Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1001 - Chương 1031. Điều Tra

Chương 1031. Điều tra
Chương 1031. Điều tra

“Tốt, ta đã biết, chờ một chút lập tức đi.”

Tô Tiểu Bạch vừa chắp tay với tên lính liên lạc kia, vừa nhàn nhạt mở miệng trước tiên để hắn rời khỏi.

Lính liên lạc kia cau mày nhìn hắn, thái độ không chịu đi. Nhưng Tô Tiểu Bạch nhìn hắn chằm chằm, hắn không đi thì mình cũng sẽ không khởi hành. Trải qua một lúc, tên lính liên lạc có chút không giữ được bình tĩnh, lo lắng quát lên: “Tô tiên sinh, tại sao ngươi còn không đi theo ta?”

“Ngươi không nghe thấy ta nói sao? Lát nữa ta sẽ tự mình đi tới.”

Tô Tiểu Bạch vừa cười vừa nói: “Ta cần phải đổi y phục, cũng không thể mặc quần áo dính đầy máu tanh này đi chứ.”

Lý do này đúng là không tìm ra sơ hở nào.

Tên lính liên lạc sách một tiếng, nắm lấy dây cương quay đầu ngựa rời khỏi.

Lúc này Tô Tiểu Bạch quay đầu lại nhìn về phía Mộ Dung Tiệp, chắp tay nói cám ơn: “Làm phiền ngươi, tiểu Tiệp.”

Lần này để cho Mộ Dung Tiệp kinh sợ, vội vàng chắp tay hành lễ nói: “Sư tôn nói quá lời, chỉ là nhiều người ở đây phức tạp, xin sư tôn xuống ngựa vào trong rừng thay quần áo.”

Tô Tiểu Bạch gật đầu cười, hắn lập tức xuống ngựa đi vào trong rừng.

Hắn chờ tiểu thuần ở trong rừng .

“Sư tổ, ngươi nhìn Tiểu Thuần có giống hay không?”

Đột nhiên bốn phía truyền tới một thanh âm vừa quen thuộc vừa xa lạ, Tô Tiểu Bạch quay đầu nhìn lại, thấy được một "bản thân" khác đi ra từ phía sau cây.

Hình dạng Tiểu Thuần lúc này đã giống mình tới tám chín phần, âm thanh lại càng giống nhau như đúc.

Hắn cười đáp: “Giống, ngay cả ta cũng suýt chút nữa không nhìn ra.”

Hai người lại rảnh rỗi nói hai câu, Tô Tiểu Bạch liền cáo từ, đuổi về phía tỷ muội Lâm gia đã đi xa, Triệu Nguyên soái thì giao cho Tiểu Thuần đi xử lý.

Lấy tốc độ của hắn nhanh chóng đuổi kịp hai tỷ muội Lâm Uyển Tích, ở phía xa nhìn các nàng mang theo đội tiên phong đi, hắn mới theo sát phía sau.

Nhiệm vụ của đội tiên phong là phải đi tới chỗ hẻm núi bên ngoài một trăm năm mươi dặm kiểm tra xem có địch mai phục hay không. Triệu Nguyên soái kia có thể nghĩ ra tình huống như thế cũng là bởi vì vừa rồi binh sĩ quân nhu bị Goblin mai phục hậu phương, cũng coi như là đầu óc của Triệu Nguyên soái kia không bị rỉ sét.

Mà một trăm năm mươi dặm này, Tô Tiểu Bạch đi theo đội tiên phong khoảng chừng hai ngày hai đêm.

Vào sáng sớm ngày hôm nay, hắn theo tỷ muội Lâm gia rốt cuộc cũng đi tới trước hẻm núi này.

Hẻm núi này quả thật là nơi mai phục tốt, cửa vào cực kỳ nhỏ hẹp, chỉ có thể cho năm sáu người sóng vai đi vào, vách đá hai bên lại cực cao, nếu bị ám toán ở địa phương này gần như chỉ có thể chờ chết.

Nhìn từ xa, hắn đã thấy Lâm Uyển Tích thét ra lệnh, dẫn đội tiên phong từ phía bên phải thung lũng đi lên đỉnh.

Tô Tiểu Bạch cũng không gấp, hắn chỉ từ nơi xa nhìn chằm chằm hẻm núi này.

Nếu đám Goblin quả thật có đặt mai phục ở đây thì nhất định sẽ lưu lại một chút vết tích. Huống chi trong tính toán của bọn hắn, hẳn là hai ngày sau Vân Thanh quân mới có thể đến đây, trước mắt bọn chúng chắc chắn sẽ không quá mức cẩn thận.

Cau mày nhìn một vòng, hắn lại khẽ nhíu mày. Nơi này quả nhiên có mai phục, hơn nữa số lượng phục quân nhất định sẽ không ít, thậm chí có thể có tới hàng vạn con Goblin.

Mà đội tiên phong chỉ có mấy trăm người, e rằng đám Goblin mỗi con nhổ một ngụm nước bọt là có thể khiến bọn hắn chết đuối.

Thời điểm hắn đang suy tư , đột nhiên khóe mắt quét về bên bờ vực có một đoàn lục sắc đang động đậy. Đoàn lục sắc kia chính là lũ Goblin, xem ra bọn hắn tựa hồ đã phát hiện đội tiên phong đang từ chân núi trèo lên trên.

Lần này nguy rồi.

Hắn nhăn mày lại, vội vàng tung người chạy tới chỗ tỷ muội Lâm Uyển Tích.

Các nàng là đội tiên phong, có thể biết được nơi này có số lượng Goblin mai phục rất nhiều là được rồi, không cần phải giết sạch toàn bộ.

Cước bộ dưới chân hắn nhanh như gió, trong chớp mắt đã đuổi kịp tỷ muội Lâm gia .

“Uyển Tích cô nương, mau dẫn người đi theo ta! Ở đây ít nhất có hơn một vạn con Goblin mai phục.”

Hắn vọt tới đằng trước quát nhẹ với Lâm Uyển Tích.

Nghe lời này, trong nội tâm nàng cảm thấy kinh hãi. Trước khi Tô Tiểu Bạch mở miệng, thậm chí nàng cũng không cảm giác được có quái vật mai phục trên vách đá này.

Mà trong chốc lát bốn phía liền vang lên tiếng gầm gừ như núi kêu biển gầm, vọt thẳng tới đám người.

Đám Goblin đầy khắp núi đồi mang theo binh khí giết tới đây, chắc là đã biết mai phục của mình bại lộ.

“Tất cả mọi người, hậu tuyến đổi thành tiên phong, rút lui trở về!”

Lâm Uyển Tích giơ kiếm hô to, dẫn đám người vội vàng chạy xuống chân núi.

Mà Tô Tiểu Bạch thì chau mày xoay người lại tại chỗ, lần nữa giằng co với đám Goblin như thủy triều.

Tuy những Goblin này có man lực cực lớn, nhưng thực lực chỉ có thể coi là hạng bét. Cho dù có hơn vạn con Goblin, muốn đột phá phòng tuyến của hắn khả năng duy nhất cũng chỉ có thể là chờ linh lực của hắn hao hết.

Táp.

Linh lực cuốn lên cuồng phong, cùng trường kiếm ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn tản ra sát ý rét lạnh tận xương tủy.

Đám Goblin hung hãn không sợ chết oa oa quái khiếu liều chết xông lên, biến sườn núi này trở thành một chiếc cối xay thịt, tiếng kêu thảm kêu rên liên tiếp không ngừng.

Tô Tiểu Bạch vẫn còn dư sức, quay đầu nhìn đội tiên phong một cái, thấy bọn họ đã chạy trốn xuống dưới núi mới xem như yên lòng.

Quát nhẹ một tiếng, hắn nắm lấy trường kiếm do linh lực ngưng tụ thành quét ngang một cái, bức lui Goblin bốn phía. Ngay sau đó hắn tung người vọt lên, muốn quay người đi tìm tỷ muội Lâm gia.

Nhưng thời điểm nhảy giữa không trung, đột nhiên hắn trông thấy ngay trong đại quân Goblin ở trên sườn núi có một tiểu nam hài bảy, tám tuổi đang giãy dụa gào khóc không ngừng.

So với đám Goblin có làn da màu xanh lục, nam hài trong trắng có màu da hồng phấn cực kỳ nổi bật, có thể trông thấy dễ dàng. Lúc này nam hài kia bị một Goblin cắp bên hông, không biết sẽ bị đưa đi đâu.

Nhưng bị bầy quái vật này bắt được, mặc kệ là mang đến nơi nào e rằng cũng không có kết cục tốt.

Nhìn qua tiểu nam hài kia, đột nhiên trong lòng Tô Tiểu Bạch khẽ run. Trên thân tiểu nam hài kia chảy xuôi huyết mạch Tô thị nhất tộc !

Tại sao có thể có một tiểu hài Tô thị nhất tộc xuất hiện ở loại địa phương này?

Hắn không kịp ngẫm nghĩ nữa, nổi trận lôi đình trực tiếp liền xông tới tên Goblin đang nắm lấy tiểu nam hài kia.

Tô thị nhất tộc, huyết mạch Thần Chủ, há lại là mấy tên quái vật bẩn thỉu này có thể tùy ý nhúng chàm !

Ầm ầm!

Lâm Uyển Tích đã chạy trốn vào trong rừng rậm dưới núi, vừa thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên nghe thấy trên sườn núi phát ra tiếng vang, vội vàng quay đầu nhìn lại. Quả nhiên thấy được trên sườn núi ánh lửa phóng lên tận trời.

Mà vô số quái vật lục sắc đối với thứ này không sợ hãi chút nào, còn rống giận gào thét liều chết lao vào trong lửa, tràng diện như vậy làm cho người nhìn thấy kinh hồn táng đảm.

“Đội trưởng, chúng ta nhanh trở về bẩm báo cho tướng quân đi!”

Lúc này trong đội tiên phong ở đằng sau có một đội viên lên tiếng thúc giục .

Mà tiếng thúc khiến trong lòng nàng tức giận. Nhưng nàng cắn răng nhịn lửa giận xuống, phất tay quát nói: “Tất cả mọi người chờ lệnh tại chỗ, không cho phép tự tiện hành động.”

Rõ ràng vừa rồi Tô Tiểu Bạch có thể thoát thân trốn ra được, tại sao bây giờ lại liều chết trở lại?

Uyển Tích trợn tròn hai mắt nhìn chằm chằm tình hình chiến đấu kịch liệt ở lưng núi kia, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.

Tuy thực lực nàng thấp không giúp đỡ được gì, nhưng về tình về lý nàng cũng không thể nào dẫn đội rời đi được.

Hết chương 1031.
Bình Luận (0)
Comment