của Lan Thi không thể chịu nổi uy áp kia, không bị khống chế quỳ một chân trên đất, từng cái khuôn mặt vặn vẹo, toàn thân đều đang điên cuồng chảy mồ hôi.

-Thần Hoàng thánh điện nhiều Thánh đồ như vậy, vì cái gì còn muốn ta? Mà đối ứng với Thần Hoàng thánh điện các ngươi hẳn là Tạp Bội gia tộc, các ngươi không đến Tạp Bội gia tộc chọn người, tìm ta làm gì?

Toàn thân Lan Thi đều run rẩy, hai chân cơ hồ sắp bẻ gãy, nhưng vẫn gắng gượng không quỳ xuống.

-Thế gian chỉ có một vị Hoàng giả tổn tại, ngươi đến rồi, vậy ngươi chính là Hoàng duy nhất trong Thánh địa tộc ta.

Hư ảnh kia tiếp tục nói:

-Thế nhưng người người đều muốn trở thành Thánh Hoàng, nếu ngươi muốn làm Hoàng, tự nhiên phải không ngừng tiếp nhận tất cả mọi người khiêu chiến, nếu ngươi bại sẽ chết, còn nếu ngươi không bại, muốn trở thành Thánh Hoàng, sẽ vĩnh viễn chấp nhận người khiêu chiến, mãi đến khi ngươi chết hoặc bại mới thôi. . . Nói cho ta biết. . . Lựa chọn của ngươi. . .

-Hoàng hay không Hoàng đều không quan trọng, mấu chốt chính là ta thích cảm giác thắng lợi.

Lan Thi nghiêm trang nói.

. . .

Bên trong Quy Đức cổ thành, mấy ngày gần nhất Chu Văn đã dò xét rõ ràng cổ thành, nơi này không có bất kỳ Dị thứ nguyên sinh vật nào khác ngoại trừ quái vật hình người kia, các phương diện khác đều rất thích hợp để nhân loại sử dụng làm nơi cư trú.

Nội thành cũng đủ lớn, không chỉ thành lớn, rất nhiều kiến trúc trong thành có không gian cỡ lớn, toàn bộ không gian trong thành đơn giản lớn hơn bề ngoài rất nhiều.

Mà nguồn nước nơi này rất sung túc, nội thành phân bố rất nhiều giếng đá, nước ngầm trong giếng cuồn cuộn không dứt.

Có khả năng gieo trồng cũng có thể nuôi trồng, chỉ cần có nước, vấn đề thức ăn có thể tự cấp tự túc.

Tai họa duy nhất chính là thạch đao trên Hạch đào thiết, nếu thạch đao kia bị rút ra, không biết cổ thành sẽ có biến hóa như thế nào.

Đến nỗi quái vật hình người kia, đã hoàn toàn bị Trương Ngọc Trí thuần phục, mỗi thời mỗi khắc đi theo bên người Trương Ngọc Trí, tựa như hộ vệ của nàng.

Có điều ngoại trừ Trương Ngọc Trí, khi quái vật hình người nhìn thấy nhân loại khác, nó sẽ có dục vọng công kích cực mãnh liệt, có điều có Trương Ngọc Trí ở đây, hắn sẽ không công kích ai.

-Thế nào, quyết định sao? Có nên xây dựng thành trì nơi đây không?

Trương Ngọc Trí cười híp mắt nhìn Chu Văn hỏi.

-Ở ngay chỗ này đi.

Chu Văn gật đầu trả lời, mấy ngày này hắn đã suy tính rất rõ ràng, cũng không có gì lưỡng lự.

Nghe Chu Văn trả lời, Trương Ngọc Trí lại thở dài một hơi:

-Xem ra ta từ một chiếc lồng này nhảy sang một chiếc lồng khác.

-Đây không phải chiếc lồng, nơi này là nhà.

Chu Văn nói.

-Ta đây muốn chọn căn phòng tốt nhất.

Trương Ngọc Trí lại nở nụ cười.

Chu Văn rời cổ thành, về căn cứ, người Trương gia và Trương Ngọc Trí đều ở cổ thành bên kia, không phải Trương Ngọc Trí không muốn đồng thời trở về, mà nàng không thể đi, cần phải tiếp tục bồi dưỡng tình cảm với quái vật hình người kia, hi vọng có thể tận lực khống chế nó, để tránh thời điểm hàng loạt nhân loại đi vào, xuất hiện vấn đề ngoài ý muốn.

Tựa như Trương Ngọc Trí đã nói, nếu thật sự xây thành trì nơi này, sau này nàng rất khó ra khỏi đây.

Chu Văn trở lại căn cứ, sau khi hỏi vài người, bên trong phòng hội nghị tìm được Lý Huyền, sau đó phát hiện Phong Thu Nhạn, Minh Tú, Tần Trăn ba người đều ở đây.

-Lão Chu, ngươi trở lại thật đúng lúc, bọn hắn gặp một ít chuyện phiền toái, ngươi cho bọn hắn ý kiến gì đi.

Lý Huyền chỉ Phong Thu Nhạn và Minh Tú nói.

-Chuyện gì xảy ra?

Chu Văn thấy bọn họ không xảy ra ra việc gì, còn tưởng rằng nhà bọn họ đang có chuyện.

Vẻ mặt Phong Thu Nhạn nghiêm túc, nhìn Chu Văn nói:

-Huấn luyện viên, có Dị thứ nguyên chủng tộc muốn chúng ta trở thành người phát ngôn của bọn họ trên Địa Cầu.

-Tộc nào? Là một tộc trong Lục đại Thánh tộc sao?

Chu Văn nghe cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn đã từ Vương Minh Uyên nơi đó biết, chuyện phong cấm Địa Cầu đang dần dần yếu đi, những tồn tại Dị thứ nguyên kinh khủng kia sẽ không dám tự tiện tiến vào Địa Cầu mạo hiểm, khẳng định sẽ tìm một vài nhân loại thay thế bọn hắn điều tra rõ ràng trên Địa Cầu rốt cuộc có bí mật gì.

Phong Thu Nhạn và Minh Tú đều là thiên tài nổi bật trong nhân loại, Dị thứ nguyên chủng tộc tìm bọn hắn cũng không có gì lạ.

-Không phải, đây đều là chủng tộc chưa từng nghe nói qua, kẻ tìm ta chính là Gian tộc, tiểu Tiểu Nhạn Nhạn chính là Vô Tướng tộc.

Minh Tú dừng một chút lại nói tiếp:

-Bọn hắn nói sẽ đưa chúng ta tiến vào Dị thứ nguyên nguyên tu hành một quãng thời gian, cho chúng ta đầy đủ tài nguyên và trợ giúp, để cho chúng ta có thể tấn thăng Thiên Tai cấp. Huấn luyện viên, ngươi cảm thấy chúng ta có nên đi không?

Chu Văn nhìn Minh Tú một chút, lại nhìn Phong Thu Nhạn một chút, lắc đầu giận dữ nói:

- Đáp án ở ngay trong lòng các ngươi, cần gỉ phải hỏi thêm.

-Nếu huấn luyện viên cần ta ở lại, ta nhất định sẽ ở lại.

Phong Thu Nhạn nói.

-Ta tự nhiên cần các ngươi, nhưng không phải bây giờ.

Chu Văn vỗ vỗ bả vai Phong Thu Nhạn và Minh Tú:

-Tôn trọng bản tâm ngươi, có điều tốt nhất nên cẩn thận, những tên Dị thứ nguyên kia đều không phải thứ gì tốt, có tiện nghi có khả năng chiếm, thế nhưng cẩn thận chớ ăn thua thiệt.

-Hiện tại căn cứ tình huống bây giờ, nếu chúng ta đi, căn cứ muốn phòng thủ thì tính sao?

Minh Tú hơi lo lắng hỏi.

-Các ngươi yên tâm đi, ta đã chọn căn cứ mới rồi, lập tức có thể di dời đến.

Chu Văn cười nói.

Trên thế giới không có tường nào gió không lọt qua được, tin tức Dị thứ nguyên các tộc tuyển chọn người phát ngôn trong nhân loại, rất nhanh được lan truyền.

--------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Hết chương 1660.
Bình Luận (0)
Comment