Ta Chỉ Muốn Sống An Nhàn

Chương 81 - Nhân Duyên Tiền Định

Trần Lãm nhận ra điểm không đúng như nữ nhân váy xanh, hắn không trêu chọc mà đẩy nàng ra nhưng không tài nào xê dịch một li, như là có keo dán sắt bắt dính cực kỳ.

Sắc thái nàng có chút hoảng loạn, theo ánh mắt nàng nhìn lên, Trần Lãm cũng phải tròn mắt.

Ngay trên đầu hai người là một cái khung ảnh màu xanh hư ảo, trong mắt Trần Lãm thì nó hết sức quen thuộc bởi hình dạng y chang khung thông báo của hệ thống.

Điều khiến hắn ngạc nhiên hơn hết là nữ nhân váy xanh có vẽ cũng nhìn thấy cái bảng này, hắn nhớ nàng có bảo hắn nhìn gì đó hóa ra là cái này.

“Tinh!” Một tiếng kêu quen thuộc vang lên.

Trên cái bảng hiện ra mấy dòng chữ, nữ nhân váy xanh đọc lớn:

“Hệ thống Nhân duyên tiền định đã kích hoạt.

Nhân sinh suốt một đời.

Gặp gỡ chính là duyên.

Sóng bước đạp gian truân.

Kề vai luyện thành tiên.”

Trần Lãm nối tiếp đọc mấy dòng phía dưới:

“Trên trời có triệu vì sao.

Xếp thành bốn chữ vì sao yêu nàng.

Dưới đất có triệu con người.

Mà sao chỉ có một người ta yêu.”

Bốn mắt nhìn nhau quái dị, trong đầu mỗi người có luồng suy nghĩ khác nhau.

Trần Lãm đăm chiêu suy nghĩ, tự nhiên lại xuất hiện hệ thống mới khiến hắn không khỏi ngỡ ngàng, cũng không quên chê thơ từ gì mà sến rện. Cũng vì đã có hệ thống công lược nên hắn chỉ bất ngờ mà thôi, nhanh trí gọi Bạch Đình ra hỏi.

“Công tử đừng lo, hệ thống cùi bắp này không so được với chúng ta. Thiếp thân không rõ vì sao có hệ thống này nhưng công tử yên tâm là nó không xung đột với hệ thống công lược. Công tử có thể thoái mái trải nghiệm nha.” Bạch Đình ung dung giải thích xong thoắt biến.

Trần Lãm nghe vậy yên tâm hơn, xem như hắn có thêm bàn tay vàng thứ hai. Nghĩ cũng đúng, phải có hai tay chứ một tay thì thành què mất. Hắn mong chờ xem hệ thống mới mang tên nhân duyên tiền định này mang lại lợi ích gì, cũng thầm suy đoán thông qua cái tên và sự kết nối giữa hắn và nữ nhân áo xanh.

Nữ nhân váy xanh ngược lại không có phản ứng mạnh mẽ, nàng đọc thật chậm những dòng chữ mới tiếp tục hiện ra:

“Nhiệm vụ khởi đầu: Bắt đầu từ nụ hôn.

Điều kiện hoàn thành: Hôn sâu thắm thiết trong vòng một phút.

Phần thưởng: Linh thạch ngẫu nhiên, Xóa bỏ trạng thái dính chặt.

Không hoàn thành: Vĩnh viễn dính chặt và xóa bỏ hệ thống.

Thời gian chuẩn bị: Một phút.”

Nữ nhân váy xanh tái mặt, nàng nhận thấy điều này thật hoang đường nhưng cảm giác thứ gọi là hệ thống này là thật kể cả khi nàng chưa định hình được hệ thống là cái gì trong tư duy. Bởi nàng đang dính chặt với thanh niên lạ mặt bên trên là thật.

Nghĩ đến phải hôn, tim nàng đánh nhịp nhanh hơn bình thường, thôi vì không thể dính liền như vậy đành phải đánh cược một lần, nàng mím môi nói ra, thanh âm có chút đứt quãng:

“Ngươi hôn ta đi, ta sợ bị kẹt mãi như vậy.”

“Mạo phạm rồi.”

Trần Lãm không hề chờ đợi, nàng vừa dứt lời thì hắn đã hướng về đôi môi đỏ mọng của nàng hôn tới.

“Ưm…”

Nữ nhân váy xanh giật thót, trái tim như muốn nhảy ra ngoài, biết rõ là đây là giải pháp duy nhất để thoát ra nhưng không tránh khỏi thổn thức, đôi chân ngọc mềm mại bóng loáng giậm giậm xuống đất, hai gò má phủ lên sắc hồng mơn mởn lan tới vành tai.

Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc thân mật với nam nhân như vậy, phải nói là quá gần, trước kia nam nhân bình thường đứng gần nhất cũng cách một tay vung kiếm. Chưa kể trực tiếp ngửi thấy mùi hương dương tính tinh thuần của nam nhân, trong lòng nàng nảy sinh một cảm giác vi diệu, thân thể muốn nhũn ra mềm mại như nước, nàng cố hết sứ lấy lại tỉnh táo khấn trong đầu rằng hoàn thành cái nhiệm vụ quái ác này.

“Ưm… ngươi không được.” Tiếng nói truyền âm của nàng vang lên trong đầu Trần Lãm.

Tay hắn đã mở rộng chụp vào kiều đồn phát dục đầy đủ vểnh lên đầy đặn phong mãn. Cảm giác mềm mượt êm như nệm bông lan tỏa khắp tay. Cổ nhân có câu hôn được môi thì sờ được vú, không có vú ta bóp thứ khác căng tròn như vậy. Bàn tay lành nghề yên vị tại mông nữ nhân lần đầu không ngừng nhào nặn. Hắn thầm mắng mẹ nó cứ như vụng trộm hiếp con gái nhà lành, nói sao bao thanh niên sa lầy.

“Không!” Cảm giác xấu hổ quá chịu đựng, nữ nhân váy xanh đột nhiên thanh tỉnh hét to, không hề do dự nâng tay ngọc nhắm vào mặt Trần Lãm tát một cái thật mạnh.

Chát!

Trên mặt Trần Lãm nổi lên dấu bàn tay to tướng, hắn không kịp phản ứng đầu đã méo một bên, ngay cả la cũng không la được. May mắn nữ nhân váy xanh còn lưu thủ chứ với lực đạo Xuất Khiếu sơ kỳ đã đánh hắn xoay đầu hai vòng là ít nhất, chỉ sợ không sống nổi. Bởi vì không phòng thủ kịp mà miệng hắn phun ra búng máu.

“Tinh! Nhiệm vụ thất bại do thời gian thực hiện không đủ. Thời gian thực hiện thực tế hơn một nửa so với yêu cầu, kích hoạt cơ hội cuối cùng.”

Tiếng vang của hệ thống và hai bảng thông báo lần lượt hiện ra thu hút sự chú ý của cả hai tạm quên đi chuyện vừa xảy ra.

Nhiệm vụ khởi đầu: Bắt đầu từ nụ hôn.

Điều kiện hoàn thành: Hôn sâu thắm thiết trong vòng năm phút, đụng chạm thân thể càng nhiều càng rút ngắn thời gian hoàn thành.

Phần thưởng: Linh thạch ngẫu nhiên, Xóa bỏ trạng thái dính chặt.

Không hoàn thành: Vĩnh viễn dính chặt và xóa bỏ hệ thống.

Thời gian chuẩn bị: Mười giây.

“Nàng quá xinh đẹp.” Trần Lãm lầm bầm sau khi nhìn nhiệm vụ.

Nữ nhân váy xanh há hốc cảm thấy trời đất đảo lộn, chưa kịp chuẩn bị đã bị Trần Lãm một lần kéo mặt xuống hôn mạnh vào môi.

Lưỡi hắn không nể nang gì nữa khuấy đảo trong miệng nàng như đánh trận, mút cái lưỡi đến căng ra.

Hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào mắt nàng, ánh mắt tựa hồ quyết tâm và nghiêm túc lại chiếm hữu mãnh liệt khiến tim nàng như muốn đập chậm lại một nhịp. Dưới ánh mắt nóng rực của hắn, nàng cố gắng giữ bình tĩnh đáp lại nụ hôn của hắn, nhưng trong người cũng dần nóng lên.

Bàn tay trái quái quỷ của hắn tiếp hoạt động hết công suất, không ngừng nhào nặn bờ vai lộ ra da thịt rồi lần xuống trượt dọc tấm lưng bó sát bởi lớp vải phô ra võng lưng tuyệt đẹp phía dưới. Trong khi đó tay phải đã bóp bờ mông căng thành tưng khối mềm mại đã tay.

Trần Lãm không khỏi cảm thán, rất đầy đặn, rất đàn hồi, có thể bóp hoài không chán. Thế giới tu chân thật tuyệt diệu, tùy tiện xuất hiện mỹ nhân nhất mạo khuynh thành như vậy. Không chỉ đẹp mà các bộ vị cơ thể hoàn toàn cân xứng tinh tế. Bởi vậy mà mỹ đồn của nàng là nơi hắn dùng lực nhiều nhất.

“Ưm…”

Nữ nhân váy xanh khẽ rên trong họng, thân người nàng nhấp nhổm theo mỗi cử động của Trần Lãm nhưng nàng không dám làm loạn, chỉ có thể để mặc hắn tác oai tác quái.

Hương thơm của nàng phả trực tiếp vào mũi Trần Lãm, công thêm thân thể mềm mại áp chặt lên người mình ép hai khối thịt mềm mãi co dãn làm cho hắn phải nổi lên dục hỏa. Là nam nhân làm sao cưỡng lại được, ở trên cùng chiếc lưỡi thơm tho của nàng triền miên quấn chặt lấy nhau, ở dưới đã cộm lên chọc thẳng vào tam giác bí mật của nữ nhân.

“Xin ngươi đừng mà.” Nữ nhân váy xanh truyền âm trong nước mắt, nàng chưa từng bị mạo phạm như vậy, dù biết do cái nhiệm vụ kia nhưng vẫn không chịu nổi.

“Nhanh phối hợp với ta để kết thúc sớm.” Trần Lãm không để ý ra sức nắn bóp mấy khối thịt bên dưới.

Ngón tay của hắn luồng vào trong lớp váy miết vào lớp thịt mềm mịn mát lạnh, chạm tới đâu nơi đó run rẩy hẳn lên.

Ồ! Tiểu khố của nàng hình như ít vải hơn so với bình thường.

Hắn cảm thấy khắp nơi toàn là thịt mát lạnh, ngón tay tham lam trượt dọc xuống khe rãnh chết chóc bị ép chặt, nơi này loáng thoáng có chút ẩm ẩm lại ấm ấm dễ chịu.

“Ngươi… thứ dâm tặc.” Trên mặt nữ nhân váy xanh lệ nóng đã chảy ròng ròng ướt đẫm mặt Trần Lãm, nàng không nghĩ hắn có thể làm tới mức này, tấm thân trong sạch xem như vấy bẩn mất.

Năm phút sau lại dài như vậy, nàng chưa nghĩ năm phút ngắn ngủi lại kinh hoàng như vậy.

“Tinh! Nhiệm vụ hoàn thành.”

Đúng lúc này âm thanh hệ thống vang lên đồng thời hiện ra một cái bảng, nữ nhân váy xanh lập tức đẩy mạnh hắn bật lùi ra sau. Tâm thần rối bời nên chân không vững, chân trái đạp lên chân phải sắp té tới nơi thì một vòng tay rắn chắn đã bao bọc nàng phía sau.

Trần Lãm thuận thế xoay nàng lại cúi đầu hôn lên môi.

“Ưm…”

Nữ nhân váy xanh hoảng hốt bị môi hắn khóa chắt, cảm nhận hắn trở nên ôn nhu mười phần khác hẳn vẻ mạnh bạo khi nãy mà người nhũn ra trong lòng nam nhân, khí lực Xuất Khiếu kỳ đâu mất hết. Hàng loạt cảm xúc thay nhau đánh tới khiến tâm tình hỗn loạn nhất thời không biết phải làm sao.

Nàng không phải thiếu nữ mới vào đời, đã tu đến Xuất Khiếu kỳ nên từ từ ổn định lại tinh thần, lý trì dần tỉnh táo. Nàng phát hiện hắn cũng đẹp trai, không đến mức xuất sắc nhưng nhìn ra được mắt, sự dịu dàng của hắn làm tim nàng thổn thức, nàng nhận ra với hệ thống thần bí kia thì số phận đã kết nối cùng với hắn một chỗ. Chưa biết hệ thống cụ thể là gì những nghe tên có lẽ đời này phải “dính chặt” với hắn rồi.

Trần Lãm cảm nhận hơi thở của nàng có phần ổn hơn mới tách môi ra, cười tủm tỉm ngắm khuôn mặt đỏ ửng xấu hổ:

“Cung chủ tỷ tỷ đẹp như vậy ta không giữ nổi.”

Nữ nhân váy xanh không trái tim băng giá, cho dù trái tim của nàng có đóng băng đi nữa, trong tình huống không tưởng này thì nàng không thể không động lòng, nàng xoay qua một bên không nhìn hắn, khẽ giơ tay lên vén mái tóc ho khan nói:

“Làm sao ngươi gọi ta là cung chủ?”

Nàng ngơ ngác nhìn theo ánh mắt của hắn. Trước mặt của hai người đã có ba cái bảng thông tin xuất hiện từ khi nào.

Nhiệm vụ khởi đầu: Bắt đầu từ nụ hôn (hoàn thành)

Phần thưởng: 200 linh thạch cực phẩm, Xóa bỏ trạng thái dính chặt.

Nàng tròn mắt, không phải vì lượng linh thạch kia dù đối với nàng có thể nói là nhiều mà là vì hai cái bảng phía dưới.

Ký chủ: Trần Lãm.

Tuổi: 18.

Thân phận: Giáo chủ Thiên Nhẫn Giáo.

Tu vi – linh: Nguyên Anh sơ kỳ.

Tu vi – thể: Tam trọng viên mãn.

Tu vi – hồn: Nguyên Anh sơ kỳ – Tứ chuyển sơ kỳ.

Hành trang chung (1/100): 200 linh thạch cực phẩm.

Ký chủ: An Tinh Mỹ.

Tuổi: 169.

Thân phận: Cung chủ Quỳnh Hoa Cung.

Tu vi – linh: Xuất Khiếu sơ kỳ.

Hành trang chung (1/100): 200 linh thạch cực phẩm.

An Tinh Mỹ nhìn chằm chằm Trần Lãm tỏ vẻ không thể tin, thanh niên nhỏ tuổi như vậy mà đồng thời tu luyện cả ba đường. Phải biết nàng khi bằng tuổi hắn chỉ mới Trúc Cơ, không biết gọi hắn là gì mới đúng, yêu nghiệt cũng không bằng, phải gọi là quái thai.

Nàng còn hãi hùng hơn khi nhìn về cái thân phận của Trần Lãm. Não bộ hoạt động tối đa, nàng lục lọi trí nhớ trăm năm, không chỉ ánh mắt co rụt mà linh hồn cũng khiếp sợ. Bởi cái tên Thiên Nhẫn Giáo là một cái tên đứng đầu trong truyền thuyết. Đó từng là thế lực đỉnh cấp đứng đầu Xích Nguyệt Tinh cách đây hơn chục vạn năm. Đó là một giai thoại hùng tráng trong lịch sự Xích Nguyệt Tinh, nhưng không biết vì lí do gì mà tan rã.

“Trần Lãm ngươi… ngươi thật là Giáo chủ Thiên Nhẫn Giáo?” An Tinh Mỹ lắp bắp che miệng hướng về Trần Lãm.

“Nàng nhìn những thông tin khác nghĩ xem là thật không?” Trần Lãm bình thản nhún vai tựa như điều đó không có gì quan trọng.

An Tinh Mỹ hơn chín phần cho rằng là thật bởi những gì liệt kê bên trên đều trùng khớp, đầu óc bỗng nhiên trống rỗng. Không lẽ hôm nay bước chân trái ra khỏi cửa?

“Sao vậy? Sao hoảng vậy?” Trần Lãm nhếch miệng cười hỏi.

Nhìn vẻ khinh khỉnh của Trần Lãm mà An Tinh Mỹ muốn tát thêm bạt tay. Bộ dạng của hắn có vẻ như nắm được phần thông tin nào đó, ẩn ẩn như hắn hoàn toàn thoải mái đối với thứ gọi là hệ thống.

Nàng bình tĩnh điều chỉnh suy nghĩ.

Thứ nhất, nam nhân tên Trần Lãm đột nhiên xuất hiện cứu nguy kịp thời không biết có phải trùng hợp hay không.

Thứ hai, hệ thống này rốt cuộc là tồn tại tốt hay xấu, nàng chưa dám xác nhận, dựa vào những gì đã diễn ra thì không hẳn là xấu, cần phải đề phòng, biết đâu nó cho cái nhiệm vụ oái ăm nào đó thì khóc ròng.

Thứ ba, thân phận của Trần Lãm không bình thường.

Thứ tư, thái độ của hắn đối với hệ thống dửng dưng như không, hoàn toàn không bài xích như nàng.

Nếu Trần Lãm đọc được suy nghĩ của An Tinh Mỹ chắc chắn sẽ tán thưởng nàng là một nữ nhân thông minh không hổ là Cung chủ. Hắn chỉ thấy nàng trầm ngâm suy tư mà không rõ là gì.

Hắn chú ý tới thứ gọi là hành trang chung, để xác nhận suy đoán hắn lấy 200 linh thạch cực phẩm ra ngoài. Ngay lập tức số lượng hiển thị vật phẩm của hắn và An Tinh Mỹ đều trở về không.

“Chúng ta có thể chia sẽ vật phẩm với nhau, nàng thử xem.” Hắn hô lên đồng thời đưa U Minh Thương và hành trang hệ thống mới.

An Tinh Mỹ bán tín bán nghi lấy U Minh Thương trở ra nguyên vẹn từ bảng thông tin của nàng như dự đoán của Trần Lãm.

“Đúng là có thể xài chung.” Nàng bất ngờ, lần đầu tiên nàng thấy có thứ không phải pháp bảo có được khả năng này.

“Tinh!” Đột nhiên âm thanh hệ thống vang lên kèm theo hai cái bảng mới hiện ra.

An Tinh Mỹ nghiêm túc đọc những gì nó thể hiện:

“Chúc mừng hai ký chủ hoàn thành khai mở hệ thống Nhân duyên tiền định. Từ đây sẽ cung cấp các loại nhiệm vụ yêu cầu hoàn thành bao gồm tinh anh, sử thi, huyền thoại. Tu ngàn năm mới có thể chung chăn gối, vợ chồng đến được với nhau kiếp này không biết đã phải tu bao nhiêu kiếp trước, có duyên mới có nợ vì thế hãy luôn trân trọng.”

“Nhiệm vụ tinh anh: Phu thê phải thật lòng.

Điều kiện hoàn thành: Công bố thân phận và gia thế cho đối phương.

Phần thưởng: Kích hoạt tính năng Triệu hồi.

Không hoàn thành: Hệ thống xóa bỏ.

Thời gian chuẩn bị: Một phút.”

An Tinh Mỹ ngẩn người nâng tay che miệng sau khi đọc xong nhiệm vụ mới.

Phu thê? Vợ chồng? Đầu nàng rối như tơ.

Bình Luận (0)
Comment